Chương 75: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Khoá hỏng

Phiên bản dịch 4806 chữ

Chương 75: Khoá hỏng

"Lâm tổng, sao ngươi lại tới đây?"

Liễu Như Mi vừa sửa sang lại văn kiện, vừa hỏi, mông cũng không di chuyển một chút nào.

Lâm Bắc Phàm cũng không thèm để ý, liền tìm một chỗ để ngồi xuống: "Ta đến xem ngươi có bận hay không!"

"Ngươi yên tâm, có ông chủ lòng dạ độc ác như ngươi ở đây, người làm công như ta không thể nhàn hạ được!"

Liễu Như Mi trừng mắt nhìn qua, ông chủ như ngươi thì thoải mái rồi, ném toàn bộ công việc qua cho ta, thư ký như ta hoàn toàn không thể rảnh rỗi được.

"Những người khác làm ta không yên tâm, cho nên chỉ có thể khiến ngươi mệt mỏi thôi!" Lâm Bắc Phàm cười ha hả.

Liễu Như Mi bất mãn hừ một tiếng, nhưng trong lòng lại cảm thấy vui sướng, làm việc càng hăng hái hơn.

"Ở đây ngươi không bật điều hòa sao?"

Lâm Bắc Phàm lại hỏi, hắn cảm thấy nơi này nóng hơn bên ngoài vài độ.

Liễu Như Mi lại trừng mắt nhìn qua: "Thiệt cho một công tử bột như ngươi rồi, ngươi không biết thể chất của phụ nữ khá là yếu, không chịu nổi cái lạnh sao?"

"Như vậy sao, ta yên tâm rồi!" Lâm Bắc Phàm gật đầu.

"Hả? Yên tâm cái gì?"

"Không có gì!"

Hai tay của Lâm Bắc Phàm đặt trên cằm, vừa thưởng thức dáng vẻ nghiêm túc làm việc của Liễu Như Mi, vừa âm thầm ước một điều ước.

"Ta ước trong vòng một giờ tới, hãy để nhiệt độ trong cơ thể của ta giảm xuống 3 độ, và bị nhốt trong phòng không thể ra ngoài!"

[Tinh! Cầu nguyện thành công!]

Lâm Bắc Phàm nhất thời cảm thấy có chút lạnh lẽo.

Con người là động vật hằng nhiệt, nhiệt độ bình thường trong cơ thể con người thường được duy trì trong khoảng ba sáu độ đến ba bảy độ, thấp hơn hoặc cao hơn nhiệt độ này sẽ không bình thường.

Dưới ba lăm độ, đã được gọi là hạ thân nhiệt rồi.

Dưới ba hai độ, đã được coi như là hạ thân nhiệt khá nghiêm trọng.

Bây giờ hắn ước nhiệt độ giảm xuống ba độ, nhiệt độ thân thể đã giảm xuống còn ba ba, ba tư độ, miễn cưỡng còn có thể chịu đựng được.

Không biết là người khác thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Hơn nữa còn bị vây trong trận pháp nguy hiểm như vậy trong một giờ, Lâm Bắc Phàm đột nhiên có chút chờ mong...

Đúng lúc này, đột nhiên có một trận gió thổi tới, cửa phòng làm việc của Lâm Bắc Phàm đóng sầm lại.

Ngô Ca đang làm việc trong phòng cũng không để ý.

Cửa đóng lại thì cũng đã đóng lại rồi, chút nữa mở ra là được, còn có thể nhốt hắn ta ở bên trong được sao?

Lúc này, ánh mắt của hắn ta luôn như có như không mà nhìn về phía điều hòa bên cạnh, ánh mắt lóe lên: "Ta sẽ giảm nhiệt độ xuống thêm hai độ nữa, làm cho ở đây càng lạnh hơn! Như vậy thì hiệu quả của trận pháp sẽ càng rõ ràng hơn!"

Nói làm liền làm, hắn ta lập tức hạ nhiệt độ của điều hòa xuống hai độ, đã xuống tới hai mươi độ rồi.

Điều hòa tỏa ra luồng không khí lạnh rất mạnh mẽ, thổi mạnh đến nỗi khiến toàn bộ thân thể của hắn ta phải run rẩy.

Nhưng hắn ta lại vui vẻ kêu lên, hưng phấn đến mức toàn thân đều phát run: "Sảng khoái!"

"Chính là mùi vị này! Chính là cảm giác này! Lâm Bắc Phàm, xem lần này ngươi có chết hay không?"

Lúc này, gió lạnh của điều hòa lại tiếp tục thổi lên người hắn ta, khiến hắn ta rùng mình một cái, da gà da vịt nổi hết cả lên.

Đồng thời, hắn ta còn cảm thấy được trong cơ thể có một luồng khí nóng đang quay cuồng.

Điều này chứng tỏ, trận pháp đã bắt đầu phát huy tác dụng rồi, vả lại đã phát tác trên người hắn ta.

Hắn ta cười vui vẻ: "Hiệu quả quả thật sự rất rõ ràng! Vị chua như vậy mới đủ, làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi! Phải nhanh chóng làm xong việc, rồi rời khỏi đây ngay, tuyệt đối không được ở lại!"

Thế là hắn ta lập tức cố gắng làm việc hết sức mình.

Mất chưa đầy năm phút đã lau sạch bàn và tủ của Lâm Bắc Phàm.

Mà bản thân hắn ta cũng đã lạnh đến mức run lẩy bẩy rồi, cảm thấy hơi hoa mắt chóng mặt.

Nhưng hắn ta lại cười càng vui vẻ hơn, mặt mày hớn hở, tràn trề sức sống: "Ha ha! Lâm Bắc Phàm, ta còn không thể ở đây quá năm phút, huống chi là ngươi? Mau tới đây đi, ta đã rất nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ thảm hại của ngươi rồi!”

Hắn ta huýt sáo một cách thoải mái và vui vẻ, đưa tay về phía tay cầm ở cửa, nhẹ nhàng xoay khóa cửa phát ra âm thanh lách cách, nhưng cánh cửa vẫn chưa được mở ra.

Hắn ta không thèm để ý, đổi hướng rồi lại xoay một lần nữa.

Lại là tiếng lách cách, nhưng vẫn chưa mở được cửa.

Hắn ta vẫn không thèm để ý: "Không phải là bị khóa rồi đấy chứ?"

Vặn khóa cửa, cảm thấy không có vấn đề gì, sau đó lại một lần nữa vặn tay cầm.

Khoác cửa kêu cạch cạch, vẫn không mở được.

Đổi hướng lại vặn một lần, khóa cửa vẫn không mở ra.

Ngô Ca có chút hoảng hốt: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao không mở được, không phải là khóa cửa bị hỏng đấy chứ?"

Hắn ta lại dùng sức xoay vài lần, cuối cùng xác định khóa cửa đã bị hỏng.

Vội vàng đập cửa, lớn tiếng kêu lên: "Có ai không, khóa cửa bị hỏng, có thể bảo người bên ngoài mở cửa hay không?"

Nghe được động tĩnh, tất cả các đồng nghiệp đều xúm lại.

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!