Chương 68: [Dịch] Nhận Thầu Đại Minh

Muốn phá liên hoành chỉ có hợp tung

Phiên bản dịch 10863 chữ

Lưu Tẫn Mưu nhìn nhìn Quách Đạm, nhìn đâu giống như vui đến phát khóc, nhìn càng giống như đang bị đòi nợ.

"Đạm Đạm, chúng ta thật sự kiếm tiền?"

Từ Kế Vinh ngược lại không nghĩ nhiều như vậy, ngay lập tức đứng trên ghế nhảy dựng lên, kích động nhìn Quách Đạm.

"Ừm."

Quách Đạm ngậm nước mắt gật đầu.

Từ Kế Vinh đại hỉ, hỏi vội: "Kiếm được bao nhiêu?"

"Vô số kể."

"Là bao nhiêu?"

"Là đếm không hết."

Lưu Tẫn Mưu lập tức tức giận nói: "Vinh đệ, đệ đừng nghe hắn nói bậy, hắn đây là đang cố ý trêu đùa đệ, chúng ta cũng không bán cái gì, làm sao có thể kiếm được tiền, cho dù là kiếm tiền cũng không thể nào vô số kể, trên đời này làm gì có mua bán nào kiếm tiền như thế?"

"Thật sự."

Quách Đạm đem một xấp dày tư liệu đưa cho Lưu Tẫn Mưu, "Không tin ngươi nhìn một chút."

"Để ta ngó ngó."

Từ Kế Vinh đoạt lấy lập tức mở ra xem thì cảm thấy đầu váng mắt hoa, tranh thủ thời gian đưa lại cho Lưu Tẫn Mưu, nói: "Vẫn là ngươi xem đi, đợi lát nữa nói lại cho ta được rồi."

Lưu Tẫn Mưu nửa tin nửa ngờ nhận lấy, cẩn thận xem xét nửa ngày, nghi ngờ nói: "Cái này. . . Cuối cùng là có ý tứ gì?"

Tâm tình Quách Đạm cũng đã bình phục trở lại, ngồi xuống ghế của Từ Kế Vinh rót một ly rượu ngon rồi cầm lên uống, sau đó lại thưởng thức một chút bánh ngọt, mới nói: "Ý tứ rất đơn giản, chính là từ nay trở đi tất cả trang phục của họa kỹ, thậm chí họa kỹ, vải lụa, văn phòng tứ bảo chúng ta cần dùng cho việc vẽ tranh đều sẽ được người khác cung cấp miễn phí, hơn nữa bọn họ còn phải trả tiền cho chúng ta cầu chúng ta dùng đồ bọn hắn."

"Cái gì?"

Từ Kế Vinh kinh ngạc nói: "Cho chúng ta tiền cầu chúng ta dùng đồ của bọn hắn?"

Quách Đạm gật đầu nói: "A, còn có rất nhiều nhà cung cấp cho chúng ta lựa chọn."

Từ Kế Vinh há hốc miệng, trải qua nửa ngày, mới nói: "Kinh doanh là làm như thế a?"

"Không phải."

Lưu Tẫn Mưu đần độn lắc đầu, nói: "Việc này không bình thường."

Đột nhiên nghe thấy một thanh âm êm ái, "Ta xem một chút."

Lưu Tẫn Mưu quay đầu nhìn lại, phát hiện chẳng biết từ lúc nào Chu Lập Chi vẫn còn ngồi ở. . . Ngồi ở trong góc đã đứng ngay phía sau bọn họ, lập tức đem tư liệu đưa cho Chu Lập Chi.

Tùy tùng bên cạnh Chu Lập Chi lập tức nhận lấy sau đó nâng lên trước mặt Chu Lập Chi.

Có ý gì? Đây là chê tay chúng ta bẩn a? Móa! Quách Đạm trợn trắng mắt, chỉ muốn phun nước bọt vào y phục của Chu Lập Chi, hù chết tên mắc bệnh thích sạch sẽ này.

Lưu Tẫn Mưu ngược lại nhìn quen không trách, vội vàng đi đến bên người Quách Đạm, hỏi: "Quách Đạm, đây là chuyện gì?"

