Chương 84: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Cài mật thám

Phiên bản dịch 5012 chữ

Chương 84: Cài mật thám

Đại Xuân lộ ra vẻ mặt say sưa: "Đây là cảm giác của tình phụ tử sao? Đây có phải là vòng tay của cha phải không? Ấm áp quá, ấm áp quá, thoải mái vô cùng, làm cho người ta không thể nào quên!"

"Cảm giác này giống như đang ôm bạn gái của ta vậy! Ừm, có chút xúc động..."

Ngô Ca hoảng sợ: "Đừng xúc động, ta là một người đàn ông!"

"Đương nhiên là không rồi, dù sao ngươi cũng là cha của ta!"

Đại Xuân cười nói.

"Đúng rồi, nói đến bạn gái..."

“Cha, ta chuẩn bị kết hôn với bạn gái rồi, có thể giúp ta chuẩn bị một chút sính lễ được không? Không nhiều đâu, chỉ cần năm mươi vạn thôi, thêm một phòng tân hôn, một chiếc xe, đứng tên của mẹ ta! Sau khi sự việc thành công thì ta sẽ sinh cho ngươi hai đứa cháu!"

Ngô Ca: "Mẹ kiếp!"

"Nếu ngươi đã không nói lời nào thì ta sẽ coi như là ngươi ngầm đồng ý rồi nhé!"

Ngô Ca: "..."

“Cha, cha thật là tốt! Ha ha..."

Ngô Ca: "..."

Đại Xuân cười ha ha buông Ngô Ca ra, đẩy một cái: "Đừng do dự nữa, mau đến chỗ mẹ ta đi!"

Lúc này, Lâm Bắc Phàm mang theo một đám người chạy ra ngoài.

Vỗ tay kêu lên một cách: "Ở bên nhau đi! Ở bên nhau đi! Ở bên nhau đi..."

Bầu không khí tại hiện trường trở nên vô cùng náo nhiệt!

Ngô Ca xấu hổ muốn chết!

Giờ khắc này, hắn ta thật muốn vung đao lên tự kết liễu đời mình!

Càng muốn chém chết tên khốn kiếp trước mắt này hơn!

Cuối cùng, vẫn là dì Lưu lương thiện giúp hắn ta giải vây: "Mọi người đừng như vậy nữa, Tiểu Ngô khá là nhút nhát! Các ngươi cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta sẽ cảm thấy ngượng đó..."

Lâm Bắc Phàm phất phất tay: "Được rồi, không nói nữa, tất cả mọi người trở về làm việc đi, góp vui cái gì chứ!"

Tất cả mọi người đều tức giận liếc mắt nhìn Lâm Bắc Phàm một cái.

Rõ ràng là ngươi dẫn chúng ta đến để góp vui mà, còn trách cứ chúng ta?

"Đi thôi đi thôi, trở về làm việc, đừng quấy rầy đôi vợ chồng trẻ này!"

Ngô Ca: "..."

Đại Xuân kêu lên: "Lâm tổng nói rất đúng! Mẹ, ta về trước đây! Cha, chăm sóc cho mẹ ta thật tốt nhé!"

Ngô Ca: "..."

Trước khi đi, Lâm Bắc Phàm còn vỗ lên bả vai Ngô Ca: "Tiểu Ngô, hai người cũng coi như là người có tình cuối cùng cũng sẽ trở về với nhau! Dì Lưu là một người phụ nữ tốt, hãy trân trọng nàng!"

Ngô Ca: "..."

Trong những ngày tiếp theo, Ngô Ca vừa làm việc với dì Lưu, vừa phát triển mối quan hệ yêu đương trong văn phòng.

Thường xuyên ra vào có đôi có cặp, khiến người ta thường nhìn thấy dáng vẻ ngán ngẩm của bọn họ.

Khắp nơi đều là cẩu lương.

Ngay cả Lâm Bắc Phàm cũng thường dành thời gian ra ngoài để đớp cẩu lương, ăn no cẩu lương rồi sau đó mới có tinh thần sảng khoái để trở về làm việc.

Mà nhân vật chính Ngô Ca vừa phải chịu đựng sự thân thiết của dì Lưu, vừa phải nghĩ ra biện pháp để trả thù Lâm Bắc Phàm.

Nhìn Lâm Bắc Phàm càng sống càng thoải mái, trong lòng hắn ta nhạt thếch như nước lã.

"Ta phải nghĩ ra biện pháp để xử lý Lâm Bắc Phàm, nếu không thì suy nghĩ trong đầu ta sẽ không thông suốt!"

"Về phần trận pháp phong thủy..."

Khóe miệng Ngô Ca co rút dữ dội: "Không thể dùng trận pháp phong thủy được nữa, mỗi lần đặt bẫy đều là tự mình dính bẫy, chắc chắn có độc rồi! Ta phải nghĩ đến những cách khác thôi!"

Tại thời điểm này, hắn ta nhận ra một số người trong công ty không được bình thường cho lắm.

Những người này thường xuyên ra vào phòng giao dịch, thời gian ở trong đó lại vô cùng dài, mà vẻ mặt lại còn có chút bối rối.

Sau khi trở về, cầm điện thoại di động mà không biết gửi cái gì, còn thường xuyên nhìn quanh nhìn quất, trông giống như phòng trộm vậy.

Trong đó có một tài vụ, vừa tan làm một cái là đã lén lút rời đi.

Vì thế, hắn ta đã mang theo sự tò mò này mà bí mật đi theo.

Đối phương đi tới một quán cà phê, ngồi trước mặt hai người mặc âu phục màu đen.

Ngô Ca thay áo khoác, che mặt bằng khẩu trang, ngồi ở phía sau bọn họ, nghe lén nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ, một trong những người áo đen nói: "Lưu tiểu thư, ta nói thật, mấy ngày nay những tin tức mà ngươi gửi đến không có tác dụng gì cả, thật không xứng với số tiền mà chúng ta đã đưa!"

Lưu tiểu thư chính là người đảm nhiệm chức vụ tài vụ kia.

Lưu tài vụ cười khổ nói: "Ta đã cố gắng hết sức rồi! Bởi vì Lâm tổng hoàn toàn không có kế hoạch đầu tư gì cả, lúc nào cũng đều là đến ngày hôm đó muốn đầu tư cổ phiếu nào, muốn mua chứng khoán gì thì hắn sẽ bảo người giúp hắn mua bán, ngay cả nhân viên phòng giao dịch cũng không biết phải mua cái gì!"

"Hơn nữa tốc độ mua bán còn rất nhanh, bình thường là ngày hôm nay mua thì hôm sau đã bán rồi! Khi ta nhận được tin tức, về cơ bản đối phương đã hoàn thành giao dịch cả rồi!"

Người mặc đồ đen: "Đối phương muốn đầu tư thì chắc chắn phải có kế hoạch và phương án đầu tư, nhất định phải có một quá trình suy nghĩ, nếu không thì sao lần nào cũng kiếm được tiền? Ngươi có thể lấy được bản thảo hay bất cứ cái gì đó đại loại như vậy không?"

Lưu tài vụ: "Ta chỉ là một tài vụ bình thường, đây không phải thứ mà ta có thể tiếp xúc! Chỉ có hai người có thể tiếp xúc, một người đã vào bệnh viện, người còn lại chính là thư ký Liễu Như Mi, nhưng đối phương cực kỳ kín miệng!"

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    18

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!