Chương 93: [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Hiểu Lầm

Phiên bản dịch 4794 chữ

Giang Nam uống tổng cộng 66 chai!

Mẹ nó này vẫn còn là con người sao?

Không phải ngươi đã thành tinh rồi chứ?

Đáng sợ hơn chính là, Ngư Tiểu Thanh ngồi đối diện Giang Nam cũng đã uống 66 ly!

Dáng người nhỏ nhắn như vậy, cô gái đáng yêu như vậy mà có thể uống tới thế?

Một bạn này đều là thần tiên sao?

Mà lần này lên rượu, Giang Nam lại đòi mười chai Ngưu Lan Sơn! Mười hủ rượu xái Hồng Tinh!

Sau đó nói với nhân viên phục vụ: "Có mấy lời không thể không nói, nước lẩu nhà ngươi có một mặn!"

Nói xong lại mở hủ rượu xái ra.

Cầm ống hút ở bên cạnh cắm vào...

Giống như đang uống trà sữa.

Một miếng mồi, một miếng rượu xái!

Nhân viên phục vụ: !!!

Mẹ nó thứ này là rượu trắng!

Ngươi mẹ nó coi nó như nước lọc mà uống sao?

Người khác uống rượu trắng đều mang vẻ mặt dữ tợn, cay tê tê!

Mẹ nói ngươi dùng ống hút uống?

Hạ Dao giống như gặp quỷ vậy!

Này, này!

Chuyện này đã vượt ra ngoài phạm vi của con người rồi phải không?

Nếu cứ tiếp tục như vậy, mình khẳng định sẽ bại trận a...

Không khỏi buồn bã nói: "Đi đường không vịn tường liền phục ngươi!"

"Chỉ là chúng ta còn có Tiểu Ngư! Giao ngươi trọng trách hạ gục Tiểu Nam! ”

Vẻ mặt Ngư Thanh Thanh ngưng trọng!

"Ta sẽ tận lực!"

Mọi người cũng không biết Ngư Thanh Thanh có thiên phú dị bẩm!

Dị năng của cô không phải cái gì khác, chính là ăn!

Cô có thể chuyển đổi tất cả những gì cô ăn vào thành năng lượng lưu trữ trong cơ thể!

Nhiều năm như vậy chưa từng uống thua ai!

Nhưng cũng là lần đầu tiên gặp phải Giang Nam...

Kỳ phùng địch thủ!

Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp cũng hoảng hốt.

"Dùng ống hút uống rượu trắng? Quá ngầu rồi!"

"Giang Nam không phải là con người!!! Ngài là Thần!"

"107 chai! Một lần đi vệ sinh cũng không có! Thận này là thận sắt rồi! Thiết Thận Vương! Rượu hắn uống đều đi đâu hết rồi?"

"Chỉ có ta chú ý tới tráng hán nằm trên mặt đất làm đài phun nước sao..."

"Tiểu Ngư nhà chúng ta sợ là gục trước rồi!"

"Một mực uống thì ra chính là như vậy sao..."

Mọi người đều không Giang Nam căn bản cũng không sợ.

Thậm chí còn có chút muốn cười!

Muốn hạ gục ta sao?

Không có cửa!

Bởi vì hắn thậm chí còn không uống chút nào!

Mở một cái trùng động không gian trong miệng, một cái mở ở bên ngoài quán lẩu.

Đừng nói là uống rượu...

Giang Nam còn có thể uống một hồ chứa!

......

Trong khi đó, trong một con hẻm bên ngoài nhà hàng lẩu.

Cường đầu trọc mang theo bảy tám tiểu đệ tuần tra địa bàn của mình.

Hắn đã không còn lăn lộn được ở chợ đêm! Thật vất vả mới thay đổi địa bàn.

Đang đi ngang qua tầng dưới của nhà hàng lẩu!

Một dòng nước trong suốt màu vàng đậm mang theo bọt trắng chảy ra tưới đầy một thân của hắn cùng tiểu đệ.

"Ôi mẹ nó!"

"Mẹ nó cái thứ quái quỷ gì đây"

Dọa Cường đầu trọc cùng mấy tiểu đệ vội vàng né tránh!

Ngẩng đầu lên!

Phòng riêng tầng hai của nhà hàng lẩu, một cột nước màu vàng phun trào xuống, đổ trên mặt đất, còn mang theo bọt trắng...

Cường đầu trọc cùng với mấy tiểu đệ đều mang theo vẻ mặt hoảng sợ!

"Con mẹ nó, là vương bát đản nào uống quá nhiều! Không vào nhà vệ sinh, lại thải ra ngoài cửa sổ chứ?"

"Mẹ nó dám hố đại ca ta! Bẻ gãy tiểu kê của hắn!"

"Cái này phải uống bao nhiều mới nhiều tới vậy?"

"Vàng như vậy? Mẹ nó tên này hẳn cũng rất nóng trong người a!"

Mấy tiểu đệ cực kỳ căm phẫn, lòng tràn đầy lửa giận!

Mắt thấy dòng nước màu vàng đột nhiên biến thành màu trắng, sau đó lại biến thành màu vàng!

? ? ?

Đây là thao tác gì vậy!

Con có thể tự động điều chỉnh màu sắc?

Có tiểu đệ liếm liếm môi, nghi hoặc nói: "Đại ca! Vị này hình như không đúng a..."

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt mấy người đều hoảng sợ nhìn hắn!

Ngươi mẹ nó còn dám liếm thử, nếm ra vị gì?

Không phải chứ?

Còn là vị không đúng?

Sao vậy? Bình thường nó có vị gì sao!

Ngươi đã từng uống qua sao?

Vẻ mặt của tiểu đệ hoang mang, như nếm thử bia.

Nhưng Cường đầu trọc đều đã tức điên lên! Mình đi trên đường, thế mà lại bị người ta tưới trúng?

Tưới một thân không nói! Còn vàng như vậy à?

Lúc này trong lòng tức giân.

"Mẹ kiếp! Chơi hắn đi!"

Nói xong mang theo một đám tiểu đệ vọt vào quán lẩu, hùng hổ tìm được phòng tầng hai!

"Rầm !"

Một cước liền đá văng cửa phòng riêng!

Mở miệng mắng: "Nói đi! Mẹ nó là tên khốn kiếp nào dám tưới đại ca ta?"

Toàn bộ phòng riêng đều yên tĩnh theo.

Giang Nam quay đầu lại nhìn lại, khẽ nhíu mày!

Trong tay còn bóp ống hút uống rượu xái!

Vẻ mặt tiểu đệ kia đắc ý!

Phải rồi! Toàn trường im lặng, hắn muốn chính là hiệu quả này!

Không khỏi quay đầu lại nhìn về phía Cường đầu trọc!

Ý hắn là, nhìn đi! Đại ca! Tiểu đệ ta đã đủ trượng nghĩa sao?

A? Đại ca nhà ta đâu rồi?

Tiểu đệ sửng sốt!

Kết quả cúi đầu nhìn! Cường đầu trọc đầu đầy mồ hôi quỳ xuống đất, biểu tình kia mẹ nó đều sắp khóc tới nơi!

Mà mấy anh em đi theo Cường đầu trọc tới đây, mặt mày đều tái mét quỳ hết trên mặt đất!

Tiểu đệ: ???

Bạn đang đọc [Dịch] Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    121

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!