Trên thực tế, chính là Lưu Hiểu Thiên đã mách nước cho Lâm Phàm, chuyện này chỉ cần bồi thường một ít tiền là được rồi. Dù sao thì Vũ Bảo Quân đã lăn lộn ở trong cái giới này lâu như vậy, nên không cần thiết làm lớn chuyện này để tránh việc tạo thêm hận thù giữa đôi bên.
Cuối cùng, Vũ Bảo Quân phải trả 2 vạn tệ, đồng thời Lưu Hiểu Thiên cũng nhắc nhở Vũ Bảo Quân nên an phận không nên làm việc gì đi quá xa.
Trong lòng Vũ Bảo Quân cảm thấy thật oan uổng, rõ ràng lần này bọn hắn mới là bên bị hại mà. Thế nhưng ai bảo bọn hắn có nhiều tiền án làm chi.
Lưu Hiểu Thiên tiễn Lâm Phàm đi ra ngoài cửa rồi mới nói.
“Ông chủ nhỏ, lãnh đạo của tôi nhờ tôi nói lời cảm ơn với cậu. Lời kia của cậu rất đúng.” Lưu Hiểu Thiên nói.
“Ừm, vậy thì tốt! Đội trưởng Lưu, vậy chúng tôi đi trước, ngày hôm nay thật sự cảm ơn anh rồi.” Lâm Phàm cảm ơn.
“Chỉ là việc chung mà thôi, không có gì hết.”
Trên đường.
“Thần Côn! Ông quá ngầu đó nha, trước đó sao không nói chuyện này với tôi vậy.” Lâm Phàm ngạc nhiên nhất chính là việc Điền Thần Côn quá lợi hại.
Trước đây hắn đã bói một quẻ cho Điền Thần Côn nhưng tại sao lại không chú ý đến điều này chứ?
Bây giờ Lâm Phàm mới tính lại, lúc này hắn mới nhận ra rằng chuyện đó đã được giới thiệu qua nhưng lúc đó hắn đã không chú ý.
“Thường thôi, thường thôi.” Điền Thần Côn bình tĩnh nói, sau đó nhìn xấp tiền màu đỏ trong tay Lâm Phàm
“Hôm nay tôi đã bỏ ra rất nhiều công sức, cậu xem 2 vạn tệ này…chậc chậc…”
Điền Thần Côn xoa đôi bàn tay biểu thị bản thân đã nỗ lực rất nhiều trong ngày hôm nay và ông xứng đáng được chia sẻ công bằng nha.
“Đương nhiên rồi, hôm nay nếu không có ông thì sẽ xui xẻo mất thôi. Nhưng ông xem, công việc kinh doanh của chúng ta hiện tại mới bắt đầu, về sau nhất định sẽ tiêu rất nhiều tiền đó. Do đó, trước tiên…tôi đưa cho ông một nghìn tệ trước, phần còn lại để cuối năm chia luôn một lần nha.” Lâm Phàm tỏ vẻ khổ sở, lấy ra hai ngàn tệ nhưng cuối cùng rút lại một ngàn rồi mới đưa cho Điền Thần Côn.
Sau khi đưa tiền cho Điền Thần Côn, Lâm Phàm không cho Điền Thần Côn cơ hội nói chuyện mà trực tiếp đổi chủ đề.
“Thần Côn, sao ông có thể làm trật khớp tay chân vậy? Môn tuyệt kỹ này quá là lợi hại đó nha.”
“Ha ha, chuyện vặt vãnh ấy mà.”
“Vậy cái đó…”
…
Dần dần, hai bóng người đi càng ngày càng xa. Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có thể chuyển sang chủ đề khác.
Điều mà Lâm Phàm không biết chính là Weibo của hắn hiện đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Có người hóng hớt, có thủy quân, có phóng viên nói chuyện phiếm, còn có minh tinh...
Nguyên nhân chính là do hai sự kiện lớn mà Lâm Phàm đề cập đã lần lượt trở thành hiện thực, mặc dù vẫn còn không ít tranh cãi song hầu hết mọi người đều hoàn toàn bị thuyết phục.
Lâm Phàm trở về nhà, mở Weibo phát hiện hắn có rất nhiều tin nhắn riêng được gửi đến.
Tuy nhiên, hầu hết các tin nhắn riêng này đều không đáng bận tâm, nhưng hai trong số những tin nhắn này đã thu hút sự chú ý của Lâm Phàm.
Chu Lỵ Vân: “Thầy bói, ông làm sao biết tôi không thể tham gia Tuần lễ thời trang?”
Lâm Phàm cau mày, cảm thấy giọng điệu của cô người mẫu này có chút không tôn trọng !
Sau đó Lâm Phàm trực tiếp đáp lại.
“Xin hãy gọi tôi là Lâm đại sư.”
Còn tin nhắn riêng kia là của Văn Thiền.
Văn Thiền là ai?
Lâm Phàm thực sự không quen biết người này, nhưng khi nhìn thấy nội dung tin nhắn riêng này thì hắn mỉm cười, chuyện này đúng là nực cười mà.
“Mày ăn cắp tư liệu của tao! Tao muốn kiện mày! Tên mày là gì, địa chỉ ở đâu, tên đạo tặc vô liêm sỉ, tên cướp…”
Lâm Phàm trực tiếp đáp lời.
“Tên: Bá Bá Hào. Địa chỉ: 39 độ 54 phút 26,37 giây độ vĩ bắc, 116 độ 23 phút 29,22 giây độ kinh đông.”
Văn Thiền ở thủ đô xa xôi vẫn đang ngồi canh trước máy vi tính, nhìn thấy nội dung trả lời chưa kịp có phản ứng miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Bá Bá Hào? Đây là cái tên gì?”
Sau khi nhìn thấy nội dung phía sau, anh ta đột nhiên tỏ vẻ giễu cợt, dám nói địa lý với tôi đơn giản là tự tìm đường chết.
Khi Văn Thiền nhập dữ liệu này lên Internet, anh ta lập tức nổi điên.
“Thằng chó chết, đây là Quảng trường Thiên An Môn mà.”
Sau khi nhìn cái tên này, sắc mặt của anh ta càng ngày càng tệ, trong lòng hắn cơn lửa giận ngập tràn hừng hực.
“Mày cứ đợi đó cho tao.”
Ngày hôm sau.
Khi mọi người tỉnh dậy, một tin tức mới trên Weibo khiến họ hoang mang.
“Tác phẩm mới ‘Ngày mai không thể nói’ của đạo diễn Hồ Đại, Vương Băng Ngôn không đảm nhiệm vai nữ chính, nữ diễn viên nổi tiếng Dương Điềm sẽ đóng vai nữ chính.”
Sáng nay rất nhiều người cầm điện thoại di động đều sững sờ vì ngạc nhiên, họ cảm thấy thế giới trở nên có chút đáng sợ.
Lại đúng rồi!
Một lần nữa đúng rồi!
Vô số cư dân mạng tràn vào Weibo của Lâm Phàm điên cuồng để lại tin nhắn.
“Lâm đại sư, tiểu đệ bái phục sát đất.”
“Không sai! Thật sự không sai chút nào, đúng là thần toán mà. Chỉ cần có địa chỉ của Lâm đại sư, nhất định tôi sẽ đích thân tới tận nhà gặp.”
…