Tom phát hiện càng tới gần người bịt mắt kia lại càng mát mẻ.
Hơn nữa hành vi sau đó của Trương Đạt Dã khiến Tom đột nhiên thích vị này.
Trương Đạt Dã lôi từ đâu ra một khay đồ uống lớn, chọc nhẹ cánh tay của Chim Trĩ Xanh, chờ hắn kéo một góc bịt mắt lên mới cười ha hả nói: “Phiền ngài ướp lạnh một chút nhé?”
Chim Trĩ Xanh nhìn cậu vài giây, nể mặt quà lưu niệm lần trước nên quyết định giúp cậu một lần. Hắn vung tay lên, nhiệt độ của mỗi cốc đồ uống đều giảm xuống, hơn nữa trong cốc còn có thêm hai cục đá.