CHƯƠNG 57: VƯƠNG QUAN
Sau giao dịch của Hổ Yêu, bầu không khí tại hiện trường náo nhiệt hơn rất nhiều,
Lý Ngang sau đó sử dụng thuốc lào trị giá 400 nhân dân tệ, để đổi lấy một bộ lông chuột lửa có đặc tính kiểm soát nhiệt độ từ chuột yêu, đông ấm hè mát;
Clindamycin axit photphoric - gel thuốc mỡ mụn trứng cá trị giá 24 nhân dân tệ, đổi được một miếng da màu xanh lá mang bệnh dịch gây tử vong từ dịch quỷ;
Thuốc nhỏ mắt Lôi Đôn giá 56 nhân dân tệ, tác dụng giảm bớt sự mệt mỏi của mắt, người khổng lồ một mắt vì dùng mắt quá độ nên đổi với hắn một cây xương cột sống dài hơn hai mét;
Các thành viên khác của tiểu đội nhiệm vụ, trơ mắt nhìn Lý Ngang dùng một đống hàng hóa Taobao, từ yêu quỷ đổi đủ các loại đồ vật kỳ quái, bên tai tựa hồ vang lên tiếng loa quảng bá của các loại cửa hàng.
-Tẩu thuốc lá đây! Từ nhà máy thuốc lá lớn nhất Giang Tô đã đóng cửa nha, ông chủ vương bát đản Hoàng Hạc ăn uống cờ bạc nợ 3,5 tỷ mang theo tình nhân nhỏ chạy, chúng ta không có cách nào, chỉ có bán lại tẩu thuốc lá đại hạ giá, giá gốc hơn hai ba trăm nay chỉ cần hai mươi đồng!
- Chỉ còn chín cái, người không mua được sẽ thiệt thòi, chỉ chín cái duy nhất đảm bảo không lừa đảo người mua!
-Dọn kho bán phá giá, phá sản bán phá giá, ngày cuối cùng mất cả chì lẫn chài bán phá giá!
Một giao dịch khác nhanh chóng được hoàn thành, đối với Lý Ngang, hàng hóa Taobao giá rẻ, có thể đổi được vật phẩm đặc thù, bán cho cửa hàng hệ thống đổi lấy tiền tệ trò chơi quý giá.
Mà đối với đám yêu ma mà nói, những pháp bảo không tế luyện được trên tay bọn chúng căn bản là rác rưởi.
Có thể đổi lấy các đặc sản ở nước ngoài như tẩu thuốc phiện có công dụng đặc biệt "Ngưng Thần Tĩnh Khí thúc đẩy tu luyện", cũng là kiếm lời rồi.
Giao dịch song phương đều vui vẻ, vui vẻ xong việc.
Giao dịch vật đổi vật tiến hành đến cuối, Lý Ngang nhìn trong ba lô nhồi nhét đủ các loại "Rác rưởi", trong lòng cảm thán, vẫn là mua đi bán lại kiếm tiền nhanh.
Đúng lúc này, một trận âm phong thổi tới, ngọn nến trong đại hùng bảo điện đột nhiên lắc lư, bóng nến trên tường vặn vẹo biến hình.
Cạch, cạch, cạch…
Tiếng bước chân nhẹ nhàng mà dày đặc dần dần tiếp cận, bốn thân ảnh quỷ mị khiêng kiệu, nhẹ nhàng từ bóng cây đằng xa lắc lư đi tới.
Cỗ kiệu đó kích thước khổng lồ, bốn phía mái kiệu màu vàng như bốn phía lầu các, bức màn màu đỏ thẫm vây quanh một vòng xung quanh kiệu, xinh đẹp, khí phái.
Bốn người nâng kiệu thì thật chẳng ra sao, mặc áo ngắn đỏ tươi như máu, răng nanh mặt xanh, tai dài, mũi đỏ, miệng trơn bóng, đều xấu xí.
Bóng người đi trước kiệu thì mặc một chiếc áo dài màu trắng không tì vết, sắc mặt so với xiêm y trên người còn tái nhợt hơn vài phần.
