Chương 71: [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Tam Giác Da Beo

Phiên bản dịch 5078 chữ

Ở cửa, Giang Nam đã giết điên rồi! Nhìn thấy linh thú liền chém!

Đao pháp của Giang Nam lại trực tiếp lên đến trung cấp!

Mặc dù hắn xông vào trong bầy linh thú thật sự sát phạt, nhưng lại có một loại khoái cảm làm cho người ta vui mắt!

Mà Ngô Lương lại càng mãnh liệt!

Tấm khiên hợp kim đập mạnh! Trảm mã đao dài hơn hai mét lại càng xoay tròn cuồng chém!

Đập không ít linh thú thành bánh thịt!

Diện tích năm mét vuông xung quanh hắn, cũng không người nào dám đứng!

Quả thực quá dữ dội!

Trần Thần và An Ninh đều lóe mắt nhìn Ngô Lương!

Các bạn học tham chiến cũng giơ ngón tay cái lên với Ngô Lương!

Thuẫn chiến trọng giáp này thật dũng mãnh!

Ngay sau đó!

Ngô Lương giống như giết tới hưng phấn!

Một tiếng rống điên cuồng, trực tiếp thú hóa hoàn toàn!

Biến thành một con gấu đen lớn cao gần 4 mét!

"A!"

Hình thể biến hóa cực lớn trực tiếp xé toạt quần dài của hắn

Kết quả là...

An Ninh thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu!

Trần Thần trực tiếp bị dọa cho tè!

Các bạn học cùng hóa đá tại chỗ!

Một số bạn học nữ che mắt rồi hét lên!

Chỉ thấy một con gấu đen cao hơn bốn mét! Cầm khiên hợp kim và trảm mã đao!

Cả người là lông gấu!

Dưới cơ thể là một chiếc quần lót hình tam giác!

Hoàn mỹ phù hợp với thân hình ngô lương!

Vốn dĩ chiến trường kịch liệt đột nhiên chết lặng!

Tam giác?

Có cần phải phong tao tới vậy luôn không?

Người anh em!

Chúng ta thực sự không nghĩ tới người lại là một hán tử có nội hàm như vậy!

Người ta là thiết hán nhu tình!

Ngươi mẹ nó là thiết hán tao tình a!

Đường Thiên Nhã đều bịt mắt!

Tam giác da beo lắc lư trước mắt đã khiến thế giới quan của cô sụp đổ!

Hiện tại nam hài đều thích loại này sao?

Thực sự kích thích a!

Ngô Lương nhất thời nhận ra ánh mắt nhìn chăm chú, cho rằng đối phương bị sự uy vũ của mình làm cho động dung!

Nhất thời điên cuồng hét lên một tiếng: "Tới! Ai dám chiến với ta!"

An ninh: ...

Trần Thần:...

Đừng hô nữa người anh em! Vốn dĩ rất uy dũng, hiện tại?

Bầu không khí đều bị tam giác da beo nhỏ của ngươi phá hư hết!

Đối diện có một con linh thú Thực Thiết Hùng cấp Bạch Ngân chồm người lên!

Đôi mắt to đen nhánh nhìn Ngô Lương, lại nhìn mình, vẻ mặt nghi hoặc.

Đồng dạng đều là gấu! Tại sao ngươi có tam giác da beo mà ta không có?

Dựa vào cái gì ngươi lại ưu tú như vậy?

Vẻ mặt Ngô Lương đắc ý!

Giang Nam vừa đánh vừa hô!

"Người mặc quần lót tam giác da beo là người của mình! Không phải linh thú! Đừng đánh nhầm!"

An ninh: ...

Đường Thiên Nhã: ...

Không cần phải nhấn mạnh nữa được không?

Linh thú nhà ai lại mặc quần lót chứ?

Còn là tam giác da beo?

Trận chiến khốc liệt!

Các bạn học càng hăng hái, mỗi người đều thể hiện thần thông!

Lúc chém giết tuyệt đối không dám phân tâm trong chốc lát!

Nhưng tam giác da beo không ngừng lắc lư trên chiến trường thật sự quá hấp dẫn ánh mắt người nhìn!

Chúng ta cũng không muốn phân tâm a!

Nhưng...

Nhưng bọn ta thật sự không thể kiểm soát được!

Một phen đại chiến, rốt cục đẩy linh thú trở về!

Giang Nam nắm chắc cơ hội thuấn di một cái tới cửa lớn, bật công tắc!

"Rầm Rầm!"

Cửa sắt nặng nề rơi xuống, cuối cùng cũng bịt kín lối vào!

Linh thú xông vào cũng rất nhanh bị đánh chết!

Các bạn học nhìn thi thể linh thú trên mặt đất, còn có binh sĩ làm nhiệm vụ bị cắn không ra hình dạng, lần lượt trầm mặc.

Vừa rồi chính bọn họ đã xông lên phía trước!

Cho dù không có dị năng, lại lấy thân thể huyết nhục chống chọi!

Bảo vệ sự an toàn của học sinh!

Trong lòng Giang Nam không có tư vị, yên lặng hành lễ với bọn họ!

Nhóm người đáng yêu này!

Xứng đáng có được sự tôn trọng!

Nhưng hiện tại không có thời gian để bi thương.

Giờ phút này Trần Thần lại bắt đầu an bài: "Những bộ đội còn lại lên tường vây bắn tỉa linh thú! Các học sinh... Tự nguyện!"

"Linh Võ giả dị năng hệ mộ chệ thổ, gia cố tường vây!"

"Chỉ cần chống chịu đến khi quân đoàn Ám Dạ đến, liền có thể thoát hiểm!"

Sau một hồi sắp xếp, các học sinh bắt kịp hành động."

......

Mà một màn vừa xảy ra, toàn bộ đều bị máy bay không người lái quay lại!

Sơn Miêu đã nhận được thông báo, vẻ mặt lạnh lẽo mang người đi!

Hơn nữa quân đoàn Ám Dạ ẩn nấp khắp Linh Khư đều đang chạy như điên về phía cứ điểm thứ năm!

Ngay lúc này, màn hình giám sát khổng lồ ở khách sạn! Đang vô cùng bận rộn!

Sử dụng vòng đeo tay vệ tinh để thông báo cho học sinh, kỳ thi kết thúc sớm, khẩn cấp sơ tán!

Học sinh hai đường trên dưới căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt choáng váng!

Nhưng cũng chỉ có thể phục tùng an bài!

Mà bên này vội vàng cắt đứt tín hiệu phát sóng trực tiếp!

Nhưng mà, chuyện xảy ra trước đó ở cứ điểm đã bị phát tán ra ngoài!

Số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp càng tăng vọt lên một triệu người!

Màn đạn trực tiếp thả đầy màn hình!

"Thú triều? Làm sao lại có thể xảy ra thú triều chứ?"

"Các ngươi thấy không? Thật thảm khốc!"

"Nam thần không hổ là nam thần, lúc này trong nhóm học sinh, người đáng tin cậy nhất chính là hắn!"

"Một thanh đường đao, một thanh dao găm ba cạnh! Chém lật bầy thú, không được không được! Ta nổi hết da gà rồi!"

"Nếu không phải hắn hô một tiếng, đám học sinh kia căn bản sẽ không động đậy!"

Bạn đang đọc [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    134

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!