CHƯƠNG 35: NGƯƠI NHẬP PHẨM RỒI? NGƯƠI HÙ TA? (2)
Đương nhiên đây là chỉ bản gốc rồi, Chính Dương Công mà nha dịch được tu luyện đương nhiên là bản được cắt xén rồi, thuộc về bản cơ sở, đợi ngươi có công trạng, được thăng quan tiến chức, sau đó mới phát cho ngươi công pháp mới.
Có chút ảnh hưởng, nhưng vấn đề không lớn, dù sao xuất thân từ chốn bần hàn chỉ có như vậy thôi, nhất định là phải chịu chút thiệt đòi, nhưng cũng có thể tạo phúc cho thế hệ con cháu tương lai sau này.
Hứa Thanh Tiêu bắt đầu tu luyện Chính Dương Công.
Tắm mình trong kim dương.
Khí huyết trong cơ thể đang quay cuồng, từng đường huyết khí đang vận chuyển tuần hoàn, ôn dưỡng cơ thể, đợi đến lúc cơ thể đạt đến mức viên mãn, là có thể hóa huyết thành khí, khai phá khí mạch.
Cần phải bước vào đệ cửu phẩm, Ngưng mạch cảnh.
Cần dẫn khí huyết phá tan khí mạch, mà huyết khí đập đến khí mạch sẽ biến mất, dùng cách đơn giản nhất để hình dung thì, đó chính là dùng khí huyết chuyển hóa thành chất dinh dưỡng, ban đầu là làm dịu khí mạch, sau đó thừa dịp còn đang hăng máu để khuếch trương khí mạch.
Cho nên quá trình này còn được gọi là "Hóa khí dưỡng mạch."
Một khí mạch, đều cần hàng trăm đường khí huyết để ôn dưỡng.
Hứa Thanh Tiêu tu luyện Kim ô tôi thể thuật, đã nuôi dưỡng ra được mười đường khí huyết.
Còn thiếu chín mươi đường nữa.
Nhưng bây giờ chắc đã hai canh giờ, đừng nói là một đường khí huyết, ngay cả một luồng khí huyết cũng không tụ ra được.
Muốn mau chóng ngưng tụ ra được, cách đơn giản nhất chính là uống dược liệu bổ huyết hoặc một ít thịt yêu thú.
Nhưng loại vật này giá đắt xắt ra miếng, Hứa Thanh Tiêu không có tiền, có tiền cũng không cam tâm bỏ ra để mua.
Dù sao dùng những vật này nói gì thì nói cũng không thể tăng lên nhanh chóng được, vẫn cần thời gian dài để bồi bổ.
Không bằng mua một tòa nhà lớn, sau đó đợi giá tiền tăng lên.
Người xưa thường nói, mua một căn nhà sớm, thắng được mười năm đọc sách đấy thôi.
Nhưng mà chỗ tốt duy nhất chính là võ đạo tu hành không có hạn chế gì, nếu ngươi đồng ý, ngồi yên một chỗ cả ngày luyện công cũng được.
Đơn giản chỉ là càng luyện công không ngừng thì hiệu quả càng kém mà thôi.
"So sánh rồi thì, một lần tu luyện dị thuật ước chừng có thể tụ ra được hơn mười đường huyết khí, khó trách lại có người dám mạo hiểm tu luyện dị thuật."
Trong lòng so sánh một hồi xong, Hứa Thanh Tiêu càng hiểu rõ chỗ tốt của dị thuật.
Tu luyện bình thường, mười năm chưa thể nhập cửu phẩm.
Nhưng mà tu luyện dị thuật, một lần đã tiết kiệm được mấy năm khổ tu, ai chẳng động lòng?
Nhưng mà những suy nghĩ này chỉ lóe lên ở trong đầu cái thôi, Hứa Thanh Tiêu lập tức không tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa.
Nhìn thấy sắc trời không còn sớm nữa.
Hứa Thanh Tiêu đứng dậy, quay về phòng dọn dẹp lại một chút, đóng gói sách vở xong xuôi liền đi ra khỏi phòng.
Đi thẳng về phía nhà của Chu Lăng.
Trên đường Hứa Thanh Tiêu cũng mua vài thứ, quấy rầy nhiều lần thế này cũng phải mua ít đồ bày tỏ chút chứ.
Giờ Tuất hai khắc.
Hứa Thanh Tiêu đã đi đến trước cửa nhà Chu Lăng.
Trời đã tối sầm xuống.
Bên trong nhà có thắp một ngọn đèn dầu, cổng lớn đón chặt.
Hứa Thanh Tiêu gõ cửa một cái, thoắt cái đã nghe thấy tiếng thê tử của Chu Lăng là Ngô Thị vang lên.
"Ai vậy?"
"Là ta, Thanh Tiêu."
Hứa Thanh Tiêu hô một tiếng, tiếng bước chân bước đến gần, cổng được mở ra.
"Thanh Tiêu à, sao lại đến giờ này? Mau vào đây đi."
Ngô Thị sau khi nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu, hơi kinh ngạc, nhưng vẫn mau chóng mời Hứa Thanh Tiêu đi vào trong.
"Đây là vài món đồ mua cho tiên sinh, hy vọng phu nhân không chê."
Hứa Thanh Tiêu đưa đồ trong tay cho đối phương, hơi khách khí nói.
"Tới thì tới thôi, còn mang quà đến làm gì, Thanh Tiêu sau này đừng làm như vậy nữa."
Ngô Thị hơi kinh ngạc, có điều mặc dù nói là như vậy, nhưng đây là quà tặng đến thăm của khách, trong lòng đương nhiên là rất mừng rồi, độ thiện cảm đối với Hứa Thanh Tiêu tăng lên gấp đôi.
Nhận lấy lễ vật xong, Ngô Thị có chút quan tâm hỏi.
"Đã ăn gì chưa? Để ta làm cho ngươi hai đĩa thức ăn nhé?"
"Không cần không cần, hôm nay đến đây là tìm tiên sinh hỏi một số chuyện, tiên sinh đang bận à?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
"Không bận gì đâu, đang đọc sách đấy, ngươi đi thẳng vào trong tìm ông ấy là xong, để ta đi hâm nóng cho ngươi ít đồ để ăn."
Ngô Thị khoát tay áo, cũng không quan tâm Hứa Thanh Tiêu còn định nói cái gì, đi thẳng về phía phòng bếp làm đồ ăn nóng.
Mà Hứa Thanh Tiêu chỉ cười khổ tiếng, nhưng không ngăn lại thêm, lập tức đi vào trong thư phòng tìm Chu Lăng.
Đèn đuốc trong thư phòng sáng trưng.
Chu Lăng đang ngồi đọc sách, động tĩnh ở bên ngoài không quấy rầy đến ông.
Nhưng đến khi Hứa Thanh Tiêu lại gần, Chu Lăng mới phát hiện có người đến đây.
"Sao ngươi lại đến đây?"