Lý Mộ Ngôn lau nước mắt: "Ta mặc kệ! Chết thì chết a!"
"Cái gì cũng đều bị ngươi nhìn thấy! Ta khóc ngươi cũng phải quản?"
Giang Nam: ? ? ?
Ta mẹ nó đều thấy cái gì a!
Mấy sợi dây cùng phiến vải nhỏ kia của ngươi đều che lại rồi có được không?
"Không cho phép khóc!"
Lý Mộ Ngôn: "Ta liền khóc! Ngươi giết ta đi a!"
Giang Nam giận: "Ai u con mẹ nó? Muốn ăn vạ? Hôm nay tiểu gia ta mẹ nó không trị ngươi không được mà!"
Nói xong cũng không để ý Lý Mộ Ngôn giãy dụa!
Một tay túm Lý Mộ Ngôn đến trong lồng ngực của mình!
Lật mặt lại!
Hướng về phía cái mông của cô, một bàn tay liền vỗ xuống!
"Bốp!"
Một tiếng vang quanh quẩn trong sơn động!
Lý Mộ Ngôn ngẩn người!
Mình thế mà lại bị Giang Nam cho đánh đòn?
Tựa như khi còn bé không nghe lời bị phụ huynh dạy dỗ?
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +1000!]
Lý Mộ Ngôn phát điên!
"Nha nha nha! Ngươi làm cái gì? Ngươi vậy mà!"
Giang Nam hung ác nói: "Ngươi còn khóc hay không?"
Lý Mộ Ngôn trừng mắt: "Ta cứ khóc! Ngươi quản ta!"
"Bốp!"
Lại một cái tát, ở phía trên rõ ràng để dấu tay!
"Nha! Ngươi còn đánh, ta liều mạng với ngươi!"
Thẳng đến khi Lý Mộ Ngôn cảm giác mình cái mông đều đau rát!
Giang Nam bĩu môi, liều mạng? Ngươi cầm cọng lông cùng ta liều?
Này thì khóc?
Này thì không nghe lời?
Cái khác không nói!
Chỉ tính tới xúc cảm này!
Độ đàn hồi này?
Không cẩn thận liền đánh tới nghiện!
"Bốp!"
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +999!]
"Bốp!"
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +888!]
"Bốp!"
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +777!]
Giang Nam cảm thấy hoài nghi nhân sinh!
Con mẹ nó?
Không đúng!
Giá trị oán khí không phải nên càng đánh càng tăng sao?
Sao hiện tại lại thế càng ngày càng giảm?
Lý Mộ Ngôn quay đầu cả giận nói: "Ngươi có bản lãnh thì đánh tiếp!"
Giang Nam: "Ai u? Được!!
"Bốp!"
[Giá trị oán khí từ Lý Mộ Ngôn +666!]
"Bốp!"
[+555!]
[+111!]
Đánh tới cuối cùng, oán khí giá trị vậy mà không cấp nhật!
Bàn tay Giang Nam ngừng lại giữa không trung!
Mà Lý Mộ Ngôn cũng không giãy dụa nữa, thậm chí không khóc, an an tĩnh tĩnh ghé vào trên đầu gối Giang Nam.
Tựa hồ đãcảm thấy dừng lại!
Quay đầu hoài nghi nhìn về phía Giang Nam, trong mắt thậm chí mang theo chút khao khát.
"Ngươi… Sao không đánh nữa?"
"A ~ "
Lý Mộ Ngôn lại ăn vạ.
"A ~ a ~ a ~ nếu ngươi không đánh, ta khóc nữa!"
Ánh mắt của Giang Nam dần dần trở nên hoảng sợ!
Con mẹ nó?
Cô nương!
Chẳng lẽ ngươi đã thức tỉnh thuộc tính kỳ quái gì đó a?
Bị quất tới nghiện?
Giang Nam giật mình rùng mình một cái!
Gãi gãi đầu...
Mẹ kiếp!
