Chương 100: [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố

Hồng Yên quán

Phiên bản dịch 4930 chữ

Triệu Khách ném con tem này ra cũng vì muốn nhanh chóng thu hoạch được nhiều điểm bưu điện, đổi lấy con tem mà hắn cần.

“Ồ!”

Nhưng điều khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ là, thứ được kêu giá sôi nổi nhất trong ba con tem lại không phải Thái Sơn thạch, mà là tấm Lôi bạo lấy được từ trên tay người lùn, bây giờ đã kêu giá đến 37 điểm bưu điện.

Ngược lại, bên kêu giá Thái Sơn thạch lại không nóng không lạnh, chỉ lên được 24 điểm bưu điện, mỗi lần đều chờ đến khi vòng kêu giá chỉ còn vài phút cuối cùng mới có người kêu giá một lần nữa, nhưng thường chỉ tăng lên 1 điểm bưu điện.

Chờ đến khi hai con tem Lôi bạo và Cường quang thuẫn đã hoàn thành giao dịch, Triệu Khách thấy bên kêu giá Thái Sơn thạch vẫn chỉ đạt đến 30 điểm.

“Các ngươi đang chờ cái gì?”

Triệu Khách hơi híp mắt, thấy thế không những không cảm thấy lo lắng, ngược lại kìm nén tính tình chờ đợi, hắn có dự cảm chẳng mấy chốc giá cả của tấm Thái Sơn thạch này sẽ tăng lên như bão tố.

“Ra giá!”

Triệu Khách không chờ đợi bao lâu, chẳng mấy chốc một làn sóng kêu giá đã được đổi mới, giá cả từ 30 điểm bưu điện ban đầu, trực tiếp nhảy đến 45 điểm.

“Bắt đầu rồi!”

Triệu Khách híp mắt lại, biết chắc chắn sẽ có một trận chém giết, trên đỉnh đầu có từng hình ảnh con tem bắt đầu phóng đại, hiển nhiên có người đang nhanh chóng bán tháo con tem trên tay để đổi đủ điểm bưu điện.

“50!”

“64!”

Chỉ thấy giá cả không ngừng tăng vọt, mỗi một lần kêu giá ít nhất phải tăng 10 điểm bưu điện.

“Móa nó, đám người kia thật sự liều mạng, các ngươi xem, ngay cả tài liệu quý giá cũng bị bán tháo!”

“Hắc hắc, con tem Thái Sơn thạch này rất hiếm thấy, nghe nói có thể hợp thành con tem hoàng kim ‘Phong thiện thai’ trong truyền thuyết.”

“Cút đi, bớt nói mò thiểu năng đi, đã bao nhiêu năm rồi không ai từng nghe thấy thứ đồ chơi kia, huống hồ không có danh sách hợp thành, có lấy vào tay cũng toi công.”

“Hoàng kim khó nhưng bạch ngân không có vấn đề, danh sách hợp thành Thái Sơn thạch có mấy cái, dựa vào sự bạo tay của những đoàn đội lớn này, muốn hoàn thành một con tem bạch ngân hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.”

Thấy giá cả không ngừng tăng vọt, cuối cùng có người không nhịn được hoảng sợ nói: “Đã qua 70 rồi! Bọn họ vẫn đang tăng lên.”

Điểm bưu điện cũng là mạng của người đưa thư, không có điểm bưu điện, dù trên tay ngươi nắm giữ tem hoàng kim, cũng chỉ là một tờ giấy vụn.

Giá cả tăng lên đến 70 điểm bưu điện, trong một khoảng thời gian có thể được gọi là giá cao rồi.

“Không biết con tem này sẽ rơi vào trong tay ai, chắc là mấy đoàn đội lớn trong top ba đi.”

Tuy Quỷ thị có che đậy khuôn mặt, ẩn giấu tướng mạo nhưng chỉ nhằm vào những người nhỏ lẻ như Triệu Khách mà thôi, đội ngũ thật sự có thực lực thường sẽ công khai, để thể hiện rõ thực lực của đoàn đội bọn họ.

Khác với đội liên minh tạm thời của Phi Mã, Vương Chung và Lý Lão Hán vào trước đó, những đoàn đội này là đoàn đội chân chính, phân công chính xác, đồng thời có thể liên hệ trong hiện thực.

Cũng chỉ có loại tổ chức đoàn đội này mới có thể lấy ra được nhiều điểm bưu điện như vậy, nếu là người nhỏ lẻ bình thường, số điểm bưu điện trên tay có thể duy trì tiêu hao đã cảm thấy hơi cố hết sức, chứ đừng nói đám người mới như Triệu Khách.

“Hừ, muốn biết cái này còn không đơn giản à, đêm nay đến Hồng Yên quán một chuyến, đến lúc đó có tin tức gì mà không biết.”

Nhắc đến Hồng Yên quán, trong mắt mấy người xung quanh đều lộ ra vẻ sâu xa, khẽ cười một tiếng rồi không nói thêm gì nữa.

Triệu Khách ngồi trên bệ đá, lấy ra hộp thuốc lá bằng bạc, rút ra một điếu thuốc từ bên trong, hơi híp mắt đặt thuốc lá ở dưới chóp mũi ngửi, hắn không chú ý đến màn kêu giá kịch liệt ở bên trên.

Mà chỉ yên lặng lắng nghe cuộc nói chuyện của đám người xung quanh, từ đó hiểu được càng nhiều tin tức hơn.

Hiển nhiên, trên tem đặc thù còn có con tem ở hai loại đẳng cấp khác là bạch ngân, hoàng kim, nghe giọng điệu của những người đang xem trò hay ở xung quanh, loại tem này cần thông qua việc hợp thành mới có thể lấy được.

Những người này chỉ tám chuyện chứ không nói đến càng nhiều tin tức hơn, nhưng bọn họ lại nhắc đến một nơi khiến Triệu Khách thấy rất hứng thú, Hồng Yên quán.

Phần đấu giá vẫn đang tiếp tục, giá cả đã đạt tới 80 điểm bưu điện, đến giá này rồi, nếu còn nâng giá nữa, thường chỉ nâng thêm 1 điểm bưu điện từ giá ban đầu.

Mỗi một điểm bưu điện đều đang thử thách ranh giới cuối cùng của đoàn đội bọn họ, giống với lầu cao vạn trượng, tầng lầu càng cao, mỗi khi muốn chồng thêm một tầng nữa sẽ có sự mạo hiểm và độ khó tăng lên gấp bội.

Ánh mắt Triệu Khách nhìn lướt qua mấy con tem đang giao dịch ở xung quanh, sau khi thấy những con tem bị bán tháo kia bắt đầu bị người ta nhanh chóng thu mua, Triệu Khách biết, e rằng đã bắt đầu có người từ bỏ đấu giá.

Chỉ thấy việc kêu giá vẫn đang tăng thêm.

Những mỗi lần tăng thêm 1 điểm bưu điện có nghĩa là một cọng cỏ sau cùng đè chết lạc đà, tần suất kêu giá đã rút ngắn từ 50 giây cuối cùng thành 20 giây cuối cùng.

Bạn đang đọc [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố của Quá Thủy Khán Kiều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    101

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!