Đồng tử Lý Ngang đột nhiên rụt lại, trong linh thức của hắn, bốn người nâng kiệu cùng bóng người đi phía trước đều là quỷ hồn, hơn nữa đều là lệ quỷ oán khí âm khí cực nặng, so với quỷ nhập người mà hắn gặp phải ở bãi đậu xe trong trường học thì lợi hại hơn nhiều.
Lệ quỷ dữ tợn đủ để tàn phá một phương chỉ là khiêng kiệu, như vậy người trong kiệu thì sao?
-Chân nhân đến!
Quỷ hồn áo trắng kêu lớn, giày vải đạp trên mặt đất, nhẹ nhàng bay lên, rơi xuống bên ngoài cửa Đại Hùng bảo điện.
Hai kiệu phu đi phía trước cách không từng bước đi lên, quỷ kiệu phu đi phía sau vì bảo trì cân bằng tuyệt đối, cánh tay của hắn kéo dài ra một đoạn lớn, đem kiệu mộc giơ cao qua vai.
Cỗ kiệu chậm rãi dừng lại ở cửa Đại Hùng bảo điện, tất cả ánh mắt yêu ma đều tụ tập trên bức màn che.
Một đôi giày vải bình thường từ phía sau bức màn đạp ra, tiếp theo là một cái chân, cuối cùng là một lão đạo sĩ tiên phong đạo cốt, từ mi thiện mục, hạc phát đồng nhan bước ra.
-Là hắn, chính là hắn!
Sài Thúy Kiều ở trong cơ thể Lý Ngang thê lương gào thét:
-Hắn chính là Đạo Trí đại sư!
Ào!
Đại bộ phận yêu quỷ đồng loạt đứng lên, cùng lão đạo sĩ hàn huyên.
-Nhiều ngày không gặp Đạo Trí đại sư, pháp lực của ngài lại tăng tiến vài phần, làm cho chúng ta tự xấu hổ, tự xấu hổ.
-Nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt càng hơn nghe danh! Hôm nay gặp nhau, bình sinh đủ an ủi!
-Đạo Trí đại sư pháp lực vô biên, tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng thiên địa.
Trình độ văn hóa của đông đảo yêu quỷ cũng không cao, luyên thuyên mấy câu vỗ mông ngựa cũng cực kỳ thô bạo trực tiếp, dù sao tất cả mọi người đều là yêu quái, da mặt đều rất dày, vỗ hai ba câu rắm thối là có thể có rượu uống, vì sao không làm?
Đạo Trí đại sư được chúng tinh củng nguyệt chào mời thì cười ha hả, vuốt râu, đạo bào trên người rung rung:
-Xin chư vị sau này đừng gọi ta là Đạo Trí, tên hiện tại của ta, là Vương Quan.
-Vương Quan đạo trưởng pháp lực vô biên, tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng thiên địa!
-Vương Quan đạo trưởng uy vũ khí phách, làm cho ta thành tâm thần phục.
-Ha ha ha.
Khuôn mặt già nua nhăn nheo của Vương Quan đạo trưởng cười thành một đóa hoa cúc, hắn nhìn về phía đám người Lý Ngang trong góc.
-Mấy vị này là...
Lý Ngang đứng dậy, thuần thục đem lai lịch soạn sẵn nói ra, đồng thời bước lên, chắp tay thở dài, dâng lên một cái hộp gỗ.
Hộp gỗ chứa một điếu thuốc lá Marlboro sang trọng.
-Đây là?
Vương Quan nhíu mày.
Một con sói vừa mua một hộp thuốc lá tiến lên giải thích:
-Đây là một đặc sản ở nước ngoài mà Đạo trưởng Lý đã cố tình mang về từ quần đảo Ayito, được gọi là thuốc lá, cần phải được đốt lên để hút.
Lang Yêu hung hăng hút một điếu thuốc, thôn vân thổ vụ, ho khan nói:
-Thứ này cùng thuốc phiện kia bất đồng, hút thuốc phiện đầu độc thần trí, tàn phá thân thể.
-Mà thuốc lá tươi mát, sướng miệng, tỏa sáng tinh thần, tăng trưởng tu vi, ngài xem trên hộp còn có ghi: 'Hút thuốc có lợi cho sức khỏe'.