Quách Đạm nói: "Ta cũng không rõ lắm, hôm qua những đại tài chủ này chạy đến nha hành chúng ta, khóc lóc hô hào muốn đưa tiền cho Tam Kiếm Khách, ta và phu nhân muốn ngăn cũng không ngăn nổi, bọn họ còn nói nếu chúng ta không cần tiền thì sẽ gây phiền toái cho chúng ta. Ta suy nghĩ suốt cả đêm, cuối cùng đi đến kết luận rằng có lẽ là vì tiểu Bá gia làm người đơn giản nên làm buôn bán cũng đơn giản, nhân gia làm buôn bán chính là cầu gia gia cáo nãi nãi, hi vọng khách nhân có thể đến cửa mua đồ, mà tiểu Bá gia làm buôn bán, liền đơn giản hơn nhiều, khách nhân đến cửa cầu đưa tiền."

Từ Kế Vinh nghe xong hai mắt sáng lên, hỏi vội: "Đạm Đạm, ngươi nói xem nếu ta muốn đi thi khoa cử thì liệu những thúc thúc bá bá kia có cầu ta làm trạng nguyên hay không?"

"Tiểu Bá gia muốn đi thi khoa cử sao?" Quách Đạm kinh ngạc nhìn Từ Kế Vinh, nghĩ thầm, Lương Tĩnh Như* còn chưa có sinh ra, là ai cho hắn dũng khí?

(*) Lương Tĩnh Như là ca hậu hát tình ca nhạc Hoa nổi tiếng ở châu Á với ca khúc Dũng Khí.

Từ Kế Vinh nói: "Ta cũng không nghĩ đến, nhưng từ rất sớm trước kia gia gia từng rất muốn ta đi thi khoa cử."

Vậy chắc hẳn là từ rất lâu rất lâu trước kia rồi. Quách Đạm vội vàng giữ chặt Từ Kế Vinh, nói: "Tiểu Bá gia, việc thi khoa cử ngươi cũng đừng nghĩ nữa, nếu ngươi muốn đi thi khoa cử thì chứng tỏ ngươi không còn đơn giản."

"Yên tâm, yên tâm, ta tùy tiện nói một chút thôi, ngươi còn tưởng là ta thật sự muốn đi sao, bây giờ việc ta muốn làm nhất chính Tam Kiếm Khách, ngươi biết không, mặc dù hôm qua ta lại bị gia gia phạt quỳ, nhưng ta cho rằng gia gia cũng thật sự rất ủng hộ ta tiếp tục mở cửa Tam Kiếm Khách, chuyện này hình như là lần thứ nhất gia gia ủng hộ ta." Từ Kế Vinh nói đến phần sau, vui tươi hớn hở cười không ngừng.

Quách Đạm bát quái nói: "Bá gia vì sao lại phạt ngươi quỳ?"

"Đây cũng là vì. . . ."

"Khụ khụ khụ!"

Một trận tiếng ho khan từ ngoài cửa truyền đến đánh gãy lời nói Từ Kế Vinh.

Từ Mậu đi vào.

"Đại quản gia, sao ngươi lại tới đây ?"

Từ Kế Vinh kinh ngạc nói.

Từ Mậu tiến lên thi lễ, nói: "Tiểu thiếu gia, tiểu nhân tới tìm Quách Đạm." Nói xong, hắn liếc nhìn Quách Đạm.

Quách Đạm đi theo Từ Mậu vào trong viện.

Từ Mậu nói ngay vào điểm chính: "Quách Đạm, dựa vào lần họa triển này Khấu gia có thể nói đã vượt qua nguy cơ, nhưng tình huống của tửu trang lại càng thêm nghiêm trọng, vừa rồi phía Giang Nam truyền đến tin tức nói, Liễu Tông Thành quả nhiên cũng tại Giang Nam địa khu nhằm vào tửu trang của chúng ta rất nhiều lần, mặc dù tình huống không có nghiêm trọng như ở kinh thành, nhưng nếu cứ tiếp tục kéo dài tình trạng này chúng ta cũng tiếp thụ không nổi."

