Chương 101: [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 101

Phiên bản dịch 4999 chữ

Giang Nam vừa muốn lui về phía sau!

Chỉ thấy cô nương này giơ tay lên, khẽ vuốt ve hai má Giang Nam.

Một đôi mắt to nhộn nhạo nhu quang, cả người đều áp sát tới, một tay chống vách tường!

Giang Nam: ???

Mẹ kiếp!

Lão tử bị người ta Kabedon* ?

Kabedon*

Kabedon là một từ tiếng Nhật có nghĩa đen là “va vào tường”. Nó thường được dùng để chỉ người đàn ông dồn người phụ nữ vào tường.

Kabedon là một từ tiếng Nhật có nghĩa đen là “va vào tường”. Nó thường được dùng để chỉ người đàn ông dồn người phụ nữ vào tường.

Cô tiến lại gần, nhẹ nhàng thổi một hơi vào bên tai Giang Nam.

"11 giờ tối! Phòng 69, chờ ngươi!"

"Thông minh một chút, đừng để chị đây thất vọng!"

Nói xong còn thổi một hơi vào lỗ tai Giang Nam!

Hắn cảm thấy lỗ tai ngứa ngáy, xương tê dại!

Giang Nam giật mình, vừa muốn đẩy cô rời đi!

Nhưng cô gái này giống như chuồn chuồn lướt nước liền dời ra!

Vỗ vỗ ngực của Giang Nam, vẻ mặt mỉm cười ý bảo ngươi hiểu mà, sau đó liền đi?

Giang Nam: ???

Mẹ nó! Có người sàm sỡ ta!

Còn đùa giỡn với ta!

Dồn ta vào tường!

Còn cắn lỗ tai ta!

Khẩu khí người phụ nữ này thật lớn!

Lấy đồ trong túi ra!

Là 3.000 Đô bọc lấy một thẻ phòng?

Là do cô gái vừa rồi nhét vào!

Thần sắc Giang Nam nghiêm túc!

Cái này còn cởi quần áo cái rắm gì nữa!

Vai nhân viên phục vụ này!

Tiểu gia ta hôm nay làm chắc rồi!

Phục vụ tận tình!

Đảm bảo hài lòng!

Tiểu tỷ tỷ làn da màu lúa mì chớp chớp mắt to với Giang Nam liền rời đi.

Giang Nam mặc lại chiếc áo đã cởi ra được một nửa!

Làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền tốt như vậy chứ?

3.000 Đô đưa tận tay wow!

Có nhân viên phục vụ chú ý tới một màn này quả thực hâm mộ muốn chết!

"Mẹ kiếp! Ta sao lại không gặp được chuyện tốt như vậy!"

"Chỉ với nhan sắc này của ngươi sao? Trông giống như xi măng, chết tâm đi!"

"Chậc chậc chậc! Có khuôn mặt này! Còn tới đây làm nhân viên phục vụ gì nữa!"

"Mẹ ơi! Hâm mộ chết ta..."

Giang Nam nhìn trái nhìn phải!

Lén nhét tiền vào túi.

Sau đó bắt đầu kế hoạch kiếm tiền của mình.

Vờ như không có chuyện gì xảy ra đi tới trước mặt một tiểu tỷ tỷ mà đứng.

Chờ nửa phút.

Nếu đối phương không phản ứng, Giang Nam sẽ đổi nhà tiếp theo!

Thật đúng là có mấy người đụng phải hắn đều có ý.

Nhưng tiểu tỷ tỷ màu da lúa mạch kia vẫn luôn nhìn chằm chằm Giang Nam.

Thấy có người động, liền hung hăng trừng qua.

Các chị em thấy cảnh này.

Trong lòng đều đáng tiếc, cũng không dám tranh đoạt với cô.

Chỉ có thể bỏ qua.

Giang Nam: ...

Mẹ kiếp!

Ngươi có cần phải hộ thực tới như vậy hay không!

