Chương 77: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Ta bị bốc hoả

Phiên bản dịch 5275 chữ

Chương 77: Ta bị bốc hoả

Ngô Ca vô cùng khổ sở, cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều cực kỳ khó chịu, lúc thì như bị lửa đốt, lúc thì rét lạnh như băng.

Sau đó, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma rồi, một luồng khí nóng bốc lên đầu.

Ngô Ca xanh mặt: "Xong rồi, thật sự xảy ra vấn đề rồi!"

Rầm một tiếng, nhanh chóng vọt vào nhà vệ sinh, đầu vùi vào trong bồn rửa mặt, chuẩn bị sẵn sàng.

"Xì xì."

"Xì xì."

"Xì xì."

Liên tiếp ba dòng máu nóng phun ra từ trong lỗ mũi.

Phun ra đầy cả chậu rửa.

“Phù, thoải mái hơn nhiều!"

Ngô Ca mở vòi nước, rửa sạch máu mũi, chậm rãi đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Kết quả chưa đầy hai phút, lại xông vào tiếp rồi.

"Xì xì."

"Xì xì."

Lại có hai dòng máu mũi phun ra.

Hắn ta lại chậm rãi đi ra khỏi phòng vệ sinh, cơ thể lại tiếp tục nóng lạnh luân phiên, máu nóng lại bốc lên đầu một lần nữa, hắn ta lại không được nhịn được mà vọt vào phòng vệ sinh một lần nữa, cắm đầu vào trong bồn rửa mặt.

"Xì xì."

cnYqhuDbẰ xì."

Lại có hai dòng máu mũi không thấy đâu nữa.

Sau đó, về cơ bản cứ cách vài phút, hắn ta đều phải xông vào nhà vệ sinh một lần.

Mười phút đầu thì hắn ta vẫn còn có thể chịu được.

"Chỉ là phun ra một ít máu mũi thôi mà! Ta còn trẻ, khí huyết dồi dào, coi như thúc đẩy sự trao đổi chất đi!"

Nhưng sau hai mươi phút, sắc mặt của hắn ta đã có chút trắng bệch.

"100cc rồi, vẫn chịu được!"

Nửa giờ sau, sắc mặt của hắn ta càng trắng thêm một phần.

"200cc rồi, coi như hiến máu cho quốc gia!"

Bốn mươi phút sau, sắc mặt của hắn ta đã có chút xanh sao.

"300cc rồi, hiến máu hơi nhiều rồi, nhưng vẫn có thể chịu đựng được!"

Năm mươi phút sau, hắn ta đi đường đã lâng lâng rồi, đầu nặng chân nhẹ, tiến được hai bước lại lùi một bước.

"400cc, cũng đủ rồi!"

Một giờ sau, hắn ta gần như đã nằm sấp trong bồn rửa mặt.

Nhìn mình vẫn chảy máu cam trong gương mà hắn ta sinh ra tuyệt vọng trong lòng: "Đại ca, cầu xin ngươi đừng phun ra nữa! Đã 500cc rồi! Còn phun nữa thì ta sẽ bị thiếu máu đó!"

Bảy mươi phút sau, hắn ta đã hoa mắt chóng mặt, đứng không vững nữa rồi.

"Mẹ kiếp… Sao vẫn chưa mở cửa ra nữa? Nếu không mở cửa, ta thật sự sẽ phải chết ở đây mất!"

Trong lòng cười khổ, cảm thấy mình có thể chết vì thiếu máu ở chỗ này!

Càng tức giận hơn chính là cái hố này còn do tự mình chôn!

Tám mươi phút sau, sau khi phun thêm 100cc máu mũi, cánh cửa lách cách một tiếng, cuối cùng cũng mở ra.

Trong lòng hắn ta vui mừng như điên, cuối cùng cũng được cứu rồi!

Ngay lập tức làm sạch máu trên mặt và bồn rửa mặt, sau đó vội vã xông ra ngoài!

Bây giờ hắn ta chỉ có một ý niệm trong đầu đó chính là sau khi ra ngoài lập tức phải đi ăn đồ bổ dưỡng để hồi phục lại toàn bộ lượng máu đã mất.

