- Ai, ta lần này thua thiệt chết rồi, sớm biết Tu La lợi hại như vậy thì trận vừa rồi ta đã đặt cược cho hắn.
Phong Vô Cực đau thương nói.
Lần này, thực lực của người lên sân khấu khiêu chiến rõ ràng kém hơn Tân Ba Đặc và Lưu Dương không ít, đều không ép được Tu La sử dụng Ảnh Kiếm Quyết, chưa gì đã bị hắn dùng hai kiếm đánh bại nhẹ nhàng.
- Người kế tiếp.
- A, Tu La thật sự là quá đẹp trai mà!
Theo Tu La thắng lợi, Từ Vi hét lớn.
Đương nhiên, trên khán đài còn có một tiểu nữ sinh tên là Từ Vi đang cực kỳ hưng phấn, không ngừng la to.
Phương Vô Nhai ngồi bên cạnh Từ Vi có chút lo lắng nhìn sư muội của mình.
Tiểu sư muội ngày thường yên tĩnh, thành thục, thông minh, lanh lợi của hắn hình như đã luân hãm.
Lúc này mới bao lâu mà đã mê muội tiểu gia hỏa đeo mặt nạ trên đài kia, trước kia, đây chính là đãi ngộ của hắn.
Hắn nói thầm trong lòng một câu.
- Tiểu sư muội, có lẽ gia hỏa đeo mặt nạ trên đài kia rất xấu?
- Hừ, Tu La chắc chắn rất đẹp trai! Chắc chắn đẹp trai hơn ngươi!
Từ Vi quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Phương Vô Nhai một cái, tức giận nói.
- Đúng đấy, chắc chắn Tu La đẹp trai hơn ngươi!
Một tiểu cô nương ngồi phía sau Phương Vô Nhai nghe thấy Phương Vô Nhai nói vậy cũng phụ họa theo một câu.
- Chuyện này. . .
Phương Vô Nhai lấy tay sờ lên mặt mình, lâm vào trong sự tự bế thật sâu.
Nghĩ trước ki,a Phương Vô Nhai hắn ở Thiên Thánh tông vẫn luôn là nam thần sư muội các sư tỷ trong suy nghĩ trần nhà, không ngờ hôm nay lại bị một gia hỏa mang theo mặt nạ ác quỷ hạ thấp xuống.
Thật sự là thúc thúc có thể nhẫn, thẩm thẩm không thể nhịn.
Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy khỏi chỗ ngồi, chuẩn bị đi đến chỗ ghi danh tham gia Võ Đấu Trường.
- Sư huynh Vô Nhai, ngươi có chuyện gì sao?
Phong Vô Cực thấy thế vội vàng lên tiếng hỏi.
- Ta. . . Ta chỉ cảm thấy ngồi đấy hơi mệt, muốn lên hoạt động một chút.
Phương Vô Nhai nói lắp bắp, thuận tiện còn làm ra mấy động tác vươn vai.
Thân là nam thần ôn tồn lễ độ của Thiên Thánh tông, hắn không thể bởi vì chút chuyện nhỏ này mà quyết đấu sinh tử.
Huống chi, nếu như hắn thật sự lên sân khấu khiêu chiến Tu La, vậy hắn chắc chắn đánh không lại, đến lúc đó mất mặt khẳng định là hắn, sư muội Từ Vi khẳng định cũng sẽ càng sùng bái Tu La hơn.
Đúng vậy, hắn không thể lên đài để cổ vũ uy phong của Tu La được, Phương Vô Nhai hắn vẫn là một mỹ nam tử.
Dù sao thì sư muội Từ Vi cũng không biết Tu La là ai, hai người bọn họ cũng sẽ không gặp nhau, chờ qua khoảng thời gian này, không gặp được Tu La thì nàng sẽ quên Tu La ngay thôi.
Nghĩ đến đây, Phương Vô Nhai một lần nữa ngồi xuống chỗ ngồi, yên tĩnh nhìn trận đấu.
Thời gian kế tiếp, Tu La trên lôi đài tiếp nhận liên tiếp mười mấy người tu luyện khiêu chiến.
Nhưng thực lực của mười mấy người này rõ ràng không bằng Lang Vương Tân Ba Đặc và Truy Phong Thối Lưu Dương trước đó, trên cơ bản đều bị Tu La đánh bại trong vòng một đến hai kiếm.
Mà lúc này, chiến tích của Tu La cũng đã đạt đến 56 liên thắng.
Sau khi liên thắng mười mấy trận, Tu La cũng rời khỏi lôi đài.
- Ai, Tu La thật sự là quá mạnh, chỉ sợ hắn có thể đạt tới mốc 100 liên thắng của Võ Đấu Trường.
- Ha ha, nào có đơn giản như vậy, muốn 100 liên thắng cũng không đơn giản như vậy, sau khi đạt được 80 liên thắng thì mỗi lần khiêu chiến nhất định phải chiến liên tiếp 10 trận, mỗi lần đều xuất chiến người có thực lực rất mạnh, mỗi một người đều sẽ không yếu hơn Lang Vương và Truy Phong Thối trước đó.
- Đến cuối cùng, muốn nhận được 100 liên thắng còn cần đánh bại một người tu luyện có tu vi cao hơn mình một đại cảnh giới, đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
- Tê, đáng sợ như vậy sao?
- Đó là đương nhiên, Võ Đấu Trường luôn có một ít tuyển thủ chặn đánh như vậy, có lẽ thiên tư của bọn hắn không mạnh, nhưng thực lực của bọn hắn tuyệt đối rất mạnh trong cùng cảnh giới, bằng không thì qua nhiều năm như thế, vì sao Võ Đấu Trường lại chưa chưa từng xuất hiện cường giả 100 liên thắng.
- Có điều, một khi có thể nhận được một trăm liên thắng ở Võ Đấu Trường thì sẽ lấy được chỗ tốt cực lớn, không chỉ có thể một lần đạt được 5 triệu linh thạch hạ phẩm, còn có thể chọn lựa một môn võ kỹ công pháp Địa giai, thậm chí sẽ được Võ Đấu Trường nhìn trúng. . .
Thời gian kế tiếp, bọn người Phương Húc lại xem mấy trận đấu võ rồi rời khỏi Võ Đấu Trường.
Thật sự là không có gì quá lớn để xem, còn lâu mới phấn khích như khi xem Tu La đấu.
Tuy Tu La chiến đấu bình thường đều là chẳng mấy chốc sẽ kết thúc đối thủ, nhưng từ đó có thể thấy được khả năng xuất thủ nắm chắc thời cơ, tố chất chiến đấu của Tu La.