Chương 103: [Dịch] Nhất Kiếm Độc Tôn

Đại Địa Chi Lực

Phiên bản dịch 7408 chữ

Xong!

Đây là suy nghĩ trong đầu Diệp Huyền lúc này, vì hắn cảm thấy toàn thân đều đang vỡ tan.

Đúng lúc này, Giới Ngục tháp giữa chân mày hắn đột nhiên biến mất, cùng lúc đó, một cỗ năng lượng màu vàng đất bao phủ thân thể hắn.

Oanh!

Thân thể Diệp Huyền run lên kịch liệt, thoáng qua, vô số năng lượng màu vàng đất từ bốn phía không ngừng tụ đến, sau đó theo hai chân hắn hội tụ vào trong cơ thể hắn. Theo cỗ năng lượng này tràn vào, thân thể hắn vốn bị rạn nứt thế mà đang bắt đầu từ từ khép lại!

Chữa trị!

Rõ ràng, đạo tắc này đang giúp hắn chữa trị thân thể!

Mặc dù có đạo tắc này hỗ trợ chữa trị, thế nhưng, trên thân vẫn truyền đến từng trận đau nhức, vẫn khiến cho Diệp Huyền có chút sống không bằng chết.

Vì một khắc vừa rồi, hắn cảm thấy thân thể như bị thiên quân vạn mã lôi kéo, loại cảm giác xé rách kia, kém chút khiến cho hắn trực tiếp hôn mê, cũng tốt hắn cố kiềm lại, bằng không, hôn mê vào lúc này, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

Cứ như vậy, thân thể Diệp Huyền đang chậm rãi khép lại!

Ước chừng một lúc lâu sau, làn da rạn nứt quanh thân Diệp Huyền đã chữa trị triệt để, không chỉ như thế, khắp toàn thân hắn còn có một chút màu vàng kim nhạt.

Diệp Huyền chậm rãi mở mắt, hắn nhìn thoáng qua thân thể của bản thân, hắn vô ý thức nắm chặt hai quả đấm.

Xuy!

Quanh người hắn, đột nhiên xuất hiện vô số năng lượng màu vàng óng, năng lượng màu vàng óng này tựa như một chiến giáp màu vàng, thoạt nhìn cực kỳ loá mắt!

- Đây là?

Diệp Huyền có chút phát mộng.

Thanh âm của nữ tử thần bí vang lên:

- Đại địa chi giáp, ngưng tụ từ đại địa chi lực, chân ngươi đạp đại địa, là có thể ngưng tụ giáp này, cũng đạt được đại địa chi lực, nhưng mà, với cảnh giới của ngươi bây giờ, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì nửa canh giờ, nếu quá nửa canh giờ vẫn không buông đại địa chi lực và đại địa chi giáp này, lập tức sẽ bị cắn trả.

Đại địa chi giáp? Đại địa chi lực?

Diệp Huyền ngây cả người, sau đó nói:

- Tiền bối, đạo tắc kia hiện tại là của ta sao?

Nữ tử thần bí nói:

- Ngươi nghĩ thì hay lắm, đại địa đạo tắc này cũng không phải tự ngươi ngưng tụ, ngươi bây giờ chỉ là mượn dùng, mà cấp độ của đạo tắc này, không phải ngươi hiện tại có thể lĩnh hội, hiện tại mượn dùng, cũng có ích lợi rất lớn cho ngươi đối với lĩnh ngộ đạo tắc về sau. Mà ngươi bây giờ, cần làm chỉ có ba chuyện, thứ nhất, tu kiếm, thứ hai, tu võ, thứ ba, tìm Kiếm để thôn phệ. Còn đạo tắc này, là quá mạnh, ngươi bây giờ nhiều nhất chỉ có thể phát huy hai thành uy lực, chẳng qua, nhiêu đó cũng đủ cho ngươi dùng.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn qua chiến giáp màu vàng trên người mình:

- Tiền bối, mặc dù hiện tại ta là Ngự Khí cảnh, thế nhưng, hẳn là có thể dễ dàng đánh bại cường giả Lăng Không cảnh a?

Nữ tử thần bí nói:

- Bây giờ ngươi cần chính là có thể dễ dàng đánh bại cường giả Thông U cảnh, không phải Lăng Không cảnh, hiểu chưa?

Thông U cảnh?

Vẻ mặt Diệp Huyền cứng đờ, hắn do dự một chút, sau đó nói:

- Là vượt hai giai? Có phải quá khoa trương hay không?

- Khoa trương?

Nữ tử thần bí lạnh lùng nói:

- Ở niên đại của ta, không thể vượt hai giai miểu sát đối thủ, đều không thể tự xưng thiên tài.

Diệp Huyền:

- ...

Lúc này, nữ tử thần bí nói:

- Trước đó giúp ngươi khóa lại nữ tử áo bào đen kia, lại thêm vừa rồi giúp ngươi trấn áp lực lượng đạo tắc, hiện tại ta rất mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi một quãng thời gian, nếu không sẽ không có quá nhiều tinh lực trấn áp thứ này... Ngược lại về sau ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân, ngày sau nếu ngươi có gặp được đạo tắc, tháp này sẽ nhắc nhở ngươi.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiền bối, ngươi không sao chứ?"

Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:

- Cũng đừng lo cho ta, dù ngươi và toàn bộ đám người bị trấn áp trong tòa tháp này chết sạch, ta cũng sẽ không chết, ta chỉ cần nghỉ ngơi một thoáng. Chú ý bản thân cho tốt, ta không hy vọng sau khi tỉnh lại, ngươi đã treo. Còn có, Giới Ngục tháp có thể dùng để đối địch, nhưng ta không hy vọng ngươi thôi động tháp này, ngươi thôi động một lần, những phong ấn trong tháp này sẽ lỏng lẻo một phần, chính ngươi kiềm chế một chút. Còn nữa, tuy ngươi là tháp chủ, thế nhưng, hiện tại ngươi vẫn chưa thể điều khiển tháp này, cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ, đừng thôi động tháp này, bằng không, tháp cắn trả, ngươi có thể sẽ sống không bằng chết!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Tiền bối, sao ta cảm giác như ngươi đang giao phó di ngôn... Người thật sự không có việc gì?

Nữ tử thần bí nói:

- Ngươi có muốn biết vì sao bông hoa lại hồng như vậy hay không?

Diệp Huyền:

- ...

Lúc này, nữ tử thần bí lại nói:

- Một chuyện cuối cùng, tên ở tầng thứ hai, hắn không có sát ý với ngươi, chỉ là muốn đi ra, thế nhưng, bây giờ ngươi vẫn không có năng lực thả hắn ra, cho dù có, cũng phải suy nghĩ một thoáng, mặc dù tên kia bị trấn áp nhiều năm như vậy, thực lực bị suy yếu rất nhiều, nhưng cũng không phải ngươi hiện tại có thể đối kháng.

-Thỉnh thoảng hắn sẽ đánh ta!

Diệp Huyền đột nhiên ủy khuất nói:

- Thường xuyên vô cớ đánh người...

Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:

- Nhiều khi, ta cũng muốn đánh chết ngươi!

Diệp Huyền:

- ...

Nữ tử thần bí lại nói:

- Tiểu tử, sống sót cho tốt.

Nói xong, nữ tử thần bí hoàn toàn không còn động tĩnh.

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, rõ ràng, nữ tử thần bí đã rơi vào trạng thái ngủ say.

Diệp Huyền hít sâu một hơi, từ bây giờ, tất cả mọi chuyện, thật sự chỉ có thể dựa vào bản thân!

Dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn chậm rãi đóng hai mắt lại, sau một khắc, giữa chân mày hắn xuất hiện một chữ Thổ nho nhỏ màu vàng.

Đạo tắc!

Hắn nắm chặt hai quả đấm, trong chốc lát, dưới chân hắn lập tức xuất hiện vô cùng vô tận đại địa chi lực, đại địa chi lực này tựa như thủy triều tụ về phía hắn, trong khoảnh khắc, trên người hắn có thêm một chiến giáp màu vàng!

Đại địa chi giáp!

Hắn nhẹ nhàng sờ lên đại địa chi giáp trên người, mức độ rắn chắc, tuyệt đối có thể ngăn cản một kích của cường giả Thông U cảnh đỉnh phong, thậm chí ngay cả lôi điện của nữ tử áo bào đen kia cũng có thể đỡ, dĩ nhiên, hắn cũng không nắm chắc, có điều, cho dù ngăn được, sợ là hắn cũng phải tàn!

Ngoài đại địa chi giáp, hắn còn cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại trong cơ thể mình!

Diệp Huyền hơi trầm ngâm, hắn rời khỏi lòng đất, về tới mặt đất, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó tay nắm chặt thành quyền, trong nháy mắt, một cỗ đại địa chi lực cường đại hội tụ khắp toàn thân hắn!

Yên lặng một chớp mắt, hắn đột nhiên đánh một quyền xuống mặt đất!

Quyền Băng!

Một quyền này, hắn dùng hết toàn lực, ngoại trừ đại địa chi lực trong cơ thể, còn có quyền thế và chiến ý!

Một quyền này hạ xuống!

Oanh!

Lấy hắn làm trung tâm, mặt đất trong 30 trượng chung quanh hắn trực tiếp sụp đổ, vô số bụi đất và đá vụn bắn tung tóe bốn phía, khắp nơi bừa bộn!

Hai hơi thở sau, chung quanh Diệp Huyền xuất hiện một rãnh sâu gần nửa trượng, không chỉ như thế, mặt đất ngoài mấy chục trượng vẫn đang từ từ rạn nứt...

Một quyền oai, cường hãn đến mức này!

Diệp Huyền nhìn qua tay phải của hắn, trong mắt có chút hưng phấn, một quyền này của hắn, tuyệt đối là uy lực như võ kỹ địa giai hạ phẩm, có thể nói, một quyền này, gần ngang với Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử từ khi đạt tới Minh kiếm, uy lực cũng đã đạt tới một độ cao mới.

Một câu đơn giản, dưới Thông U cảnh, hắn bây giờ đã có thể tùy tiện bán hành!

Không đúng, Thông U cảnh cũng có thể chơi chết!

-------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Bạn đang đọc [Dịch] Nhất Kiếm Độc Tôn của Thanh Loan Phong Thượng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    112

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!