Chương 81: [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Tranh Thủ Hôi Của

Phiên bản dịch 4964 chữ

"Ta liền biết, đám phế vật này quả nhiên không thể làm được việc!"

"Quân đoàn Ám Dạ Hoa Hạ tấn công! Quả thật danh bất hư truyền!"

Giờ phút này biểu tình của Sơn Miêu lại khó có được xuất hiện một tia ngưng trọng.

"Kim Cương! Lần này, ngươi sẽ chết trên đất Trung Quốc!"

"Ta cam đoan!"

Kim Cương híp mắt nói, "Ngươi, ta muốn giết! Người, ta cũng sẽ mang đi!"

Đầu Sơn Miêu cũng không quay đầu lại nói: "Bảo vệ bản thân, nếu ta chết, ngươi phải chạy!"

"Hoa Hạ, cần hệ không gian thứ hai!

Sắc mặt Giang Nam cứng đờ, lập tức vô tâm vô phế nói: "Yên tâm! Nếu ngươi chết, ta chắc chắn sẽ chạy!"

Trong lòng ngưng trọng vạn phần!

Kim Cương mạnh tới vậy sao?

Con Bạo Long hình người này cũng không nắm chắc?

Sơn Miêu hài lòng gật gật đầu, lập tức vặn vẹo cổ, một bước bước ra, trên người liền phủ lên màu hắc thiết!

Kim Cương cười to!

Trong ánh mắt kinh ngạc của Giang Nam, máu thịt cả người hắn lại từng chút từng chút biến thành đã kim cương!

Cuối cùng biến thành kim cương hình người!

Dưới ánh trăng lóe ra ánh sáng chói mắt!

Giang Nam: !!!

Mẹ kiếp!

Mẹ nó là dị năng xa xỉ gì vậy?

Có thể hóa kim cương?

Thần hào!

Một viên kim cương lớn như vậy, bao nhiêu carat?

Không có tiền, liền cắt móng tay đem bán được không?

Kim cương vương lão ngũ sống động!

"Đại ngốc này! Có được năng lực này, còn đi làm lính đánh thuê cái rắm a! Không có tương lai!"

Thành thật mà nói, Giang Nam ghen tị!

Kim Cương: ???

Ngươi nói ta không có tiền đồ sao?

Làm lính đánh thuê thì sao chứ?

Ước mơ?

Đây là ước mơ ngươi có biết không?

[Giá trị oán khí từ Markov. Sergey +1000!]

Giữa hai người không có gì có thể nói!

Trong nháy mắt hai bóng ngươi va chạm nhau, dùng quyền đối quyền!

"Rầm" một tiếng!

Không khí nổ tung có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Nơi quyền phong của hai người, thậm chí còn tóe ra đốm lửa!

Cận thân giao phong, quyền quyền giao nhau!

Giang Nam nhìn mà líu lưỡi!

Nhưng cẩn thận quan sát có thể phát hiện, trên người Kim Cương đã dính vết máu!

Và máu này là máu của Sơn Miêu!

Độ cứng của kim cương là 10, có thể nói là vật liệu cứng nhất trong tự nhiên!

Cho dù là phòng ngự của Sơn Miêu cũng không chịu nổi!

Nhưng cự lực của cô hung mãnh dị thường! Cho dù là kim cương cũng bị đấm ra vết nứt.

Đôi mắt của Giang Nam sáng lên!

Nhìn vụn kim cương bị rơi ra, còn có thể nhịn được sao?

Lập tức liền thuấn di đến chiến trường!

Ngồi xổm xuống đất và bắt đầu nhặt kim cương!

Cái này cũng là tiền a!

Nhìn vào viên kim cương có kích thước trứng chim bồ câu trong lòng bàn tay, trái tim hắn nở hoa!

Cúi đầu điên cuồng nhặt lấy!

Đồng thời trong đầu sinh ra ý nghĩ kỳ quái.

Kim cương kia chính là do một người hóa thành!

Vụn rơi xuống từ trên người hắn...

Đó chẳng phải chính là cặn bã sao?

Giang Nam nghĩ đến đây đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Kim Cương!

Lạnh lùng phun một câu: "Cặn bã!"

Kim Cương: ???

Con mẹ nó!

Tên này là loại người gì vậy?

Nhặt cặn bã của lão tử?

Còn mẹ nó mắng ta là cặn bã sao?

Ngươi cũng nên giữ chút mặt mũi đi!

Sơn Miêu: ...

Tình hình chiến đấu của hai người càng lúc càng kịch liệt!

Sơn Miêu dùng linh kỹ hồng mang kia, thế công lại mãnh liệt!

Mà Kim Cương không biết dùng linh kỹ gì, trên người lại mọc ra từng cái gai kim cương!

Cắt vào trên người Sơn Miêu tạo ra những vết máu!

Giang Nam nhìn mà cảm thấy khó chịu.

Nghĩ xem có thể lên giúp Sơn Miêu hay không!

Nhưng mình ngoại trừ thuấn di chạy trốn ra, lấy thủ đoạn công kích hiện tại cũng không có cách gì phá được phòng ngự của Kim Cương a...

Trong lòng đang sốt ruột!

Cả hai đều đỏ mắt!

Trên người Sơn Miêu đột nhiên lóa ra hồng quang chói mắt!

Nương theo một tiếng nổ vang, mặt đất đều run rẩy theo!

Giang Nam vội vàng nhìn lại!

Chỉ thấy trên người Sơn Miêu cắm ba cây gai kim cương!

Một cái ở ngực! Một cái ở bụng! Một cái ở đùi!

Máu chảy ròng ròng!

Mà gã kim cương kia thì nằm trên mặt đất, mũi nhọn đâm gãy hơn phân nửa!

Trên mặt đất rải rác vô số mảnh kim cương!

Giờ phút này trên người hắn tất cả đều là vết nứt, giống như gốm sứ sắp vỡ vụn.

Không dám nhúc nhích.

Sơn Miêu còn muốn tiên lên, nhưng thân thể lại vô lực ngã xuống!

Giang Nam bị dọa vội vàng đi đỡ!

Nhìn gai nhọn cắm trên người Sơn Miêu, Giang Nam có chút không thở nổi!

Tất cả đều là chỗ yếu hại! Trong miệng còn không ngừng tuôn máu tươi!

Giang Nam vẻ mặt lo lắng:

"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ! Ngươi sẽ không chết, phải không?"

"Mẹ kiếp! Ta có bộ dụng cụ sơ cứu, ngươi đợi ta một chút! Ta sẽ mang tới cho ngươi!"

Sơn Miêu lắc đầu, khàn khàn nói: "Kim Cương chưa chết! Để ta yên! Giết hắn đi! Nhanh lên!"

Giang Nam sửng sốt.

Kim Cương thật sự chưa chết, trừng to hai mắt hung ác nhìn chằm chằm Giang Nam!

Trên người tất cả đều là vết nứt, hắn không dám nhúc nhích, động liền vỡ vụn! Vỡ vụn thì chết thật!

Hơn nữa vết nứt đang chậm rãi chữa trị!

Sơn Miêu đã phế, nhìn Giang Nam chỉ có Hắc Thiết mười sao, hắn hoàn toàn không lo lắng!

Lão tử liền đứng ở đây cho ngươi chém, ngươi cũng không phá được phòng ngự của lão tử!

Bạn đang đọc [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    112

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!