CHƯƠNG 50: SIÊU PHÀM
Mã giảm 5%: 21987461. Để được mã giảm khủng hơn, các bạn hãy đẩy KP như trong phần THÔNG BÁO nhé!
---
Không biết vì sao, bỗng nhiên Khánh Trần cảm thấy như đang gặp đồng loại.
Dưới vẻ ngoài điềm tĩnh là nội tâm mãnh liệt.
Đây là trực giác của hắn.
Lúc này Lý Đồng Vân đột nhiên hỏi:
"Thúc thúc, thúc thúc hoặc là a di thấy việc nghĩa hăng hái làm kia không phải đang giúp chúng ta sao. Vì sao các ngươi muốn tìm hắn, có phải muốn bắt hắn hay không? Các ngươi là người xấu hả?"
"Không phải.. "
Đồng bạn Lộ Viễn có chút lúng túng giải thích:
"Tiểu bằng hữu đừng hiểu lầm."
Lộ Viễn giải thích:
"Có thể đây chỉ là người nào đó thấy việc nghĩa hăng hái làm mà thôi. Xin giải thích lại một chút, chúng ta không có ác ý, vì tổ chức Côn Lôn vừa mới kiến lập nên cần tìm kiếm, thu nạp nhiều nhân tài cùng chung chí hướng."
"Ừm, đã hiểu… "
Giang Tuyết nói.
"Còn có, kỳ thật Thế giới trong cũng có các tổ chức khá cá biệt. Đã có một ít tập đoàn phát hiện sự tồn tại của Thế giới ngoài, theo chúng ta thống kê, có 21 người xuyên việt đã tử vong một cách khó hiểu. Trước khi chết đã chịu tra tấn, còn có hơn mười người xuyên việt xác minh họ bị tổ chức của Thế giới trong cầm tù, hi vọng Giang Tuyết nữ sĩ sẽ đề cao cảnh giác, đừng để họ phát hiện… "
Lục Viễn bàn giao:
"Mặc dù đây đều là hành động bí mật nhưng cũng đủ để nhắc nhở chúng ta, nếu để bại lộ sẽ vô cùng nguy hiểm."
"Được rồi, ta đã rõ… "
Giang Tuyết gật đầu, nàng nghe Lộ Viễn nói tới những số liệu này thì trong lòng cũng có chút sợ.
Nguyên lai để bại lộ thân phận Thế giới trong lại khủng bố như thế.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của đồng bạn Lộ Viễn vang lên, hắn mở ra, nhìn thoáng qua rồi nói:
"Hà Tiểu Tiểu lại livestream."
Giang Tuyết nghi hoặc:
"Hà Tiểu Tiểu là stream nổi tiếng trên Douyin đó hả?”
"Đúng… "
Lộ Viễn gật đầu.
Lý Đồng Vân nhu thuận hỏi:
"Thúc thúc, ca ca Hà Tiểu Tiểu là ai vậy, ta thấy cái gì hắn cũng biết."
Lộ Viễn hào hứng:
"Tiểu bằng hữu, ngươi cũng biết Hà Tiểu Tiểu a? Bây giờ chúng ta cũng đang tìm người này. Bất quá đối phương rất am hiểu việc ẩn nấp. Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa tra ra được hắn là ai. Theo những gì hắn từng làm, hẳn là sẽ lưu lại chút manh mối, nhưng bây giờ tất cả những vết tích có quan hệ cùng hắn chẳng hiểu sao đều bị xóa đi. . . Nói hơi nhiều rồi, chúng ta không quấy rầy các ngươi nữa, cáo từ."
Giang Tuyết đứng dậy:
"Ta hành động không tiện, sẽ không tiễn các ngươi."
"Không cần tiễn… "
Lộ Viễn cười, đi tới cửa một bên, hắn nhìn thấy cái gì đó rồi hỏi:
"A, giày thể thao trước cửa là của ai vậy?"
Giang Tuyết bình tĩnh trả lời:
"Trượng phu của ta."
Lý Đồng Vân cũng nói:
"Đúng, cha ta."
"À à, thất lễ rồi… "
Lộ Viễn nói xong thì mở cửa rời đi.
Tiếng đóng cửa cùm cụp vang lên, hai mẹ con Giang Tuyết cùng Lý Đồng Vân đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Khánh Trần đi ra từ trong phòng bếp:
"Thật có lỗi, gây thêm phiền toái cho các ngươi rồi."
