Vui sướng ông nội mày!
Trông mong nửa ngày trời, kết quả là vậy đó hả?
Trương Đạt Dã lấy đèn đường ra ném xuống đất cái bốp rồi tung cước đá mạnh.
Sau đó, cậu đau đến mức ôm chân phải nhảy tưng tưng.
Artoria cho miếng táo nhỏ được cắt gọt gọn gàng vào miệng, nhai kỹ, nuốt xuống. Tiếp đó, cô nhìn sang Tom bên cạnh: “Đạt Dã bị sao thế?”
Tom xòe hai tay ra, nhún vai lắc đầu, tỏ ý nó không biết cậu đang phát điên vụ gì.
Nhưng hai vị này lại thấy cậu thoáng chốc đã yên tĩnh lại, sau đó cất đèn đường và bắt đầu vận động lại từ đầu. Hai người cứ thế tiếp tục yên tâm ngồi làm quần chúng ăn dưa.
Trương Đạt Dã nghẹn một hơi, tập luyện mãi đến khi đôi chân mềm nhũn mới dừng lại, cũng không biết Artoria và Tom đã đổi bao nhiêu đĩa trái cây rồi.
“Hai người đúng là biết hưởng thụ...” Tâm trạng hiện giờ của Trương Đạt Dã giống hệt thời điểm đang đứng trong tư thế huấn luyện quân sự nhưng lại trông thấy nhóm đàn anh đàn chị đại học năm hai, năm ba vô lương tâm ngồi ăn kem hóng hớt bên cạnh.
Lúc này, Tom vừa bóc xong vỏ quả quýt cuối cùng, nghe cậu nói vậy bèn thuận tay đưa quả quýt qua cho cậu.
Trương Đạt Dã thấy vậy hơi hài lòng, mà lúc thấy ánh mắt của hai con hàng ham ăn kia, cuối cùng vẫn lựa chọn chia quýt ra làm ba phần.
Bố cục tầng hai quán rượu gồm một phòng ngủ chính, hai phòng ngủ phụ, một phòng tắm và một phòng kho.
Trương Đạt Dã ngủ chung với Tom trong phòng ngủ chính, cho Artoria ngủ ở phòng sát bên cạnh.
Tuy nói là phòng ngủ phụ, nhưng diện tích cũng không nhỏ hơn bao nhiêu, hơn nữa chính Artoria cũng không có yêu cầu gì trong phương diện này.
Trương Đạt Dã chỉ cần chuẩn bị một chiếc chăn và đồ dùng cá nhân cho cô. Cậu âm thầm oán hận trong lòng, ở nhờ mà còn không biết tự mang theo chăn bông.
“Tôi cứ cảm thấy, hình như Đạt Dã đang nghĩ chuyện gì đó rất bất lịch sự.”
“Làm gì có! Ngủ ngon, Artoria.” Trương Đạt Dã nói xong bỏ chạy.
Artoria chớp chớp mắt, sau đó bắt đầu dọn giường của mình.
Khi cậu trở về phòng, Tom đang loay hoay trong ổ của nó, cuối cùng tìm được một tư thế thoải mái nhất, nằm cuộn tròn xuống.
“Tom ngủ ngon.”
Tom vẫy vẫy tay xem như đã trả lời.
“Thật đúng là một ngày phong phú.” Trương Đạt Dã cũng tắt đèn rồi nhắm mắt lại.
......
Sáng sớm hôm sau, Tom bước ra khỏi cửa quán rượu ngó quanh quất, nó chợt mỉm cười, rút tờ báo trong hòm thư ở cổng và cầm hai bình sữa trước cửa quay vào trong quán.
Sữa được đặt từ hôm qua, mỗi sáng đều có người giao đến nhà.
Còn báo thì mỗi tối phải để đủ số tiền xu trong hòm thư, sáng sớm hôm sau, News Coo sẽ lấy tiền xu rồi đặt số lượng báo tương ứng với số tiền vào trong, thậm chí còn trả lại tiền thừa.
Tom đặt báo và sữa lên bàn, quay người đi vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng.
Lúc này, Trương Đạt Dã và Artoria cũng lần lượt xuống lầu, ngồi vào cạnh bàn.
Trương Đạt Dã cầm tờ báo mới lên, còn Artoria lại cầm một tờ báo cũ… Hơn ba trăm tờ báo cơ mà, dù chỉ xem tiêu đề cũng đủ để giết thời gian rồi.
[Arlong, thành viên cốt cán băng hải tặc Mặt Trời đã bị bắt, tiết lộ tin tức về cái chết của Fisher Tiger!]
Vài ngày trước, thủ lĩnh Arlong của băng hải tặc Mặt Trời đã tấn công một con tàu chiến và bị trung tướng Borsalino bắt giữ, sau khi thẩm vấn, hành vi của Arlong là để báo thù cho Fisher Tiger.
Theo như Arlong nói, cựu thuyền trưởng Fisher Tiger của băng hải tặc Mặt Trời bị hải quân phục kích và bị thương nặng. Sau khi trốn thoát, bởi vì con người từ chối truyền máu cho hắn nên mất máu quá nhiều mà chết.
Tin tức giả, Trương Đạt Dã phán đoán, nhưng cũng không xem như tin tức giả, chỉ có thể nói rằng Arlong nói dối thôi.
Thật ra chính Fisher Tiger từ chối sử dụng máu của con người, hắn vốn hận con người vô cùng, thà chết cũng không chấp nhận dùng máu của con người. Nhưng hắn lại không hy vọng vì mình mà lan tràn lòng căm thù con người sang những người cá khác, thế nên mới yêu cầu thủy thủ của băng hải tặc Mặt Trời che giấu sự thật.
Rõ ràng Arlong không thể hiểu được cách làm của hắn, cho nên dứt khoát bịa ra một lý do khiến người cá phẫn nộ.
Phân biệt đối xử và hận thù không phải là những vấn đề nói giải quyết là có thể giải quyết được.
Nghe nói sau chuyện lần này, Khỉ Vàng cũng chuẩn bị được thăng chức lên làm đại tướng. Bắt được Arlong, mang tin tức cái chết của Fisher Tiger về có thể xem như công lao to lớn với Thiên Long Nhân và Chính phủ thế giới.
“Meo?”
Tom bưng đĩa đồ ăn ra ngoài, nhắc nhở hai người đang xem báo, nên ăn cơm rồi.
Hai miếng bánh mì nướng, ở giữa kẹp rau sống, dăm bông, còn kẹp cả lát thịt, cà chua, sau đó phết sốt cà chua hoặc sốt salad lên thật đều. Những nguyên liệu đơn giản lại tạo ra những sự kết hợp và hương vị khác nhau, mỗi miếng bánh mì đều được cắt thành hình tam giác, trình bày gọn gàng, sạch sẽ trong chiếc khay to hơn cả Tom.