Chương 104: [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố

Cảnh cáo!

Phiên bản dịch 5049 chữ

Một tát này đánh xuống, thậm chút nữ nhân còn không có chút đề phòng nào lập tức bị đánh đến nổ đom đóm mắt, đầu óc bị đánh đến hồ đồ vẫn không thể lấy lại tinh thần, chỉ thấy trong đôi mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng tối tăm, vẻ mặt nữ nhân lập tức ngây dại.

【 Cảnh cáo: Ngươi vi phạm quy định sử dụng năng lực ở Quỷ thị, ba phút sau ngụy trang của ngươi sẽ bị loại bỏ tạm thời 】

【 Cảnh cáo: Ngươi vi phạm quy định tấn công người khác trong Quỷ thị, ngươi không thể rời khỏi Quỷ thị trong vòng ba mươi phút 】

【 Cảnh cáo: Ngươi ác ý sử dụng tem năng lực ở Quỷ thị, trước khi rời khỏi Quỷ thị, tạm thời không thể sử dụng tem năng lực. 】

【 Cảnh cáo: Lúc này, giá trị ác ý của ngươi ở Quỷ thị là 1, nếu giá trị ác ý tăng đến 5, ngươi sẽ bị Quỷ thị trừng phạt nghiêm khắc 】

Bốn cảnh cáo liên tiếp khiến trái tim Triệu Khách lập tức rơi xuống vực sâu, không nhịn được thầm mắng: “Đáng chết, trở về sẽ dạy dỗ ngươi!”

Hiện tại Triệu Khách còn không rảnh dạy dỗ tên chuyên gây rắc rối Lôi Mẫu này, ánh mắt đánh giá nữ nhân bị hắn mê hoặc thần trí ở trước mắt, ánh mắt Triệu Khách tối tăm, nhanh chóng tiến lên cởi quần áo của nàng ra, trói lại thật chặt, sau đó ném lên giường, xoay người rời đi.

Thật ra hắn dùng Quỷ hoặc đối phó người bình thường cũng không có vấn đề gì, nhưng nữ nhân kia cũng là người đưa thư, chỉ có điều đột nhiên bị Triệu Khách tát một cái bị đánh đến hồ đồ, mới bị hắn may mắn mê hoặc được, về phần có thể chống đỡ bao lâu thì trong lòng Triệu Khách cũng không chắc chắn.

Đẩy cửa phòng ra, ánh mắt Triệu Khách nhìn qua, thấy thang máy ngắm cảnh ở bên cạnh đang chậm rãi mở ra, hàng lông mày cau chặt, xoay người đi sang một bên khác.

Không thể vào thang máy ngắm cảnh được, bước vào thứ đồ chơi đó, đến khi hết ba phút e rằng hắn vẫn ở bên trong, đến lúc đó mới gọi là lên trời không cửa, xuống đất không đường.

“Cạch!”

Đẩy cửa vào cầu thang ở bên cạnh ra, Triệu Khách đang định đi xuống nhưng nhìn phía dưới cầu thang một chút, Triệu Khách nhíu mày, không lựa chọn đi xuống, mà lựa chọn chạy lên.

“Ca ca!”

“Im miệng!”

Trong lòng Triệu Khách đã có quyết định, nhất định phải nghĩ cách hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm Lôi Mẫu này.

Mới chạy chưa được bao lâu, từ xa Triệu Khách đã nghe thấy tiếng hét chói tai như bị giết heo của nữ nhân dưới lầu, tốc độ tỉnh lại của nữ nhân kia còn nhanh hơn dự đoán của mình.

“Nhanh nhanh nhanh! Có người chơi gái không trả tiền, còn ra tay đánh Từ nương, bắt hắn lại, đóng tất cả các lối ra.” Triệu Khách trốn ở trong cầu thang, tiếp tục đi lên nhưng tiếng la hét bên ngoài càng rõ ràng hơn.

Không cần nghĩ, chỉ dựa vào tiếng động Triệu Khách cũng có thể đoán được, bây giờ có rất nhiều người đang nhanh chóng đi kiểm tra.

Nếu vừa rồi hắn chạy xuống, có lẽ chắc chắn sẽ bị kiểm tra, tính toán thời gian sương đen trên người hắn chỉ còn khoảng một phút nữa, một phút này căn bản không đủ để hắn lao ra ngoài.

Một khi sương đen biến mất, hắn lập tức lộ ra ngay trước mắt tất cả mọi người, đến lúc đó muốn chạy cũng không chạy được.

“Ca ca!” Giọng Lôi Mẫu rất nhỏ, uất ức nói: “Ca ca, bên trên có…”

“Đừng nói chuyện với ta!” Triệu Khách nghiêm nghị cắt ngang Lôi Mẫu.

“Nhưng…” Lôi Mẫu không nói hết câu vì đã không cần nhắc nhở nữa.

Chỉ thấy Triệu Khách vừa đi tới ngã rẽ cầu thang, đã thấy ba nam một nữ đang dựa vào trong cầu thang làm một vài động tác không thể miêu tả.

Sau khi thấy Triệu Khách, đầu tiên đám người ngạc nhiên, tuy không nhìn rõ mặt ba nam nhân này nhưng vẻ mặt nữ nhân rất phong phú, bầu không khí lập tức xấu hổ đến cực điểm.

Thấy thế, Triệu Khách không nhịn được mắng thầm trong lòng: “Một đám biến thái!”

Nhưng lúc này Triệu Khách chỉ có thể căng da đầu bước chậm lại, giả vờ như không nhìn thấy, cúi đầu đi lên.

“Này, huynh đệ, có muốn đi chung không! Ta mời khách, miễn phí.”

Lúc này không biết là ai trong ba nam nhân mở miệng, khiến bước chân của Triệu Khách dừng lại, không quay đầu lại chỉ xua tay nói: “Không cần!”

Nói xong, Triệu Khách đang định rời đi nhưng còn chưa đi được mấy bước, sương đen trên người đã bắt đầu xảy ra thay đổi, vốn sương đen ngưng tụ không tan, lúc này lại bắt đầu tản ra từng chút một, dần để lộ ra thân thể Triệu Khách.

“Mả mẹ nó, là tên chơi gái không trả tiền kia! Ở chỗ này.”

Trước đó bốn người đều nghe rõ ràng tiếng động ở bên ngoài, vừa rồi còn đang nói đùa, nếu gặp được người tài giỏi như thế chắc chắn phải mời hắn chơi gái chung một lần.

Không ngờ lại gặp nhanh như vậy.

Vẻ mặt Triệu Khách lập tức tối sầm lại, một tay che mặt, nhanh chóng phi nước đại về phía trước.

“Người tới, nhanh đi, hắn ở chỗ này, là tên chơi gái không trả tiền kia!”

Nghe thấy bốn người sau lưng đang gọi ầm ĩ, trong lòng Triệu Khách thầm kêu hỏng bét, vốn muốn tìm một góc tối để trốn đi, chờ hết giờ trừng phạt lại thần không biết quỷ không hay chuồn đi, e rằng bây giờ không đơn giản như vậy.

“Chát chát chát!”

Mấy cái tát vang dội đánh vào mặt Quy Công, lập tức đánh khuôn mặt kia thành đầu heo, chỉ thấy Từ nương ngồi trên ghế, trên người chỉ bọc một tấm thảm, mũi chân trắng nõn nhẹ nhàng nâng cằm Quy Công lên.

Bạn đang đọc [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố của Quá Thủy Khán Kiều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    110

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!