"Đừng nói vậy, là chúng ta gây thêm phiền toái cho ngươi mới đúng… "
Giang Tuyết nói:
"Nếu không phải chúng ta xảy ra chuyện, ngươi cũng không bị cuốn vào loại chuyện này."
"Ừm, các ngươi muốn ăn gì? Vừa rồi ta mở tủ lạnh, phát hiện không có thức ăn… "
Khánh Trần nói.
Giang Tuyết kêu Lý Đồng Vân lấy 200 đồng từ trong ví tiền ra :
"Chúng ta mua chút đồ ăn đi, xương sườn nhé? Ngươi cùng Tiểu Vân đang trong thời kỳ phát triển, nên ăn nhiều thịt một chút."
Khánh Trần nghĩ nghĩ rồi nhận tiền, mở cửa rời đi.
Trong hành lang cũ kỹ, khắp nơi đều là miếng dán quảng cáo, còn có từng mảng vỏ tường bị tróc ra theo thời gian.
Hắn đứng trong bóng tối tại thang lầu, ngón tay gõ vào lan can phát ra tiếng vang cộc cộc cộc.
Thanh âm này có kỳ quái tiết tấu, giống như ngón tay cũng biết suy nghĩ vậy.
Sau một khắc, Khánh Trần về nhà đổi giày, lúc này đi ra ngoài chợ mua thức ăn.
Kết quả, không đợi hắn rời khỏi cư xá đã thấy xe việt dã màu đen dừng ở ven đường, bên trong là ánh mắt lẳng lặng quan sát hắn , chờ hắn đi qua bên cạnh xe.
Ánh mắt Lộ Viễn đánh giá từ trên xuống dưới Khánh Trần, dừng lại một chút trên đôi giày.
Trong xe, hai người yên lặng quan sát, mãi đến khi Khánh Trần đi xa, Lộ Viễn mới nói:
"Không phải hắn."
"Ngươi biết rõ vừa rồi trong phòng còn người khác, dường như đang trốn tránh chúng ta, vì sao không vào nhìn, tốn công như vậy làm gì?”
Một người khác buồn bực nói.
Lộ Viễn bất đắc dĩ:
"Trịnh lão bản vừa mới thông báo, Côn Lôn chỉ mới được xây dựng, muốn chúng ta tạo quan hệ tốt với người xuyên việt, đừng dùng thủ đoạn cường ngạnh gì."
"Ta cảm thấy, nên thu nạp tất cả người xuyên việt vào tổ chức mới tốt."
Lộ Viễn lắc đầu hạ cửa xe xuống, đốt điếu thuốc, ánh lửa màu đỏ cam cùng khói thuốc lượn lờ trong xe.
Hắn thổi một hơi khói:
"Côn Lôn không phải thứ vớ va vớ vẩn gì cũng tiếp nhận. Lão bản cũng nói rõ tương lai chúng ta phải làm gì, không phải người một đường không đi cùng được."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Đồng bạn hỏi.
"Chờ ở chỗ này một chút , không được nữa thì thôi… "
Lộ Viễn dụi tàn thuốc:
"Thời đại mới đã mở ra, người phi phàm sẽ xuất hiện. Có lẽ không cần chúng ta tìm bọn họ, bọn họ sẽ tự xuất hiện thôi."
Khánh Trần đi đến chợ nông dân xong mới chậm rãi lấy điện thoại ra, vào Douyin tìm Hà Tiểu Tiểu
Vừa rồi Lộ Viễn nói chuyện trong nhà Giang Tuyết đã để lộ rất nhiều tin tức: Ngay cả Côn Lôn cũng không biết thân phận Hà Tiểu Tiểu, Côn Lôn không tìm được đối phương.
Mà đối phương còn có khả năng tự xóa dấu vết.
Phải biết, muốn xóa dấu vết của mình trên internet trong thời đại này khó đến cỡ nào?
Chỉ cần ngươi dùng điện thoại, tư liệu về ngươi sẽ nằm rải rác khắp nơi trên mạng.
Với năng lực của Côn Lôn lại không thể tìm ra một streamer?
Trừ phi, đối phương nắm giữ khả năng vượt ngoài sự hiểu biết của con người, năng lực mà khoa học kỹ thuật thời nay vẫn chưa phân tích được.