“Niệm xong chú văn, lại nhỏ cho mỗi một ngọn nến kia một giọt tinh dầu, đốt tờ giấy mới vừa vẽ ký hiệu tượng trưng kia, chờ giấy đốt xong, nghi thức sẽ kết thúc, tiếp theo cảm tạ Thần linh, dựa theo trình tự ta trước Thần sau, phải trước trái sau để dập tắt ngọn nến, giải trừ bức tường linh tính, ừm, trình tự châm nến thì trái trước phải sau, Thần trước ta sau.”
Lumian ừ ừ hai tiếng:
“Vậy khẩn cầu bản thân thì sao?”
Aurora cười nói:
“Chú văn càng thêm đơn giản, ta lấy triệu hồi sinh vật Linh giới làm ví dụ.”
“Bộ phận thứ nhất chỉ có một từ, ta, cần phải nhỏ tiếng kêu ra, nhớ kỹ, ở đây không thể sử dụng ngôn ngữ Hermès, phải là ngôn ngữ Hermès cổ, hoặc là ngôn ngữ Tinh Linh, ngôn ngữ Cự Long, ngôn ngữ Cự Nhân.”
“Bộ phận thứ hai là ta lấy danh nghĩa của ta triệu hồi, bắt đầu từ đây có thể sử dụng ngôn ngữ Hermès.”
“Bộ phận thứ ba là miêu tả cụ thể về sinh vật Linh giới ngươi muốn triệu hồi.”
“Cái gì gọi là miêu tả cụ thể?” Lumian hỏi tới.
Aurora tương đối nghiêm túc giải thích:
“Miêu tả cụ thể chỉ có thể có ba đoạn, tác dụng là giúp chúng ta tập trung vào sinh vật Linh giới muốn triệu hồi kia.”
“Ta lấy một ví dụ, hôm nay có người xứ khác đến, nói ta muốn tìm đại vương đùa dai của thôn Cordu, em trai ngu ngốc của Aurora Lee, khách quen của quán rượu lâu năm, như vậy có phải chúng ta biết thật rõ ràng hắn đang muốn tìm ai không?”
“Ta hiểu rồi!” Lumian bừng tỉnh hiểu ra: “Dưới tình huống không biết rõ tên, diện mạo và địa chỉ của mục tiêu, dùng đặc thù của mục tiêu để hỗ trợ tìm ra.”
Aurora nghiêm mặt nói:
“Nguyên lý là như vậy, nhưng trên thực tế khi thao tác có thật nhiều phiền toái.”
“Giống như chúng ta triệu hồi sinh vật Linh giới câu đầu tiên thường cố định, không phải là linh đang lang thang trong hư không thì cũng là linh đang ngao du thượng giới, tác dụng là chỉ về Linh giới, hơn nữa chỉ rõ ràng thứ chúng ta muốn triệu hồi là linh.”
“Câu thứ hai cũng thật thông dụng, ngươi nghĩ xem, chúng ta triệu hồi sinh vật Linh giới không phải vì để giết mình, vậy nhất định phải có hạn chế trong sinh vật thân thiện, có đôi khi, còn phải thêm cả từ hạn chế là nhỏ yếu nữa, bởi vì sinh vật Linh giới nào đó thật sự thân thiện, nhưng bản thân tồn tại của nó sẽ mang đến cho ngươi nguy hiểm thật lớn.”
“Suy nghĩ đến các tình huống này, miêu tả đã được định ra, sinh vật thân thiện có thể để sử dụng, sinh vật thân thiện có thể cung cấp cố vấn, sinh vật nhỏ yếu có thể để sử dụng, vân vân, vân vân.”
“Dựa vào hai đoạn miêu tả này, phạm vi vẫn còn rất rộng, không nói lên nhu cầu của chúng ta, chúng ta hoàn toàn không thể chỉ định được là sinh vật Linh giới như thế nào đến, do đó, đoạn miêu tả thứ ba vô cùng quan trọng, ngươi cần dùng một câu nói đã nói rõ ràng thứ muốn triệu hồi là sinh vật gì.”
“Rất khó.” Lumian chỉ nghĩ một chút đã cảm thấy đau đầu.
Aurora gật đầu:
“Không chỉ có khó, còn càng nguy hiểm.”
“Khi chỉ hướng mơ hồ, sinh vật đến có lẽ là linh ngươi không cần, cũng có thể là sinh vật sẽ mang đến nguy hiểm, ngươi phải nhớ kỹ, dưới không ít tình huống, nhỏ yếu không có nghĩa rằng không giết chết ngươi được, giống như thân thiện không có nghĩa là nó sẽ không tạo thành uy hiếp cho ngươi vậy.”
Lumian hiểu rất rõ lời Aurora nói.
Khi hắn còn đang là kẻ lang thang đã biết rõ không thể coi thường bất cứ một ai, một kẻ lang thang trưởng thành nào đó cũng bởi vì coi thường hắn một đứa trẻ này, cảm thấy hắn rất nhỏ yếu nên cuối cùng mới bị ăn thiệt, còn nhóm người bố thí, rõ ràng có lòng tốt cung cấp thức ăn, nhưng quên cân nhắc đến trạng thái thân thể của những kẻ lang thang đói khát đã lâu, dẫn đến làm sai chuyện.
Lumian nghiêm túc ngẫm nghĩ một lát nói:
“Như vậy, xem ra miêu tả về sinh vật triệu hồi mong muốn có thể tương đối chính xác thật quý giá.”
“Đúng.” Aurora tràn đầy cảm xúc gật đầu: “Bút ký ghi lại chú văn triệu hồi tương ứng vô cùng có giá trị, mỗi một chú văn mỗi một đoạn miêu tả mỗi một câu chú thích trên đó đều phải dùng tính mạng, máu tươi hoặc thống khổ để đổi lấy, một ví dụ đơn giản nhất, ba đoạn kiểu miêu tả khi ta triệu hồi bạch chỉ là linh lang thang trong hư ảo, sinh vật thân thiện có thể để sử dụng, viên cầu yếu ớt có thể tâm ý tương thông với ta, một câu cuối cùng này, ngươi muốn dựa vào bản thân thử nghiệm, không biết phải trải qua thất bại bao nhiêu lần mới có thể chắp vá ra, mà mỗi một lần thất bại đồng nghĩa với nguy hiểm thật lớn.”
Viên cầu yếu ớt có thể tâm ý tương thông với ta? Đây là miêu tả người bình thường có thể nghĩ ra được sao, nhất là hai từ yếu ớt và viên cầu này… Lumian vừa oán thầm vừa hỏi:
“Do đó, thứ này là do ngươi mua được từ trong tay người khác?”