Có thứ tốt không biết chia sẻ với bạn bè sao?

Đều khiến cho công việc kinh doanh của ta hiện tại rất khó mà làm a!

Giang Nam vẫn không cam lòng.

Một đường lắc lư qua!

Cuối cùng đứng bên cạnh một tiểu tỷ tỷ lộ ra một mảng lưng đẹp.

"Khụ khụ!"

Tiểu tỷ tỷ xoay người lại, lập tức một tay kéo lấy cánh tay Giang Nam.

"Tiểu Nam! Ngươi đã ở đâu? Tìm ngươi nửa ngày!"

Giang Nam: ???

Hạ Dao?

Chuyện này ...

Thật xấu hổ.

Giang Nam cũng không thể nói mình tìm việc làm ăn!

Vội vàng chuyển đề tài, giận dữ nói:

"Ngươi còn không biết xấu hổ nói!"

"Anh hỏi ta làm gì? Ta rót rượu cho người khác! Nhìn cái lễ phục rách này mà ngươi đã chọn cho ta đi!"

"Xem ta về nhà thu thập ngươi như thế nào!"

Hạ Dao nhịn không được cười, trong mắt dáng vẻ gian kế thành công!

Xem ra là sớm đã có dự mưu!

Thì thầm vào tai Giang Nam nói: "Ai bảo ngươi hại ta biến thành dáng vẻ giống ngươi chứ? Hừ hừ!"

Giang Nam: ...

Phụ nữ!

Quả nhiên đều là móng heo!

Nhân viên phục vụ trong sảnh choáng váng, ngạc nhiên nhìn Giang Nam.

"Mẹ kiếp! Thật đúng là lại có một người bị hắn câu được?"

"Là thiên kim Hạ gia, mẹ nó chuyện này phải tìm ai nói lý lẽ đây?"

"Tên này không phải tới làm phục vụ, mẹ nó lại đến câu em gái mới đúng?"

Mà tiểu tỷ tỷ màu da lúa mạch kia cũng nhìn chằm chằm Hạ Dao, hung hăng trừng tới!

Hạ Dao nhìn Giang Nam, lại nhìn cô, vẻ mặt nghi hoặc!

Nhưng lại không chút sợ sệt, trực tiếp trừng trở về!

"Tiểu Nam, vì sao người phụ kia cứ nhìn chằm chằm ngươi?"

Giang Nam vẻ mặt chột dạ...

"Khụ khụ! Có lẽ vì ta trông quá đẹp trai!"

"A, không! Không biết xấu hổ!"

Đúng lúc này, Giang Nam nhận ra ánh mắt nhìn chăm chú.

Chung Ánh Tuyết đang nói gì đó với một đôi vợ chồng, lập tức nhìn về phía Giang Nam.

Cặp vợ chồng kia cũng nhìn theo!

Hạ Dao phất phất tay, Giang Nam cũng cười xán lạn.

"Cha mẹ Tuyết Tuyết?"

Hạ Dao bảo trì mỉm cười nói: "Trên danh nghĩa mà thôi..."

Giang Nam im lặng!

Chung Ánh Tuyết vẫn luôn cùng cha mẹ tiếp đãi khách nhân, tự nhiên hào phóng.

Mà đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng truyền đến:

"Hừ! Loại quỷ nghèo như ngươi cũng có thể tới được nơi như thế này sao?"

"Còn mặc quần áo phục vụ? Chậc chậc chậc! Không phải là ngụy trang thành nhân viên phục vụ để vào đó chứ?"

"Ha ha ha! Ta cười chết mất!"

Giang Nam quay đầu lại, chỉ thấy La Thiên Tường một thân lễ phục Armani đang cười lạnh, ánh mắt đầy khinh miệt.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Dao trở nên lạnh lẽo: "Giữ miệng cho sạch sẽ một chút cho ta!"

"Đừng tưởng ta không biết ngươi đã làm rác rưởi kia!"

Bạn đang đọc [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    110

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!