Tôi thất kinh, tôi biết rất rõ cô gái ấy là ai, nhanh chóng bỏ mảnh giấy vào trong túi mình. Mặc dù tôi khá run nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh đưa cho Tam Khuê một điếu thuốc còn giúp anh ta châm lửa rồi cười hỏi anh ta: “Anh còn đi làm người đưa thư nữa à, không phải nói cô gái đó là em họ anh sao?”
Tam Khuê phẫn nộ nói: “Em họ cái con khỉ, là lão già trong nhà mua về đó.”
“Vậy mà anh vẫn dám đưa thư cho tôi? Không sợ cô gái đó cầu cứu tôi sao?” Tôi hỏi
“Anh dám cứu cô ta, tôi giết anh!” Tam Khuê giơ điếu thuốc trừng mắt
“Không đâu, chúng là người cùng thôn, tôi đương nhiên phải giúp anh chứ. Nhưng tại sao anh lại lén lút đưa thư cho tôi?” Tôi hỏi.
“Lúc không có đàn bà thì cũng thôi đi, giờ có rồi cũng không cho tôi động vào. Lão già đó chắc chắn sẽ đưa qua cho anh cả anh hai, chắc chắn không tới lượt tôi. Vốn dĩ đều như nhau cả tại sao lại chỉ cho bọn họ? Cô gái đó nói rồi, chỉ cần nghe lời cô ta, cô ta sẽ theo tôi.” Tam Khuê nói xong thì rít mạnh một hơi thuốc cho tới khi điếu thuốc cháy tới gần hết. Anh ta ném đầu mẩu thuốc xuống hố rồi nói: “Không nói nữa, tôi phải quay về rồi, nếu không sẽ bị phát hiện.”
Tam Khuê đi rồi tôi không nhịn được mà cười. Cô gái này cũng thật tâm cơ, lại dùng tới cách này để ly gián. Nghĩ lại cũng đúng, nếu cô ta không thông minh thì rất khó có thể tìm tới nơi này, ở trong hang sói vẫn có thể bảo vệ bản thân. Tôi nhanh chóng mở tờ giấy ra, trong đó ghi một dòng chữ nhỏ: “Trần Thạch Đầu có động thái.”
Chỉ có mấy chữ này, ngoài ra không có gì khác, chỉ thông báo Trần Thạch Đầu đang hành động gì đó, nhưng cụ thể thế nào thì không hề đề cập. Mấy chữ này khiến sự nghi ngờ của tôi với Trần Thạch Đầu càng tăng lên. Xem ra sự bố trí sắp xếp của đại ca đã bắt đầu có hiệu quả, sự hiềm nghi đối với Trần Thạch Đầu trong lòng tôi ngày càng tăng.
Tôi học theo cách trên các video về gián điệp mà đem tờ giấy đó đốt đi. Tôi ra khỏi cửa nói với người nhà mấy câu rồi phóng xe máy tới nhà anh trai. Bây giờ mặc dù tôi có chút thông tin tình báo, nhưng trong đầu vẫn rất hỗn loạn, cần anh trai giúp tôi sắp xếp lại các chi tiết. Đương nhiên cũng có nguyên nhân khác đó là địa vị của anh trai trong lòng tôi rất cao, tôi luôn cảm thấy anh ấy tài trí hơn người, có thể sẽ nhìn ra được nhiều điểm đột phá.
Tôi cứ chạy qua chạy lại cũng thấy hơi phiền, nhưng anh trai tôi lại rất kiên nhẫn. Anh ấy cũng không đi đâu ra khỏi cửa, chỉ ở lì trong khuôn viên nhà, lần nào tôi tới cũng có thể chính xác tìm được anh ấy. Nhiều lúc tôi cảm thấy con người anh ấy rất vô vị tẻ nhạt, không có bạn bè, ít nói, không có sở thích gì, anh ấy sống như một người máy vậy.
Đầu tiên tôi nói với anh ấy về vụ mắt phong thủy, sau đó lại nói chuyện về người bạn trên mạng của tôi, cuối cùng nói về vụ mảnh giấy: “Hiện tại xem ra Trần Thạch Đầu này có mối hiềm nghi rất lớn. Anh ta vậy mà lại có thể chôn đứa con đã chết ở mắt phong thủy, cho thấy anh ta rất hiểu biết phong thủy. Vậy mà đúng lúc này người bạn trên mạng đó của tôi lại phát hiện ra sự bất thường của anh ta, trong lúc này lại có hành động, không phải trùng hợp với sự nghi ngờ của anh sao?”
Lông mày của anh trai tôi chau lại nghĩ ngợi. Tôi cứ như vậy nhìn anh ấy chờ đợi. Qua một hồi anh trai gật đầu nói: “Không tồi, phân tích rất khá. Trần Thạch Đầu này quả là có vấn đề. Thực ra trong chuyện này, những thứ em có thể làm nhiều hơn anh nhiều. Diệp Tử, từ khi anh trở về đã cao ngạo dựng cờ vớt hai mươi xác người, ép bọn chúng phải xuất đầu lộ diện, nhưng anh không thể sống trong thôn, chỉ có thể ở Tam Lí Đồn này, em có biết tại sao không?”
“Bởi nơi này cách hang qủy Tam Lí Đồn rất gần?” Tôi trực tiếp hỏi. Thực ra tôi vẫn luôn nghĩ như vậy. Từ lúc anh trai dựng cờ vớt thi tôi đều nghĩ do anh ấy ở đây cho thuận tiện.
Anh trai lắc đầu nói: “Anh càng ở gần, bọn chúng càng cảnh giác, càng khó phát giác. Nếu anh ở càng xa bọn chúng càng dễ để lộ sơ hở.”
“Cao kiến!” Tôi nói với anh trai. Trong lòng tôi cũng cảm thấy rất vui, hiếm khi anh trai lại nói nhiều như vậy, càng hiếm khi khen tôi làm rất khá.
“Quay về đi, đừng đi lại nhiều quá sẽ khiến bọn họ chú ý, sau này gọi điện là được. Còn nữa, tuyệt đối chú ý an toàn.” Anh trai nói.
Tôi gật đầu rời khỏi nhà anh trai.