Vẻ mặt của Valentine vẫn lạnh lùng như trước, gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra.
Leah ngược lại hỏi một chuyện mình càng quan tâm:
“Vì sao ngươi có thể giữ được trí nhớ lúc trước?”
“Không nói cho ngươi.” Lumian nở nụ cười.
Không đợi Leah đáp lại, hắn đã dang tay nhún vai nói:
“Đùa thôi, thật ra ta cũng không rõ, không hiểu sao lại giữ được trí nhớ, hơn nữa chỉ có hai lần tuần hoàn gần nhất.”
“Ngươi hồi tưởng lại xem khi đó đã xảy ra chuyện gì, điều này có lẽ thật mấu chốt.” Leah trầm ngâm nói.
Lumian thành khẩn nói:
“Khoảng thời gian này ta vẫn luôn hồi tưởng, nhưng đều không phát hiện được gì, có lẽ phải đụng tới chuyện gì đó mới sẽ đột nhiên tỉnh ngộ.”
Leah đang định hỗ trợ phân tích, Ryan nhận được điện trả lời rời khỏi kiến trúc chỗ quan hành chính kia.
“Sao rồi?” Thấy Ryan, Leah và Valentine đồng thanh hỏi.
Tuy rằng bọn họ đã tin lời Lumian nói, nhưng con người luôn ôm lòng may mắn, còn chờ mong vấn đề có lẽ không nghiêm trọng, chỉ là do thằng cha kia kiến thức chưa đủ thôi.
Ryan nhìn quanh một vòng, thấy xung quanh cây du không có người nào khác mới trầm giọng nói:
“Ta không dám hỏi quá trực tiếp, chỉ biết thời gian chân thật đã đến cuối tháng tư, cụ thể là ngày bao nhiêu thì không rõ.”
Leah và Valentine đồng thời trầm mặc.
Đám người mình thật sự đã rơi vào trong một vòng thời gian tuần hoàn quái dị.
Dựa theo các loại hồ sơ và tư liệu để phán đoán, chuyện này tuyệt đối không phải ba người bọn họ có thể đối mặt, cũng không phải bọn họ có thể xử lý.
Bọn họ đều là người phi phàm có kinh nghiệm từng xử lý rất nhiều sự kiện siêu phàm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống nghiêm trọng như thế khác thường như thế.
Leah không nhịn được quay đầu sang nhìn Lumian:
“Thôn Cordu của các ngươi rốt cuộc là nơi đâu vậy?”
Khác thường khắp nơi, cái nào cũng khoa trương!
“Ta cũng không biết.” Lumian tỏ vẻ vô tội: “Trước tuần hoàn, hoàn cảnh nơi đây tốt đẹp, dân phong thuần phác, tất cả mọi người thật bình thường, hơn nữa nhiệt tình hiếu khách.”
Hắn không nói cho ba người xứ khác kia, người đang đứng ở trước mặt bọn họ cũng là một thành viên của người khác thường.
Ryan thở dài nói:
“Ta còn chưa bao giờ một lần lại gặp phải nhiều khác thường như vậy, mà mỗi cái đều thật nghiêm trọng.”
“Đây là tình cảnh nguy hiểm nhất ta từng đối mặt.” Valentine phụ họa một câu.
Đối với cái này, Lumian đã hơi chết lặng, cười nhạo nói:
“Trước kia chưa từng gặp thật bình thường, bởi vì người từng gặp đều đã chết.”
“…” Leah cười liếc nhìn hắn: “Không biết nói thì đừng nói, người giống như ngươi không phát triển nhiều ở bất cứ nơi nào khác.”
“Bị bóp chết trong nôi sao?” Lumian tự giễu một câu, ngược lại hỏi Ryan: “Chuyện của phó linh mục giáo xứ có hỏi ra đáp án không?”
Ryan gật đầu:
“Nói là mấy năm gần đây, các nơi khác nhau ở Nam Bắc của đại lục trước sau xuất hiện một vài truyền thuyết thật tương tự.”
“Truyền thuyết rằng Thiên quốc trục xuất một đám tiểu tinh linh có tội, để cho chúng nó đi đến đại lục, chúng nó chỉ có thể sống nhờ ở trong thân thể của nhân loại, chờ mong có một ngày có thể chuộc hết tội lỗi, nhận được đặc xá, quay trở về Thiên quốc.”
“Một phần trong truyền thuyết, dáng vẻ của những tiểu tinh linh này chính là thằn lằn trong suốt.”
“Ừm, tinh linh ta nói không phải là tộc Tinh Linh trong niên đại cổ xưa, là khái niệm càng gần với hỗn hợp giữa yêu tinh và các loại linh hồn.”
Lại là mấy năm gần đây? Lumian nhớ truyền thuyết có liên quan đến Dạ phu nhân cũng xuất hiện mấy năm gần đây.
Thế giới này rốt cuộc như thế nào?
Hắn ngẫm nghĩ hỏi:
“Có nói là Thiên quốc của vị Thần linh nào không?”
Ryan lắc đầu:
“Thật thần kỳ, mỗi người tự xưng từng thấy tiểu tinh linh đều cho rằng đến từ đất nước của Thần linh mình.”
Thần linh mình là chỉ Chính Thần bản địa tín ngưỡng.
Thiên quốc của Thần linh khác nhau? Lumian ngước đầu lên, nhìn trời cao xanh thẳm.
Tiểu tinh linh có dáng vẻ con thằn lằn kia đến từ trên trời cao?
Nhưng dựa theo cách nói của Aurora, bên trên trời cao là trời sao, mỗi một vì sao đại biểu cho một thế giới.
Do đó, là sinh vật ngoài hành tinh?
Hoặc là đến từ Tinh giới trên thần bí học?
Giữa đủ loại suy nghĩ, Lumian cảm thấy tò mò hỏi:
“Một phần trong truyền thuyết, những tiểu tinh linh này là thằn lằn trong suốt, vậy còn một phần khác thì sao?”
Ryan lại lắc đầu lần nữa:
“Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ chỉ có thể điều tra được như vậy, tình huống cụ thể có lẽ phải trao đổi với tổng bộ mới có thể nắm giữ.”
Lúc này, Leah như có đăm chiêu nói:
“Ta lại từng nghe nói đến một vài truyền thuyết về tiểu tinh linh.”
“Trước đó ta từng gặp một người Renburg, hắn nói vài năm nay nông dân ở không ít nơi thuộc khu vực Trung Nam đều tin tưởng có tồn tại của tiểu tinh linh bướng bỉnh, chúng nó sẽ biến trong nhà và ruộng đất thành lộn xộn, hoặc làm đủ trò hề, được gọi là Funny.”