Kết quả không đợi được quầy bánh bao của Lâm Chu, ngược lại trông thấy quầy đồ nướng đổi nghề bán bánh bao.
Ông chủ bán xiên que cạnh đó ngạc nhiên nhìn hai vợ chồng quầy đồ nướng.
Hay thật! Này là thấy người ta không tới bày hàng bánh bao nên họ đón đầu trước à?
Chả biết bánh bao bên này làm có ngon như quầy bán bánh bao trước đó không đây.
Hai ngày không ăn được bánh bao, ông chủ quầy xiên que cũng khá là thèm, háo hức nhìn quầy đồ nướng, chuẩn bị tấp qua mua hai cái ăn thử.
Trong số những khách hàng có thể đợi ba ngày liên tục trên quảng trường, nào có ai không phải fan cứng của quầy hàng Lâm Chu?
Nếu đã mua bánh bao mỗi ngày thì không thể có chuyện đến ông chủ bán bánh bao cũng không nhận ra đâu nhỉ!
Thoạt nhìn thấy có người bày quầy mang theo lồng hấp bánh bao, mọi người đều vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Ai cũng tưởng hôm nay Lâm Chu mở bán.
Nhưng nhìn lại lần hai, chẳng phải đây là hai vợ chồng bán đồ nướng sát vách hả?
Này là đổi nghề bán bánh bao rồi à?
Nhưng cả nhóm người nhìn thấy lồng hấp quen thuộc đều vội chạy tới, vây quanh trước gian hàng người ta. Nếu chọc cho tất cả họ chạy mất thì quả là sai quá sai.
Các khách hàng chạy tới trước mặt đối diện với ánh mắt sửng sốt xen lẫn vui mừng và nụ cười ngại ngùng của hai vợ chồng quầy đồ nướng.
“Mọi người mua bánh bao đúng không? Bánh bao thịt, bánh bao nhân rau xào nấm hương, bánh bao trắng nhân rau, bánh bao nhân đậu đỏ tươi ngon đều có đủ. Tất cả là bánh bao hấp làm từ nguyên liệu vừa mua ở chợ sáng nay cả đấy, bao ngon luôn.”
Xe còn chưa dừng hẳn, bà chủ đã bắt đầu nhiệt tình chào mời khách.
Lần này, mọi người đều ngại rời đi.
Ai nấy đều cho rằng đều là bánh bao, có khi bánh bao do ông chủ quầy đồ nướng bán cũng ngon thế thôi.
Có vẻ đây cũng là bánh bao thủ công mới ra lò.
“Vậy lấy hai cái bánh bao thịt và hai cái bánh bao trắng nhân rau đi.”
Khách hàng đứng đầu hàng nói. Sau khi gọi món xong, người đó lập tức hỏi bao nhiêu tiền.
“Bánh bao thịt ba tệ một cái, bánh bao trắng nhân rau hai tệ.”
Các khách hàng nghe thấy giá bán này, phản ứng đầu tiên của họ vậy mà không phải là rẻ quá. Thay vào đó, họ tự hỏi tại sao giá lại rẻ hơn quầy bánh bao trước rất nhiều, liệu mùi vị có bị giảm đi không.
Nhưng bây giờ đã tám giờ rồi, vẫn chưa thấy Lâm Chu bày quầy.
Mọi người đều biết e rằng hôm nay quầy bánh bao lại không mở cửa nữa rồi.
Đã mấy ngày không ăn bánh bao, mọi người đều cảm thấy thòm thèm.
Họ thấy ông chủ quầy đồ nướng bán bánh bao, còn nghĩ ăn bánh bao khác đỡ cũng được.
Trong lúc nhất thời, những khách hàng chờ đợi đã lâu ngửi thấy mùi thơm của bánh bao hấp đều tới xếp hàng.
Ông chủ quầy đồ nướng nhìn thấy nhiều người xếp hàng chờ bánh bao như vậy, vẻ mặt không vui vẻ mấy mà chỉ có chột dạ.
Sau khi vừa hấp bánh xong, anh ta là người đầu tiên ăn thử bánh bao vợ do anh ta làm.
Nhìn chung cũng không khó ăn lắm, chỉ ngang tầm với tiệm bán bánh bao bình thường.
Nhưng mùi vị kém xa so với bánh bao Lâm Chu làm.
Nếu anh ta chưa từng ăn bánh bao Lâm Chu làm còn có thể khen một câu: Ngon.
Nhưng ngặt nỗi anh ta đã ăn rồi!
Làm cách nào cũng không thể thốt ra câu ngon này được.
Mà nhóm khách hàng ở Hoa Quả Sơn cũng tương tự.
Đừng thấy hiện giờ mọi người nhiệt tình xếp hàng mua bánh bao như vậy.
Đợi đến lúc họ ăn vào miệng, nhận ra sự chênh lệch kia, còn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.
Bà chủ chẳng mảy may phát hiện chồng chị ta đang lo ngại điều gì.
Chị ta nhìn thấy nhiều khách xếp hàng, gương mặt đã sắp tươi rói như hoa.
Trực giác của chị ta tốt ghê, nếu lúc này bán bánh bao, chắc chắn có thể kiếm bộn tiền.
Rất nhiều người biết ở cổng Hoa Quả Sơn có quầy bánh bao ngon. Giờ đây quầy bánh bao này không tới bày hàng, vợ chồng họ bay lên đỉnh, tốt biết bao nha!
Nếu quầy bánh bao trước đó tới bày hàng, cùng lắm thì vợ chồng hai người bán lại đồ nướng là xong.
Chuyện nhỏ như con thỏ!
Có thể kiếm được tiền thì phải tranh thủ kiếm chứ!
Không thể không nói, bà chủ khá là có đầu óc kinh doanh.
Chị ta nhìn lượng người đứng xếp hàng trước quầy hàng, cảm thấy thua xa số người xếp hàng mua của quầy bánh bao trước đây.
Chị ta lập tức phấn khích hẳn lên vì giọng nói lớn tiếng của mình đã có đất dụng võ.
“Bánh bao! Bánh bao thịt, bánh bao trắng nhân rau, bánh bao nhân rau, bánh bao nhân đậu đỏ thơm ngào ngạt đây. Muốn gì có đó, bánh bao hấp nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây.”
Bà chủ không cần cả loa mà rao lớn tiếng, tiếng rao vang vọng đến khu vực cách quầy hàng của hai vợ chồng không xa, không một góc chết.
Chất giọng này thật sự thu hút được vài khách hàng tới.