Thời cơ còn chưa thành thục, ta cũng không có cách nào. Quách Đạm phong khinh vân đạm cười nói: "Đại quản gia, những lời này ngươi phải nói với Khấu Nghĩa mới đúng, đã nhiều ngày trôi qua như vậy mà Khấu gia một điểm động tĩnh cũng không có chứng minh ngươi còn gây áp lực không đủ."

Từ Mậu buồn bực nói: "Ngươi không phải rất yêu thê tử của mình sao?"

" Ta chẳng những yêu, hơn nữa còn rất tín nhiệm nàng." Quách Đạm cười nói: "Nội tử tuyệt đối không thể so với nữ nhân bình thường, ta tin tưởng nàng sẽ có biện pháp giải quyết nguy cơ trước mắt."

Từ Mậu nói: "Nhưng lão gia nhà ta chỉ tin tưởng ngươi."

Quách Đạm ha ha nói: "Đại quản gia xin yên tâm, ta sẽ ở bên cạnh phụ trợ nội tử, chúng ta Thần Nha Hiệp Lữ, à không, nếu phu thê chúng ta liên thủ đương nhiên sẽ không đơn giản chỉ là vãn hồi tổn thất, chúng ta sẽ nhất cử trợ giúp Bá gia đặt vững địa vị dân gian đệ nhất tửu trang, tương lai ai cũng khó mà rung chuyển, đảm bảo Bá gia cao chẩm vô ưu**."

(**) cao chẩm vô ưu: kê cao gối ngủ mà không phải lo lắng

Từ Mậu hỏi: "Dựa vào những bình rượu kia?"

"Sai."

Quách Đạm cao thâm cười một tiếng: "Phải nói là dựa vào phu thê chúng ta."

. . .

Lần họa triển này có thể nói là thành công chưa từng có, nó còn mang đến một hình thức hợp tác mới, đó chính là tài trợ.

Rất nhanh sau đó, chi phí của Tam Kiếm Khách giảm mạnh, mọi thứ từ nữ nhân đến y phục, vải lụa, văn phòng tứ bảo, tất cả đều có nhà tài trợ.

Mà cùng với đó Khấu gia nha hành cũng tiếp nhận rất nhiều giao dịch, mặc dù không có tiền hoa hồng, bởi vì Tam Kiếm Khách đã ký khế ước thuê dài hạn với nha hành, nhưng cũng bởi vậy nha hành triệt để vượt qua nguy cơ, sinh ý trở nên thịnh vượng, buôn bán chính là như thế, khách nhân nhiều, liền sẽ càng nhiều, ngược lại, khách nhân ít, liền sẽ càng ít.

Liễu gia cũng không có biện pháp gì đối với chuyện này, bởi vì đây là chuyện bên ngoài chiến trường, nói cách khác, loại tình huống này cũng không có cải thiện tình trạng của Hưng An bá tửu trang, nên Liễu Tông Thành tự nhiên cũng không phải rất sốt ruột.

Nhưng Từ phủ bắt đầu lo lắng, bởi vì việc kinh doanh ở Giang Nam cũng đang bị xung kích, không nói đến tổn thất, mặt mũi cũng khó có thể giữ được a!

Từ Mậu bắt đầu đường đường chính chính tạo áp lực với Khấu Nghĩa, Bá phủ có phải bình thường quá khoan dung với các ngươi hay không? Khiến các ngươi đều không xem chúng ra gì, chỉ tập trung đến mua bán của riêng mình mà quên đi tửu trang chúng ta.

Trước đó có Quách Đạm chống đỡ, Khấu Nghĩa còn chưa cảm thấy có áp lực gì, bây giờ Từ Mậu bắt đầu tạo áp lực cho hắn, hắn lập tức chịu không nổi, giai cấp chênh lệch quá lớn, mặc cho Từ Mậu trách mắng, hắn đến thở mạnh cũng không dám.

Khấu gia.

"Đại tiểu thư, bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Khấu Nghĩa vẻ mặt cầu xin hướng Khấu Ngâm Sa nói: "Từ đại quản gia nói rất chính xác, nếu chúng ta không làm gì, hắn chẳng những sẽ truy cứu trách nhiệm của chúng ta, hơn nữa sẽ ngăn cản chúng ta cùng tiểu Bá gia hợp tác."

Nếu Từ gia rút củi dưới đáy nồi thì Khấu gia coi như thật sự xong.