Sao mọi chuyện lại phát triển thành như thế này?
Ta không phải muốn đánh a!
Là ngươi muốn ta đánh!
Còn nói có bản lĩnh thì tiếp tục đánh, mình chỉ là nghe lệnh làm việc!
Đây là lần đầu tiên Giang Nam nghe được yêu cầu kỳ quái như vậy!
Ừm, không phải bởi vì cảm giác đàn hồi kia mới đánh!
Hoàn toàn không!
Nhìn ánh mắt khát vọng của Lý Mộ Ngôn, còn có trán đỏ bừng...
Trong lòng Giang Nam đột nhiên áy náy.
Đứng dậy lấy ra một cái quần từ trong không gian dị độ đắp lên người Lý Mộ Ngôn.
Vẻ mặt phiền muộn!
"Mặc vào đi!"
Nếu lúc này lại thêm một điếu thuốc là hoàn hảo!
Lý Mộ Ngôn mang theo vẻ mặt ủy khuất mặc quần vào, ngược lại cũng không náo loạn nữa!
Mông đều bị tê dại, ngay từ đầu còn giãy dụa!
Sau đó bằng cách nào đó.
Còn... Có một chút thoải mái!
Giang Nam không đánh, trong lòng lại có chút mất mát!
Mình bị làm sao vậy?
Thật kỳ lạ!
"Hừ! Tên cặn bã!"
Giang Nam: ???
Con mẹ nó!
Phải!
Cặn bã thì cặn bã đi! Ta nhận luôn!
Dù sao đời này cũng không phải ai cũng có cơ hội đánh!
Rất đàn hồi! Không lỗ!
Cả hai đều không nói chuyện!
Bầu không khí trong hang động có vẻ hơi lúng túng!
Đầu Đại Địa Bạo Hùng kia thấy không một tiếng động, liền từ bỏ!
Giang Nam cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu vẫn bị truy sát, vậy liền thuấn di!
Đang lúc Đại Địa Bạo Hùng kia muốn rời đi!
Chân trời đột nhiên truyền đến tiếng gió ô ô, một bóng đen cao lớn từ trên cao cực nhanh rơi xuống!
Đập mạnh xuống đất! Đất đá bay!
Giang Nam và Lý Mộ Ngôn đều trợn tròn mắt!
Người tới dáng người cao lớn, chừng một mét chín!
Một bộ quân phục màu đen! Mũ nồi tóc đuôi ngựa!
Trong mắt phượng lóe lên lãnh quang!
Không phải Sơn Miêu còn ai vào đây nữa?
Đại Địa Bạo Hùng kia bị Sơn Miêu đột nhiên không biết từ đâu xuất hiện triệt để chọc giận!
Bàn tay gấu liên tục đập mạnh về phía Sơn Miêu!
Sơn Miêu trốn không trốn! Bước về phía trước, hứng trọn một quyền!
"Rầm!"
Một tiếng nổ lớn, khói bụi bốc lên bốn phía!
Một nửa cơ thể của cô đã bị đóng đinh vào một tảng đá!
Nhưng lại cường kháng lại! Hai bàn tay có màu sắt đen cứng!
Chỉ thấy thần sắc cô không thay đổi, hai tay ôm lấy chân của bạo hùng trên mặt đất!
Thở ra một tiếng, hung hăng vật một vòng!
Đại Địa Bạo Hùng cao hơn 20 mét bị vật ngã xuống đất!
Nhấc lên một trận khói bụi!
Giang Nam nhìn mà da đầu tê dại!
Con mẹ nó!
Con mèo rừng có còn là ngươi nữa không?
Đây là loại cấp bậc lực lượng gì vậy?
Chỉ một phát liền ném ngã được Đại Địa Bạo Hùng khổng lồ?
Cái mã hiệu Sơn Miêu này cũng quá dịu dàng rồi!
Ngươi vẫn nên gọi là Bạo Long hình người đi!