Có đến tám người thợ đang làm việc một cách chăm chỉ, cùng nhau cắt xẻ các khối đá một cách thành thạo.
m thanh ồn ào từ các máy cắt vang lên ở bãi đổ thạch.
Theo những đường cắt của người thợ, lớp vỏ của từng khối thạch dần lộ ra.
Một lát sau, câu trả lời đã được tiết lộ.
Trong mười khối thạch thô ấy, người ta đổ ra thủy tinh, băng, sáp và các loại ngọc bích khác, hơn nữa chất lượng đều là loại cao cấp.
Đường Thanh Nhã ước tính giá trị của những viên ngọc ấy và so sánh với giá của khối thạch thô ban đầu, cô phát hiện ra rằng trong mười khối thạch này có đến chín khối là sinh lời.
Hơn nữa khối đá duy nhất bị lỗ có giá ở mức tám ngàn thì giá trị của viên ngọc đã mở ra là khoảng bảy ngàn rồi.
Sự mất mát này so với số tiền lời kiếm được từ chín khối thạch khác thì thực sự không đáng kể.
Đường Thanh Nhã ước chừng trong chín khối thạch này, Vương Chấn Hưng kiếm được ít nhất khoảng năm triệu.
"Chú Vương, chú có bí quyết gì để đổ thạch vậy?" Cô ấy thật sự kinh ngạc, khiêm tốn hỏi anh.
Nếu chỉ mở được vài khối đá chất lượng cao thì có thể nói là may mắn, nhưng mở liên tiếp tận mười hai khối thạch mà chỉ có một khối là lỗ một số tiền nhỏ thì không thể nào là gặp may được.
"Làm gì có bí quyết nào, do tổ tiên phù hộ thôi." Vương Chấn Hưng cười lớn nói.
Đương nhiên Đường Thanh Nhã không tin, đôi mắt đen nhánh mở to, đột nhiên nói: "Hiện giờ chú Vương may mắn như vậy, chắc hẳn sẽ còn tiếp tục đúng không?"
"Vận may đến rồi thì phải tận dụng chứ." Vương Chấn Hưng gật đầu đáp.
Nghe thấy điều này, Đường Thanh Nhã vui mừng đứng dậy, thầm nghĩ một lát phải quan sát thật cẩn thận, tìm hiểu bí quyết đổ thạch của chú ấy.
Vương Chấn Hưng tiếp tục đi loanh quanh trong phòng, lúc thì chỉ vào bên trái, khi thì chỉ vào bên phải, không hề theo quy luật nào, thâm chí anh không cần quan sát, chỉ nhìn đã chọn.
Đường Thanh Nhã theo sau, định là sẽ học hỏi anh, nhưng nhìn cách chọn thạch của Vương Chấn Hưng cô ấy không thể nào hiểu được.
Sau khi chọn xong một loạt các khối thạch khác, các người thợ lại bắt đầu bận rộn.
Cũng như lần trước, tất cả bao gồm mười khối, và kết quả thật đáng kinh ngạc, mười khối trúng cả mười...
Tổng kết lại, trong nhóm khối thạch lần này, Vương Chấn Hưng ước chừng lời được tám trăm vạn.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Vương Chấn Hưng lại kiếm hơn một ngàn ba trăm vạn!
Các thợ đổ thạch đã làm việc trong ngành được nhiều năm đều bất ngờ đến đứng hình.
Đường Thanh Nhã cảm thấy rất ngưỡng mộ, nhìn Vương Chấn Hưng bằng ánh mắt kính trọng.
Nhà họ Đường nổi danh là kinh doanh về các loại ngọc bích, mà để có thể chế tạo ra các sản phẩm này thì các khối ngọc tự nhiên là nguyên liệu cần phải có.
Một phần nguyên liệu thì là do nhà họ Đường mua về, phụ thuộc vào việc nhập khẩu từ nước ngoài, một phần khác là thông qua việc mua lại các viên ngọc đã được mở ra từ các khách hàng trong quặng thạch của gia đình họ.
Nhưng dù là bằng cách nào đi nữa, chi phí bỏ ra đều rất cao.
Nếu có thể nắm giữ được bí quyết đổ thạch kỳ diệu này của Vương Chấn Hưng, việc nhập hàng sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.
Chỉ cần mua thạch thô từ nước ngoài, sau đó tự cắt ra là được.
[ Độ hảo cảm của nữ chính Đường Thanh Nhã với ký chủ +5, tổng độ hảo cảm hiện tại là 55 (rung động) ]
Nhận được thông báo này, Vương Chấn Hưng vẫn không biểu lộ cảm xúc gì.
"Chú Vương, cháu sẵn lòng chi tiền để mua lại kỹ năng đổ thạch này, chú cho cháu một cái giá đi." Sau khi suy nghĩ một lát, Đường Thanh Nhã bỗng nhiên nhỏ giọng nói với Vương Chấn Hưng.
"Không có kỹ năng gì cả, chỉ là do tổ tiên phù hộ thôi." Vương Chấn Hưng tự biết được rằng loại kỹ xảo này không có cách nào nói ra được, tất nhiên là không thể đồng ý với cô ấy.
"Nhưng thế này thì là quá may mắn rồi đấy?" Đường Thanh Nhã nửa tin nửa ngờ.
"Có lẽ là do năm nay chú thắp hương cầu nguyện khá nhiều, thật sự là không có kỹ năng gì, cháu không tin tưởng chú sao?"
Vương Chấn Hưng nói.
"Không phải, cháu...cháu tin chú mà." Đường Thanh Nhã chấp nhận tin vào Vương Chấn Hưng, sau khi nghe anh nói như thế, cô ấy không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ cảm thấy thất vọng trong lòng một chút, đồng thời sự kính trọng đối với Vương Chấn Hưng đã biến thành ngưỡng mộ.
Vương Chấn Hưng có vận may tốt, cô ấy chắc chắn chỉ có thể ngưỡng mộ, không thể chỉ kính trọng được.
Dù sao đó cũng chỉ là vận may, không thể truyền dạy.
Nhưng nếu là kỹ năng thì khác, có thể học hỏi được.
[ Độ hảo cảm của Đường Thanh Nhã đối với ký chủ -5, tổng điểm hiện tại là 50 (rung động) ]
'Cái này mới tăng chưa được bao lâu, sao lại bị trừ mất rồi?'
Nhận được thông báo, Vương Chấn Hưng khá buồn bực.
"Tiểu Nhã, thật ra thì...Thật ra thì khi nãy chú đã nói dối cháu, việc đổ thạch thật ra là có bí quyết đấy." Sau khi suy nghĩ một chút, Vương Chấn Hưng bỗng nhiên mở lời với Đường Thanh Nhã.