Chương 38: Hai nam chính đâm sau lưng nhau!
Hôm ấy, Diệp Tinh Thần lết tới phòng làm việc của Lâm Bắc Phàm với gương mặt mệt mỏi.
“Lâm tổng, mấy hôm nay ta mệt quá rồi, ta muốn xin ngươi cho ta nghỉ vài ngày!”
“Xin nghỉ hả?” Lâm Bắc Phàm ngạc nhiên: “Tại sao ngươi muốn xin nghỉ?”
“Bởi vì công việc quá áp lực! Mấy hôm nay để kiếm tiền mà ta rầu đến mức bạc trắng cả tóc, ngủ cũng chẳng được yên, cực kì mất tinh thần! Thế nên ta mới tới xin nghỉ!” Nam chính Diệp Tinh Thần gật đầu.
Hắn ta sợ cứ làm tiếp thì chắc hắn ta sẽ phát điên mất!
Còn chuyện gì đau khổ hơn việc tự tay đưa kẻ thù của mình lên đỉnh cao không?
Cảm giác này như kiểu tặng bạn gái mà mình yêu nhất cho đối phương động phòng ấy.
Lâm Bắc Phàm gật đầu, hắn nói một cách quan tâm: “Nếu đã thấy mệt thì ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt! Công việc quan trọng nhưng sức khỏe còn quan trọng hơn! Ta không muốn mất một người có năng lực và xuất sắc như ngươi đâu!”
Diệp Tinh Thần: “Cảm ơn Lâm tổng đã hiểu cho!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Mấy hôm nay ngươi đã kiếm được mấy tỉ cho công ty chúng ta, công lao vô cùng to lớn, thế nên ta sẽ thưởng cho ngươi một trăm triệu! Ngươi về kiểm tra thẻ ngân hàng đi nhé, xem tiền đã tới chưa?”
“Ngoài ra, ta còn thăng chức cho ngươi nữa đấy! Mặc dù hiện giờ ngươi không có chức vụ gì nhưng nếu thăng chức thì tương đương với hàng giám đốc rồi, lương mỗi năm là một trăm vạn, bảo hiểm đầy đủ, ha ha!”
Nam chính Diệp Tinh Thần thấy xao động.
Không thể không nói, cái tên ác ma Lâm Bắc Phàm này là một người rất biết mê hoặc người khác!
Hắn có thể chia quyền, cũng có thể chia tiền!
Nếu như đổi lại là Diệp Tinh Thần mà kiếm được mấy tỉ thì chắc chắn hắn ta sẽ chẳng nỡ chi một trăm triệu cho một người làm công mới quen được vài ngày đâu!
Thế nhưng Lâm Bắc Phàm lại thực sự làm vậy, đã thế hắn còn đề bạt hắn ta, cho hắn ta thăng chức!
Chẳng trách ở kiếp trước hắn lại có nhiều cấp dưới trung thành như vậy!
“Cảm ơn Lâm tổng!”
“Không cần cảm ơn, đây đều là những gì ngươi xứng đáng được nhận!”
Lâm Bắc Phàm đứng dậy, mặc áo khoác.
“Lâm tổng, ngươi định đi đâu thế?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Đương nhiên là tới bệnh viện thăm người anh em họ Tiêu rồi! Một mình hắn ta ở bệnh viện cô đơn lắm, thế nên ta thường xuyên tới thăm hắn ta cho hắn ta đỡ buồn!”
Diệp Tinh Thần lập tức bảo: “Lâm tổng, để ta đi cùng với ngươi!”
Không lâu sau đó, hai người đã tới bệnh viện.
Lâm Bắc Phàm lại ôm một bó hoa tươi màu trắng, hắn bước vào bên trong phòng bệnh.
“Người anh em Tiêu Thần, bệnh của ngươi đã đỡ hơn chút nào chưa?”
Tiêu Thần: “Đỡ hơn nhiều rồi!”
“Mấy hôm nay công việc bận quá nên ta tới muộn, mong ngươi hiểu cho!”