Kết quả là do thiếu máu cục bộ quá nhiều, cơ thể choáng váng, tứ chi thiếu lực mệt mỏi ngã xuống.

Dì Lưu vô cùng lo lắng, vội vàng đỡ Ngô Ca dậy.

"Tiểu Ngô, sao ngươi lại đột nhiên ngã xuống vậy chứ? Ây da, sắc mặt của ngươi sao lại trắng như vậy?"

Nằm trong lòng dì Lưu, Ngô Ca cảm nhận được sự ấm áp và an tâm trước nay chưa từng có, vừa muốn giải thích một câu: "Dì Lưu, ta..."

"Xì xì"

Một khoang máu mũi phun ra, rơi vãi lên người dì Lưu.

Ngô Ca: "..."

Dì Lưu: "..."

Mọi người lục tục chạy tới: "..."

Lâm Bắc Phàm đến đầu tiên, chớp mắt, hỏi một câu: "Chúng ta đến đây... Có phải là không đúng lúc không?"

Ngô Ca: "..."

"Xì xì"

Lại một khoang máu mũi nữa phun ra.

Ngày hôm đó, công ty truyền ra một tin tức giật gân trong sự kích động của mọi người.

"Các ngươi có nghe nói gì chưa? Tiểu Ngô nằm trong lòng dì Lưu mà chảy máu mũi, ta nghi ngờ có thể là Tiểu Ngô thích dì Lưu!"

“Tiểu Ngô nào?”

"Cái tên Tiểu Ngô là nhân viên vệ sinh mới đến ấy!"

"Là hắn ta sao! Hắn bị làm sao vậy, sao lại nằm trong lòng dì Lưu, sao lại chảy máu mũi."

"Lúc ấy, Tiểu Ngô bị nhốt trong phòng làm việc của Lâm tổng nên không ra được! Sau khi cửa mở, hắn ta chạy về phía dì Lưu đầu tiên! Sau đó không biết làm sao lại ngã xuống, được dì Lưu nâng lên! Kết quả, cũng bởi vì tiếp xúc ở cự ly gần này mà hắn ta liền phun máu mũi!"

"Mẹ kiếp! Vì vậy mà phun máu mũi sao? Tiểu Ngô cũng còn quá trẻ, có một chút hấp dẫn như thế thôi mà đã không chịu nổi rồi! Hơn nữa, dì Lưu đã có tuổi rồi, đẻ ra hắn ta còn được nữa là, vậy mà hắn ta lại... Không nhầm đấy chứ?"

"Sao có thể nhầm được? Lúc ấy có mười mấy người đều nhìn thấy, ngay cả Lâm tổng cũng thấy! Có thể có người sẽ có khẩu vị này, ví dụ như Tiểu Ngô!"

"Hơn nữa ta nghe nói, sau đó chân hắn ta mềm nhũn, không thể đi được!"

“Hi hi!”

“Hi hi!”

Ngô Ca đang nghe lén: "Phụt!"

Hắn ta rất muốn giải thích vài câu, mình phun máu mũi không phải là vì cái gì cả, mà là bởi vì trúng phải trận pháp do bản thân tự mình chôn xuống, khí huyết dâng trào cho nên mới phun máu mũi, nhưng chỉ sợ không ai tin.

"Thôi, quên đi, cứ đồn đi, chuyện này sẽ trôi qua rất nhanh thôi!"

Lúc này, dì Lưu cầm chổi đi vào, quan tâm hỏi: "Tiểu Ngô, có phải cơ thể xảy ra vấn đề gì không? Hôm qua phun ra nhiều máu mũi như vậy, hơn nữa sắc mặt còn trắng bệch ra, dọa ta sợ gần chết!"

Ngô Ca giải thích: "Dì Lưu, hôm qua ta bị bốc hỏa, cho nên mới chảy máu cam!"

"Thì ra là bốc hỏa, vậy ta yên tâm rồi! Nhưng sắc mặt của ngươi còn xanh xao lắm, có muốn nghỉ ngơi thêm một ngày nữa không?"

“Không cần đâu, chỉ là vấn đề nhỏ thôi!

"Được rồi, nếu đã không có việc gì thì đi làm đi!"

Dì Lưu đưa chổi cho hắn ta.

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    56

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!