Chương tổng thấy vẻ mặt Trịnh Á thay đổi rõ rệt thì lo lắng ngồi không yên, cảm giác như đang gặp ma. Thậm chí còn cảm thấy mặt đỏ bừng đau đớn, có loại cảm giác kinh ngạc khó tả.
Ông ta không ngờ cái tên họ Lâm này lại ẩn tàng sâu đến như vậy, hoàn toàn vượt qua dự liệu của anh ta.
Ngoài ra, theo ông ta thấy thì lần này e là đã thua hoàn toàn.
“Lâm đại sư, anh lợi hại thật đấy.” Quản lý Dương Thiến nhìn về phía Lâm Phàm, không biết nên nói cái gì nữa.