Sau ba mươi chín tuổi, vận mệnh của Hàn Mi sẽ có xu hướng ở mức bình thường.
Mà hiện tại Hàn Mi vừa qua sinh nhật thứ ba mươi chín của mình.
Nói cách khác, vận tài lộc sẽ mất đi, đồng thời cũng sẽ không khắc chồng nữa.
Mà lý tưởng ban đầu của Hàn Mi không chỉ dừng ở việc trở thành người giàu có nhất Thanh Linh.
Nhưng nếu không có vận tài lộc nữa thì liệu tập đoàn Phong Hoa có thể tiến xa được hơn nữa không?
Hàn Mi vốn không tin vào số mệnh, nhưng những trải nghiệm mà chị ta đã trải qua trong hơn hai mươi năm qua, quả thực là đúng như lời thầy bói nói.
‘Tập đoàn Phong Hoa không tìm cách phát triển thì vẫn có thể duy trì được sự nghiệp kinh doanh mà nhỉ?’
Hàn Mi thay đổi suy nghĩ.
Trước kia ngoài việc có vận tài lộc ra thì chị ta cũng có năng lực quản lý rất giỏi, thế nên chị ta tự tin rằng mình có thể duy trì công việc kinh doanh của Phong Hoa.
Nghĩ tới đây, tâm tình Hàn Mi lại tốt lên một chút.
Chị ta trở lại phòng nghỉ, rửa tay sạch sẽ rồi tiếp tục công việc trước đó chưa làm xong.
Chồng mất sớm như vậy, bởi vì khắc chồng nên chị ta không dám tìm bạn đời khác, nhưng là một người phụ nữ bình thường, Hàn Mi chỉ có thể điều chỉnh lại bản thân theo định kỳ.
Nếu không thì người sẽ hỏng mất.
Tuy nhiên, ngay khi Hàn Mi chuẩn bị tự điều chỉnh bản thân thì sự hứng thú của chị ta đột nhiên giảm đi.
Chị ta không còn vận tài lộc thì đồng nghĩa với việc cũng sẽ không còn khắc chồng.
Nếu như vậy thì có phải là có thể cân nhắc một chút về việc tìm kiếm một bạn đời không?
Khi Hàn Mi nghĩ đến đây, trên khuôn mặt lạnh lùng và kiêu hãnh của chị ta dần dần hiện lên một chút mong đợi, nhưng nó lại lập tức biến mất sau vài giây.
Chị ta là một người phụ nữ rất kiêu ngạo, còn mắc bệnh sạch sẽ.
Thế nên chắc chắn sẽ không tùy tiện tìm một người nào đó chỉ vì nhu cầu.
Trừ khi người đàn ông đó có thể bước vào trái tim của chị ta.
Chỉ là khả năng này thật sự quá nhỏ.
Hàn Mi đã làm việc trong giới kinh doanh nhiều năm và đã gặp qua rất nhiều thành phần tinh anh ưu tú.
Nhưng chị ta chưa từng rung động vì ai.
Hay nói chính xác hơn, kể từ lần đầu yêu cho đến nay, chị ta chưa từng rung động vì bất cứ ai cả.
Sở dĩ lúc trước kết hôn, nói trắng ra là kết hôn vì lợi ích chứ không liên quan gì đến tình cảm.
——
Màn đêm dần dần buông xuống.
Bến tàu Thanh Linh.
Những chiếc xe sang trọng đang đến từ bốn phía.
Có một chiếc du thuyền khổng lồ đang đậu ở bến tàu này.
Hội nghị từ thiện tối nay sẽ được tổ chức trên du thuyền.
Một chiếc Bentley đưa Vương Chấn Hưng đến bến tàu Thanh Linh.
Nếu là ở nơi khác thì chiếc Bentley trị giá ba trăm vạn này sẽ thu hút vô số ánh nhìn.
Nhưng hôm nay ở tại chỗ này, nó lại trông có vẻ bình thường.
Vương Chấn Hưng nhìn những chiếc Rolls-Royce xung quanh mình mà có chút hâm mộ.
Anh lấy giấy thông hành ra, bước lên du thuyền.
Vẫn còn nửa giờ nữa hội nghị từ thiện mới bắt đầu, thế nhưng hầu hết mọi người đều đã có mặt ở đó.
Đây là một dịp rất tốt để giao lưu.
Một số người có quen biết thì khi gặp mặt sẽ chào hỏi nhau.
Mà một số người chưa quen biết cũng sẽ tìm cơ hội để làm quen, giao lưu với nhau.
Sau khi Vương Chấn Hưng đến đây, rất nhiều doanh nhân đã chào hỏi anh, hầu như tất cả đều mỉm cười.
Nhưng Vương Chấn Hưng biết, chắc chắn phần lớn những người này đang thầm mắng anh.
Suy cho cùng, khi đến đây cũng phải bỏ ra một số tiền để làm từ thiện.
Mà trong giới kinh doanh có bao nhiêu người có lương tâm?
Vương Chấn Hưng với tư cách là người khởi xướng, đương nhiên có giá trị thù hận cao nhất.
Tất nhiên, cũng có một số người là mỉm cười thật lòng với Vương Chấn Hưng.
Hầu hết những người này đều đến từ chính phủ.
Họ không cần bỏ tiền, chỉ cần tổ chức một chút, không những có thể đạt được danh tiếng tốt, mà còn có thể nâng cao thành tích.
Trong mắt bọn họ, Vương Chấn Hưng quả thật là một vị Bồ Tát sống.
Một vài người lần lượt đến chào hỏi Vương Chấn Hưng.
Có người có ý tốt, cũng có người có ý xấu.
Nhưng dù là loại nào thì đối với Vương Chấn Hưng cũng đều không phải là chuyện tốt.
Bởi vì điều này có nghĩa là anh có thể sẽ bị yêu cầu quyên góp nhiều tiền hơn.
Mà nếu quyên góp ít thì khả năng cao là sẽ bị làm ầm ĩ lên.
Tại hội nghị từ thiện này có rất nhiều phương tiện truyền thông.
Một khi Vương Chấn Hưng biểu hiện không tốt, ngày mai chắc chắn sẽ xuất hiện những tin tiêu cực.
‘Không được để mọi chuyện đi theo hướng này.’
Vương Chấn Hưng bắt đầu suy nghĩ về biện pháp đối phó, anh đã nhanh chóng nảy ra một ý tưởng, đó là "giả bệnh".
Thật ra trước khi đến, anh cũng đã từng nghĩ tới việc giả vờ bệnh để vắng mặt.
Nhưng bị bệnh không rõ nguyên nhân vào lúc sắp bắt đầu hội nghị từ thiện thì sẽ dễ dàng khơi dậy sự nghi ngờ.
Nhưng nếu xảy ra chuyện gì đó nên dẫn tới bị bệnh ở trước sự chứng kiến của mọi người tại hội nghị thì những người khác sẽ không thể nói gì nữa.
Nghĩ tới đây, Vương Chấn Hưng đang đứng trên boong tàu, khi vô tình nhìn thấy dòng nước hiền hòa, khóe miệng anh chợt nở một nụ cười.