Chương 108: [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố

Tuyệt vọng

Phiên bản dịch 4957 chữ

Trong lòng Triệu Khách lập tức căng thẳng, cảm giác nhịp tim sắp nhảy lên tận cổ họng, vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, đồng thời cẩn thận sửa lại mái tóc giả trên đầu mình.

“Ôi chao, ta nói Vương tỷ này, ngươi xem ngươi khiến tiểu muội muội nhà người ta xấu hổ rồi kìa.”

Người nói chuyện là nữ nhân ngồi bên trái Triệu Khách, tóc dài búi thành một búi, khuôn mặt trứng ngỗng mang theo vẻ đẹp của nữ giới truyền thống phương đông, lúc nói chuyện còn nghiêng người về phía Triệu Khách.

“Ôi, sao ta cảm thấy vị tiểu muội muội này càng thích ở trong ngực ta hơn chứ.”

Nữ nhân được gọi là Vương tỷ nói xong còn cố ý kéo mạnh Triệu Khách dựa vào trong ngực của mình, đồng thời không quên lắc lư cái pháp bảo đáng kiêu ngạo của mình, ánh mắt đầy khiêu khích liếc nhìn nữ nhân bên trái Triệu Khách.

“Vương tỷ, ngươi nói như vậy khiến ta không vui, chỗ đó của ta đâu nhỏ hơn ngươi."

Bị Vương tỷ trêu chọc như thế, vị bên trái Triệu Khách cũng không nhịn được, dán người lên trước, hận không thể chôn Triệu Khách vào trong hung khí của nàng,

Trong nháy mắt Triệu Khách có cảm giác mình như miếng thịt giữa bánh bao không nhân, bị hai nữ nhân dáng người đầy đặn dính chặt lấy, cảm giác đó… Nếu phải hình dung, thật sự là hai tầng băng lửa.

Trên người nóng hổi kinh người nhưng trong lòng lại rất lạnh lẽo, đợi đến khi thấy ánh mắt đám nữ nhân xung quanh tập trung về phía bên này, Triệu Khách chỉ có thể lặng lẽ khẽ cầu xin trong lòng: “Đừng chú ý đến ta! Đừng chú ý đến ta! Đừng chú ý đến ta!”

Nhưng sợ điều gì sẽ gặp điều đó, chỉ thấy Vương tỷ cúi đầu, sau khi tỉ mỉ quan sát Triệu Khách, không nhịn được cười hỏi: “Tiểu muội muội, sao ta chưa từng thấy ngươi, xấu hổ như thế, mới đến à? Nào nói cho tỷ tỷ biết, ngươi tên là gì?”

Triệu Khách cúi đầu, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách đối phó nhưng chỉ cần hắn nói chuyện, thân phận lập tức bại lộ, không dám tưởng tượng chờ đến khi những nữ nhân này tỉnh táo lại, sẽ có kết quả như thế nào chờ hắn.

“Làm sao vậy, còn sợ ta ăn ngươi sao, nói cho tỷ tỷ biết ngươi tên là gì, tỷ tỷ cho ngươi thứ tốt.” Vương tỷ thấy Triệu Khách không trả lời, không nhịn được thúc giục.

“Lôi Mẫu!”

Sau khi im lặng một lát, cuối cùng Triệu Khách chậm rãi ngẩng đầu lên, một giọng nữ ồm ồm phát ra từ trong miệng Triệu Khách.

“Lôi Mẫu? Cái tên rất có phong cách.”

Vương tỷ cũng không vướng mắc quá nhiều với một cái tên, tuy các nàng để lộ ra khuôn mặt chân thật nhất của mình ở chỗ này, nhưng tên gọi là chút bí mật riêng tư cuối cùng của các nàng, tuyệt đối không thể tùy tiện lộ ra ngoài.

“Hắc hắc, đưa cho ngươi thứ tốt.”

Chỉ thấy Vương tỷ bình tĩnh nhét một cái bình nhỏ vào trong tay Triệu Khách, nói: “Lần đầu tiên ngươi tới đâu, đừng trách Vương tỷ không quan tâm ngươi, nhớ kỹ lúc xử lý chuyện này, bản thân uống một giọt, cho nam nhân uống hai giọt, đảm bảo hắn ta không ngã xuống, thuận tiện cho ngươi thêm mấy phút.”

Triệu Khách nhìn cái bình trên tay, bên trong là chất lỏng màu vàng nhạt không rõ, không biết là cái gì, nhưng nghe ý của Vương tỷ, hình như là một loại xuân dược cực mạnh nào đó.

Nhưng Triệu Khách nhìn cái bình này cũng không chú ý lắm, Vương tỷ bên cạnh đột nhiên khẽ vươn tay về phía ngực hắn, véo mạnh một cái, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lập tức trở nên kỳ quái.

“Hỏng bét, bại lộ rồi!”

Cùng lúc bị Vương tỷ véo ngực mình, trái tim Triệu Khách rơi vào đáy cốc, tuy giọng nói có thể nhờ Lôi Mẫu giúp đỡ lừa dối nhưng dáng người không thể thay đổi được.

Thấy thế, ánh mắt Triệu Khách nặng nề, bắp thịt cả người cũng trở nên căng cứng, thầm nói “Không còn cách nào, chỉ có thể cứng rắn xông lên thôi.”

Cách lúc thời gian trừng phạt đã không còn mấy phút, lại thất bại ngay lúc này, Triệu Khách chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy không cam lòng.

“Thật… Thật xin lỗi.”

Nhưng Vương tỷ chậm rãi dời tay khỏi ngực Triệu Khách, vẻ mặt lại hơi ngượng ngùng lúng túng, chẳng những không rít gào lên như dự đoán của Triệu Khách, ngược lại còn khẽ an ủi bên tai Triệu Khách: “Không sao, rất nhiều khách nhân có khẩu vị đặc biệt, mặc dù ngươi là sân bay nhưng cũng có thị trường, chờ nghỉ ngơi đến tìm ta, tỷ tỷ dạy ngươi mấy chiêu dùng miệng rất lợi hại.”

Triệu Khách: “…”

“Cảm ơn tỷ tỷ.”

Triệu Khách ngạc nhiên một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, vội vàng để Lôi Mẫu thay thế mình mở miệng nói cảm ơn.

“Cảm ơn cái gì chứ, đều là nữ nhân.”

Vương tỷ buông Triệu Khách ra, đứng lên từ trong bể còn không quên vỗ vai Triệu Khách, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách lại trở nên nghiêm túc: “Cố lên, ngoài ra dù xảy ra chuyện gì, nhất định phải… Sống sót! Sống sót mới có hy vọng.”

Không biết vì sao nhìn vẻ chân thành tha thiết trong mắt Vương tỷ, cảm giác khô nóng trên người Triệu Khách lập tức bị dập tắt.

“Ngươi ngâm người ở đây đi, đám tỷ muội, chúng ta đi xông hương tắm đi.”

Chỉ thấy Vương tỷ nói xong lại vung tay lên, dẫn mấy vị tỷ muội rời khỏi bồn tắm, vẻ mặt tùy tiện phóng khoáng như một nam nhân, thoải mái đưa tay khoác vai những nữ nhân khác, sải bước rời khỏi phòng tắm.

Bạn đang đọc [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố của Quá Thủy Khán Kiều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    134

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!