Tiêu Thần: “Ngươi không tới ta còn vui hơn…”
“Ha ha! Người anh em Tiêu Thần đúng là biết nói đùa thật đấy!”
Lúc này, Tiêu Thần chú ý tới Diệp Tinh Thần đứng đằng sau, hắn ta tức giận vô cùng: “Sao hắn ta cũng tới đây?”
Hắn ta rất ghét Lâm Bắc Phàm, và còn ghét những ai phản bội mình hơn cơ!
Đặc biệt là kiểu người giúp đỡ Lâm Bắc Phàm hết mình như Diệp Tinh Thần thì hắn ta còn ghét nhất!
“Hắn ta tới thăm ngươi đó!” Lâm Bắc Phàm vỗ vai Diệp Tinh Thần, nói với vẻ tự hào: “Người anh em Tiêu Thần này, ngươi biết không, Diệp lão đệ của chúng ta là một thiên tài đấy!”
Tiêu Thần: “Sao ngươi lại nói như vậy?”
Lâm Bắc Phàm tự hào đáp: “Diệp lão đệ của chúng ta là một thiên tài trong giới đầu tư, mắt nhìn của hắn ta về đầu tư cực kì chuẩn luôn! Ngươi biết không, mấy hôm nay hắn ta đã mua bán vàng với dầu thô và kiếm cho ta cả ba tỉ đấy!”
Tiêu Thần run rẩy nói: “Bao… bao nhiêu cơ? Ngươi vừa nói bao nhiêu tiền cơ?”
Lâm Bắc Phàm giơ ba ngón tay lên: “Ba tỉ! Diệp lão đệ của chúng ta đã giúp chúng ta kiếm được ba tỉ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi thôi đấy! Ngươi nói xem, hắn ta có lợi hại không cơ chứ?”
Tiêu Thần tức đến mức muốn thổ huyết.
Mới mấy ngày mà đã kiếm được ba tỉ!
Theo như những gì hắn ta biết thì ở kiếp trước, cái tên ác ma Lâm Bắc Phàm này còn chẳng lợi hại như thế!
Đối phương vào công ty đầu tư được bốn tháng, sau đó tiền vốn mới tăng lên ba tỉ, tốc độ như vậy đã là rất đáng sợ rồi!
Kết quả Diệp Tinh Thần làm phát, thời gian đã rút ngắn đi mười mấy lần!
Như vậy thì tốc độ cái tên ác ma Lâm Bắc Phàm này phất lên chẳng phải sẽ càng nhanh hơn hay sao?
Diệp Tinh Thần, ngươi hay lắm!
Trước kia ngươi giúp hắn kiếm được mấy trăm triệu còn chưa đủ, giờ lại kiếm mấy tỉ, ngươi đúng là một kẻ phản bội cực kì triệt để luôn đấy!
Từ trước đến nay ta chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ như ngươi!
Ta không đội trời chung với ngươi!
Hai mắt Tiêu Thần như muốn bốc lửa, hắn ta muốn giết người!
Diệp Tinh Thần cảm nhận được điều gì đó không đúng lắm, hình như hắn ta đâu có trêu ghẹo gì Tiêu Thần đâu nhỉ, sao trông hắn ta lại phẫn nộ thế kia?
Mà đối tượng phẫn nộ của hắn ta lại là mình nữa chứ!
Vị hôn thê của ngươi bị kẻ khác cướp mất, kết quả ngươi còn xưng anh gọi em với đối phương!
Thứ phản bội!
Lúc này, Lâm Bắc Phàm lại vỗ vai Tiêu Thần: “Người anh em Tiêu Thần, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ta lại tới thăm ngươi!”
Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm gọi Diệp Tinh Thần, hai người bèn rời đi.
Tiêu Thần siết chặt bàn tay: “Ta không thể ở đây mãi được, ta bắt buộc phải rời khỏi nơi này, ta bắt buộc phải mau chóng bình phục! Hiện giờ Lâm Bắc Phàm đã có mấy tỉ tiền vốn rồi, tốc độ trưởng thành của hắn càng lúc càng nhanh! Ta mà không đối phó với hắn nữa thì sẽ hết cơ hội mất!”