CHƯƠNG 77: NGƯỜI ĐIÊN
【Điều kiện kích hoạt nhiệm vụ đã được đáp ứng】
【Loại nhiệm vụ: Nhiệm vụ cơ bản】
【Tên nhiệm vụ: Người điên】
【Mục tiêu nhiệm vụ: Tiêu diệt kẻ giết Tằng Ngụy Minh và Uông Phương Ny】
【Giới hạn thời gian nhiệm vụ: 72 giờ】
【Phần thưởng nhiệm vụ 1: 300 EXP】
【Phần thưởng nhiệm vụ 2: + 400 G-coin】
【Phần thưởng nhiệm vụ 3: Vật phẩm ngẫu nhiên – Phẩm chất ngẫu nhiên *1】
【Phần thưởng nhiệm vụ 4: Quyển trục ngẫu nhiên – Phẩm chất ngẫu nhiên*1】
【Nhiệm vụ thất bại trừng phạt: không có】
Hai vợ chồng sống trong căn nhà này chết rồi sao?
Lý Ngang đi theo phía sau Vương Phong Niên, trong lòng than thở, phân tích mô tả nhiệm vụ.
Một kiện vật phẩm phẩm chất ngẫu nhiên, một quyển trục phẩm chất ngẫu nhiên, từ phần thưởng nhiệm vụ xem ra nhiệm vụ này có độ khó cũng không thấp.
Từ mục tiêu của nhiệm vụ, từ "hung thủ" vừa có thể là yêu thú, cũng có thể là quỷ quái hoặc nhân loại và thậm chí là người chơi, càng không chỉ rõ số lượng hung thủ – mà tên nhiệm vụ "người điên" cũng không nói lên cái gì, người điên có thể là chỉ hung thủ, cũng có thể là chỉ nạn nhân.
Từ "tiêu diệt" có nghĩa là kẻ giết người vẫn còn sống.
Giới hạn thời gian của nhiệm vụ là 72 giờ, xem ra xác suất lớn kẻ giết người đã rời khỏi căn phòng này, không đến mức bắt mình ngay lập tức bắt đầu chiến đấu.
Hình phạt khi nhiệm vụ thất bại là “không có”, nên cho dù hắn có hoàn thành nhiệm vụ hay không cũng sẽ không bị trừng phạt quá nhiều - cũng có khả năng là trong quá trình hắn truy tìm hung thủ sẽ gặp mạo hiểm rất lớn, loại trường hợp này sẽ khiến thân phận người chơi bại lộ thậm chí mang đến nguy cơ tử vong, bản thân nó tương đương với trừng phạt nhiệm vụ thất bại.
Nếu chuyện này không xảy ra dưới mí mắt Lý Ngang, hắn hoàn toàn có thể ủy thác nhiệm vụ lên diễn đàn, trả giá thuê người chơi khác giúp hoàn thành, còn hiện tại thì làm như vậy rất có thể sẽ bại lộ thân phận người chơi của hắn.
Bởi vì, căn cứ vào mức độ đông máu, khoảng thời gian hung thủ hành hung, vừa vặn trong lúc Lý Ngang và Vương Tùng San chơi game trong phòng.
Vừa liên tục suy nghĩ Lý Ngang vừa đi theo phía sau Vương Phong Niên, kiểm tra cấu trúc phòng khách.
Nhà ở mà vợ chồng Tằng Ngụy Minh và Uông Phương Ny mua có diện tích khá lớn, ba phòng chung, hai phòng ngủ và hai nhà vệ sinh, cửa bên trái là chỗ nối liền phòng ăn và phòng khách, bên phải là nhà bếp cùng ban công bên ngoài,
Phía bên phải của phòng khách là phòng ngủ và phòng vệ sinh đi kèm, bên trái cũng là hai gian phòng ngủ và nhà vệ sinh giống vậy.
Phong cách trang trí Bắc Âu tươi mới và thanh lịch, đồ nội thất được trang trí đơn giản và yên tĩnh, ở khắp mọi nơi đều tiết lộ hương vị cuộc sống tự nhiên thanh nhã nhưng không thiếu sự tinh tế.
