- Sư huynh, ta cảm thấy cái danh hiệu Hắc Bạch Vô Thường này rất không tệ mà, còn có khẩu hiệu vang dội, rất thích hợp với hai người chúng ta.
Ngô Hoành không hiểu, nói.
Hắn đúng là không nghĩ nhiều, không phải chỉ là một cái danh hiệu à, còn phải xoắn xuýt vấn đề thân phận nam nữ làm gì, hắn hoàn toàn không thèm để ý, dù sao đến lúc đó, người gặp qua bọn hắn đều biết Hắc Bạch Vô Thường đều là nam.
- Không ổn, không ổn, Hắc Bạch Vô Thường là danh hào của hai vị tiền bối trước kia, chúng ta mượn dùng danh hào của bọn hắn không ổn, nếu như sau này bị bằng hữu, hoặc là cừu nhân của bọn họ biết sẽ không tốt.