Chương 1: [Dịch] Nghịch Đồ Khi Sư

Tẫn đạo tại Đoạn Hồn Nhai

Trước

Tiếp

Phiên bản dịch 4523 chữ

Thiên Khung đại lục, Hào Khốc cấm địa

“Sở lão ma! Chịu chết!!!”

“Ha ha, Sở lão ma, ngươi một đời khi nam phách nữ, làm nhiều việc ác, có từng nghĩ đến hôm nay sẽ mất mạng ở Đoạn Hồn nhai không?”

“Bản tôn muốn vì đồ đệ đáng thương của ta báo thù rửa hận.”

“Sở Hưu, năm đó ngươi lừa gạt tỷ tỷ ta, không chỉ lừa gạt thân thể của nàng, còn hại nàng hương tiêu ngọc vẫn. Hôm nay, ta tất đem ngươi chém thành muôn mảnh… Thiên đao vạn quả!”

“Truy sát ba năm, cuối cùng ngươi đã không còn đường trốn a?”

“Tuyết Nhi, cha hôm nay liền báo thù cho ngươi.”

Đỉnh Đoạn Hồn nhai cao mấy vạn dặm.

Thanh niên mặt như ngọc, da trắng như tuyết. Mái tóc đen suôn dài như thác nước, không gió mà bay.

Chu bào bị tiên huyết thấm ướt, dính sát tại thân, phác họa ra vóc dáng cân xứng.

Tay phải cầm kiếm, chỉ xéo mặt đất, từng giọt máu theo mũi kiếm nhỏ xuống. Hắn nhìn quanh tứ phương, con ngươi đen kịt vẫn như trước kia lãnh đạm.

Ầm Ầm ~

Đỉnh đầu hư không có phật đà giận dữ, kim cang nộ mục, quan âm hư ảnh nhặt hoa mà cười.

Vô tận kiếm khí ngang dọc.

Hoa tuyết tung bay vạn dặm đông kết không gian.

Vô tận thần diễm đốt cháy thương khung.

Hơn mười vị đại thánh cường giả đến từ Đại Hoang cổ thế gia, thánh địa, đại giáo trấn áp. Không gian đều bị bóp méo, phong bế.

Giờ phút này, một người bị truy sát ba năm, Sở Hưu cuối cùng không còn chỗ để trốn.

Một vị đại thánh cường giả, váy trắng bồng bềnh, kinh diễm tuyệt mỹ đạp kiếm mà ra. Một đôi thanh lãnh con ngươi bao quát Sở Hưu, môi son khẽ mở: “Sở Hưu, ngươi có hối hận?”

Sở Hưu khẽ lắc đầu nhìn phía đối diện, mỉa mai: “Mộng Điệp tiên tử, bản tôn chưa từng đắc tội Thái Tố thánh địa. Ngươi cớ gì đuổi giết bản tọa?”

“Ngươi làm nhiều chuyện bất nghĩa, ta hỏi lại ngươi, ngươi có hối hận không?” Tề Mộng Điệp ngữ khí vẫn lạnh lùng như cũ.

“Hối hận?

Ha ha ha ha ~ ”

Sở Hưu ngửa đầu cuồng tiếu: “Ta Sở Hưu tu luyện không đủ trăm năm, một đời chinh chiến, vạn chiến bất bại. Cùng thế hệ bên trong, ngoại trừ bản tọa, ai dám xưng vô địch, ai dám nói bất bại?”

“Đám lão bất tử các ngươi, không cần mặt mũi, lấy Đại Thánh cảnh giới vây giết bản tọa trọn vẹn ba năm.

Bản tọa chỉ trách thời gian vô tình. Nếu lại cho bản tọa một ngàn năm, phương thiên địa này, ai dám không xưng thần?”

Tùy tiện lời nói truyền khắp toàn bộ Nam Cương địa vực, hơn ngàn vạn tu tiên giả đều động dung.

Sau một khắc.

Hai tay Sở Hưu nhanh chóng kết ra huyền ảo pháp ấn, trong chốc lát thiên địa thất sắc, gió nổi mây phun!

“Không tốt ~ ”

“Ma đầu này vận dụng hậu chiêu, tất cả đồng loạt ra tay ngăn hắn lại.”

Cổ Tháp Đại Thánh đến từ Tây vực Phật tông tay bấm phật ấn. Vô tận phật quang mang theo thiện âm hướng Sở Hưu chất vấn, uy thế thần thông kinh người.

Các Đại Thánh khác nhanh chóng phản ứng, nhộn nhịp xuất thủ.

Đếm không hết thần thông pháp bảo, áp bách thiên địa. Nhiều như thế Đại Thánh xuất thủ ra tay, uy thế kinh người, động thiên triệt địa, không gian suy sụp. Hỗn Độn khí tức phun trào phát ra từng trận gào thét hướng về đỉnh núi, Đoạn Hồn nhai cao mấy vạn trượng bắt đầu vỡ vụn thành từng mảnh.

Thần thông như thủy triều còn chưa kịp đánh trúng mục tiêu. Thân thể Sở Hưu liền “Bang” một tiếng, nổ thành huyết vụ, tiêu tán trong thiên địa.

Lưu lại một tiếng thở dài trong hư không.

“Đánh vỡ bất hủ hỏi trường sinh, Đại Đế hối hận mà ta dứt khoát.”

“Ta cuối cùng vẫn là thua, aizzz.”

Mấy chục Đại Thánh yên lặng nhìn về phía thân thể Sở Hưu biến mất. Mặt không biểu tình nhưng trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Người này cuối cùng cũng chết.

“Bực này nhân vật, nếu nguyện ý tiến về Thiên Uyên trường thành giết yêu tộc, hẳn trở thành một viên mãnh tướng của Nhân tộc ta.”

“Đáng tiếc, đáng tiếc…. ”

Một tháng sau, Thái Tố thánh địa.

Từ sau khi Đại Đế qua đời, Chuẩn Đế không ra. Tại thời đại này, một thế lực muốn xưng thánh địa cần có một vị Thánh Vương cường giả trấn áp hết thảy.

Thái Tố thánh địa tổng cộng có mười tám tòa linh phong.

Ba phong đứng đầu là Thiên Hình phong, Vân Hà phong, Thiên Kiếm phong. Tam đại phong chủ đều là Đại Thánh cường giả.

Mặt khác mười bốn phong, phong chủ đều là Tiểu Thánh cường giả.

Cuối cùng là Thái Tố phong, nơi thánh chủ cư trú, đồng thời cũng là nơi Thái Tố thánh địa thương nghị đại sự.

Địa vị và số lượng đệ tử giống như hình kim tự tháp.

Ngoại môn đệ tử hơn trăm vạn, nội môn đệ tử mười mấy vạn người, thân truyền đệ tử có tới mấy vạn, tất cả đỉnh núi trưởng lão và chân truyền đệ tử mấy trăm người, mười bốn phong chủ, tam đại phong chủ, thánh tử, thánh nữ, thánh phủ, thái thượng trưởng lão cùng một vài lão bất tử.

Bạn đang đọc [Dịch] Nghịch Đồ Khi Sư của Phong Thất Nguyệt

Trước

Tiếp

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    47

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!