Khấu Ngâm Sa có chút nhíu mày, trầm ngâm không nói.

Khấu Nghĩa lại nói: "Đại tiểu thư, việc này. . . Việc này ta thật sự cảm thấy Bá phủ đã hết lòng quan tâm giúp đỡ đối với chúng ta, nếu đổi lại nhà khác, chỉ sợ sớm đã tìm tới cửa."

Khấu Ngâm Sa gật đầu, nói: "Ngươi nói rất đúng, có thể là vì cái gì đây?"

Khấu Nghĩa sửng sốt một chút, hỏi: "Cái gì vì cái gì?"

Khấu Ngâm Sa nói: "Vì cái gì Bá phủ lại khoan dung với chúng ta như vậy, từ trước đến nay chúng ta với Bá phủ đâu có giao tình gì, ngươi cảm thấy việc này có bình thường không?"

Khấu Nghĩa cau mày nói: "Đây cũng là có chút không bình thường, nhưng có lẽ là vì lúc này đối phương khí thế quá hung hăng mà thực lực của chúng ta lại kém xa, vì vậy Bá phủ cũng thông cảm một chút với chúng ta, lại thêm quan hệ của cô gia cùng tiểu Bá gia nên mới khoan dung như vậy với chúng ta."

Khấu Ngâm Sa đột nhiên hỏi: "Cô gia đâu?"

"Cô gia? Cô gia hình như có hẹn với tiểu Bá gia." Tuy nói như thế, nhưng Khấu Nghĩa lại cảm thấy có chút buồn

Thật tình không biết Khấu Ngâm Sa chính là xoắn xuýt ở đây, nàng vốn muốn đặt một cái hố, sau đó chờ Quách Đạm nhảy vào, nếu như từ đầu đến cuối Quách Đạm đều đứng bên ngoài cái hố này mấy chục dặm, đây cũng thôi, như vậy khẳng định không có liên quan gì với hắn, vấn đề ngay ở chỗ Quách Đạm vẫn luôn bên cạnh cái hố này du tẩu, chỉ không nhảy vào bên trong, trêu chọc trong lòng nàng ngứa ngáy, đến cùng có phải hắn hay không? Giống nhưng lại không giống.

Từ trước đến nay nàng đều phi thường quả cảm, chưa bao giờ dây dưa dài dòng, duy chỉ có việc này là luôn luôn do do dự dự không quyết.

Nhưng chuyện tới bây giờ, nàng thật sự đã có chút không gánh được, nàng không dám đánh cược, nếu Từ gia cùng Khấu gia vạch mặt thì Khấu gia thật sự sẽ xong, đột nhiên mở miệng nói: "Muốn phá liên hoành, chỉ có hợp tung."

"Hợp tung?"

Khấu Nghĩa sững sờ.

Khấu Ngâm Sa nói: "Hai mươi mốt nhà tửu lâu trong Tửu Minh hội tuyệt đối không có khả năng cùng một lòng. Lúc trước Liễu Tông Thành tổ kiến Tửu Minh hội dùng uy hiếp nhiều hơn là lợi dụ, ta đã tính toán, các đại tửu lâu có ở trong Tửu Minh hội hay không, kỳ thật cũng không có kiếm nhiều hơn bao nhiêu, mà bọn hắn lại bị Liễu gia hạn chế cùng giám thị, chỉ bất đắc dĩ vì trong tay Liễu Tông Thành nắm giữ rượu của lục đại tửu trang, bọn hắn không dám không nghe theo Liễu Tông Thành. Mà trước đó Chu Phong bỏ ra đại giới lớn như thế để mua được Trần lâu, đủ thấy dã tâm của hắn, thử hỏi người như hắn sao lại cam tâm bị người khác kiềm chế. Chỉ cần chúng ta đột phá một điểm, cùng Chu Phong đạt thành hợp tác, như vậy lập tức liền có thể làm tan rã Tửu Minh hội, mà chỉ cần Tửu Minh hội tan rã, như vậy toàn bộ kế hoạch của Liễu Tông Thành sẽ không chịu nổi một kích."

Bạn đang đọc [Dịch] Nhận Thầu Đại Minh của Nam Hi Bắc Khánh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    30

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!