Đôi vợ chồng trung niên có tiền, có thời gian, có phong cách, thu nhập rất cao, xác suất lớn là dân trí thức, từ ảnh chụp treo trên tường, có ít nhất là một cô con gái trưởng thành, mối quan hệ gia đình hòa thuận, và theo tình hình của chốt cửa bên và kệ giày dép, con gái duy nhất lại không thường xuyên ở nhà, là đi du học sao? Hoặc là đi công tác trong nước?
Lý Ngang đọc lấy manh mối trong nhà, cũng một chỗ với Vương Phong Niên, gian nan đi trong các khe hở của vũng máu, lần lượt tra xét tất cả mọi nơi bao gồm phòng ngủ, phòng ăn, phòng tắm.
-Trong phòng không để lại dấu chân, dấu tay, hay bất kỳ dấu vết nào, hung thủ không từ cửa chính đi ra ngoài.
Vương Phong Niên đứng trên ban công, quan sát một vết máu dọc theo cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài đánh giá một lúc, quay đầu lại nói:
-Hắn ta dọc theo đường ống bên ban công bò xuống, đường ống nước nằm giữa hai tòa nhà, không ai nhìn thấy hắn. Quái, đây mẹ nó nhưng là tầng hai mươi nha.
Đừng nói là tầng hai mươi, cho dù là lầu hai trăm, hung thủ bị hệ thống liệt kê là mục tiêu của nhiệm vụ thì chỉ sợ cũng có thể dễ dàng bò xuống, hơn nữa hắn có phải là người hay không còn không nhất định.
Lý Ngang trong lòng oán hận, lại nghe Vương Phong Niên lẩm bẩm:
-Vậy Tằng Ngụy Minh và vợ hắn đâu? Kẻ giết người không có khả năng cõng theo hai người leo xuống từ đường ống nước.
Không tìm thấy thi thể, cũng không thể tính là án mạng. Lý Ngang mở mắt mèo ra cùng cảnh sát Vương ngay cả bồn rửa trong nhà vệ sinh cũng nhìn một lần, đừng nói chi người sống, ngay cả một khối xác cũng không tìm thấy.
Chờ đã, có vẻ như có một nơi chưa được tìm kiếm.
Sau khi hai người nhìn nhau, cảnh sát Vương một tay cầm súng, tay kia rụt vào tay áo, chậm rãi mở cửa tủ lạnh.
Trong ngăn tủ lạnh, ánh đèn tự động sáng lên, Tằng Ngụy Minh và Uông Phương Ny xếp chồng lên nhau, dùng ánh mắt đờ đẫn hoảng sợ, vô thần nhìn bọn họ.
-CMN.
Vương Phong Niên bỏ súng xuống.
Răng rắc, răng rắc.
Ở góc phòng khách của phòng 2084, máy ảnh được đặt trên giá đỡ liên tục nhấp nháy. Các kỹ thuật viên trong phòng kỹ thuật hình sự đang bận rộn thu thập bằng chứng.
Trong nhà hầu như không có nơi nào để đặt chân, cảnh sát Vương Phong Niên vẻ mặt nghiêm nghị đứng ở hành lang cùng các đồng nghiệp nói chuyện về tiến độ vụ án.
-Theo hồ sơ camera giám sát của thang máy và trong hành lang, một người đàn ông mặc đồng phục giao hàng đen vàng đã lên tầng 20 bằng thang máy lúc 15:43 chiều, gõ cửa phòng 2082, nói chuyện với một thanh niên hơn mười giây sau đó đến phòng 2084, lấy danh nghĩa giao thức ăn ngoài để nạn nhân Tằng Ngụy Minh mở cửa chống trộm.
Một nhân viên trẻ tuổi báo cáo:
-Sau khi cửa chống trộm mở ra, người đàn ông nhanh chóng che miệng của Tằng Ngụy Minh, vào nhà và đóng cửa chống trộm cho đến 19:24, trước khi ngài mở cửa chống trộm, không ai vào ra khỏi phòng 2084.