Nếu như chỉ nhìn trên dung mạo, nàng hoàn toàn không giống với một người phụ nữ đã trên ba mươi tuổi, còn có hai đứa con, tối đa chỉ chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.
Lumian cân nhắc một chút, tránh ra nhường đường.
Hắn nói với phu nhân Puares đang đi vào cửa:
“Aurora ở trên tầng, viết bản thảo chuyên mục cho tạp chí nào đó.”
Puares gật đầu, nói với cô hầu gái ở bên cạnh:
“Cathy, ngươi ở dưới này chờ ta.”
“Dạ, phu nhân.” Cathy mặc trang phục hầu gái màu đen trắng dời vài bước chân đến bên cạnh bếp lò ấm áp.
Lumian dẫn phu nhân Puares xuyên qua phòng bếp, đến cầu thang.
Vừa đến góc rẽ, phu nhân Puares dừng bước.
“Có chuyện gì vậy?” Lumian xoay người lại, vẻ mặt mờ mịt.
Phu nhân Puares mỉm cười hỏi:
“Ngươi cố ý dẫn ba người xứ khác kia đến nhà thờ đúng không?”
Đến chất vấn ta… Lumian không chỉ không kích động, ngược lại trấn định không ít.
Phía trước kinh nghiệm trong nhiều lần đùa dai chọc giận người khác nói cho hắn biết, vào thời điểm như vậy, nhất định không thể trực tiếp trả lời vấn đề của đối phương, cũng không thể giải thích vì bản thân, lựa chọn tốt nhất là chỉ trích, chỉ trích đối phương đã phạm phải sai lầm nào đó!
Đương nhiên, chuyện này vẫn phải căn cứ theo tình huống để định ra, quay đầu bỏ chạy là phương án thay thế.
Lumian nhanh chóng tỏ vẻ phẫn nộ, nhìn phu nhân Puares nói:
“Các ngươi lại yêu đương vụng trộm trong nhà thờ của Thần!”
Hắn lập tức dang hai tay ra, làm tư thế ôm ấp Thái Dương:
“Thần của ta, Cha của ta, xin tha thứ cho khinh nhờn của đôi nam nữ có tội này.”
Phu nhân Puares lẳng lặng nhìn xem, cánh môi nhếch lên một độ cong xinh đẹp:
“Ta nghĩ Thần sẽ tha thứ cho bọn ta.”
“Trước đó ta đã đọc một quyển sách, trên đó viết như thế này: Một người phụ nữ và người yêu chân chính của nàng cùng giường có thể rửa sạch tất cả tội lỗi, bởi vì tình yêu khiến cho niềm vui trở nên thuần khiết, giống như đến từ tâm linh thuần khiết nhất.”
“Ở cạnh bên Guillaume Bene khiến cho ta thật sung sướng thật vui vẻ, do đó Mặt Trời Vĩnh Hằng cũng không đáng tức giận với việc này, đây không phải là tội lỗi gì cả.”
Phu nhân Puares lại nói tiếp:
“Nhưng mà chuyện này đúng là bất kính với Thánh Sith.”
Mỗi một địa khu của Intis đều có một vài thiên sứ hoặc đức Thánh bảo hộ, bọn họ hoặc đến từ điển tịch của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng, giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc, hoặc thuộc về đã từng làm ra cống hiến đặc thù trong lịch sử Intis, thanh danh lưu truyền rộng rãi, nhận được hai đại giáo hội tán thành.
Ở vùng Darliege này, đức Thánh bảo hộ của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng là Thánh Sith, nói cách khác, mỗi một nhà thờ của Mặt Trời Vĩnh Hằng nơi đây thật ra đều có thể gọi là nhà thờ Thánh Sith, chẳng qua vì để phân chia, chỉ có mấy nhà thờ quan trọng nhất lớn nhất kia mới được gọi như vậy, nhà thờ khác dùng cái tên khác làm thay thế nào đó.
Do đó phu nhân Puares và linh mục giáo xứ yêu đương vụng trộm ở trong nhà thờ chẳng khác nào quản gia của Thánh Sith vụng trộm dẫn người về, chiếm lấy phòng ngủ của chủ nhân, cũng làm ra chuyện không có đạo đức, là bất kính cực lớn đối với đức Thánh bảo hộ này.
“Đúng thế.” Lumian gật đầu: “Chẳng lẽ linh mục giáo xứ hắn không xấu hổ sao?”
Phu nhân Puares phì cười thành tiếng.
Cười xong, nàng nói với Lumian:
“Lúc đó ta cũng khuyên hắn, ta nói: ‘Ôi này này, sao chúng ta có thể làm chuyện như vậy ở nhà thờ Thánh Sith chứ?’”
“Ngươi đoán linh mục giáo xứ nói như thế nào?”
“Hắn nói: ‘Ài, Thánh Sith đành phải uất ức một chút vậy.’”
Lumian không có kinh nghiệm trên phương diện tương tự lại không biết nên tiếp lời như thế nào.
“Hắn đang khinh nhờn đức Thánh!” Cuối cùng, hắn nghẹn ra một câu như vậy.
Phu nhân Puares hồi tưởng lại:
“Hắn chính là một người như vậy, gan lớn, thẳng thắn, giống như một giặc cướp, mắng thô tục đã phá mở cánh cửa tâm linh của ngươi, hoàn toàn khác với các quý ông của Darliege.”
“Có lẽ chính vì như thế nên ta mới có thể lên giường với hắn.”
“Kia chẳng qua chỉ là biểu hiện bình thường khi đàn ông động dục thôi, đừng nói Thánh Sith, cho dù Thần linh ở nơi đó, hắn cũng sẽ kêu Thần linh tạm thời chờ đợi.” Mặc dù Lumian không có kinh nghiệm, nhưng từng đọc tiểu thuyết do Aurora viết, hơn nữa không chỉ một bản: “Tình huống này thuộc loại nửa thân dưới khống chế cái đầu, khi đó đầu hắn đã trống rỗng, lấp đầy chất lỏng khác.”
Phu nhân Puares cười một tiếng thật nhạt:
“Ta biết là nguyên nhân như vậy, nhưng dưới tình cảnh đó, hắn thật sự rất có sức hấp dẫn.”
“Ha ha, ngươi quả nhiên là chàng thiếu niên không có kinh nghiệm gì, không biết rằng những lời nói ở hoàn cảnh khác nhau dưới bầu không khí khác nhau sẽ mang đến cho người ta cảm nhận không hề giống nhau.”
“Ta nhớ lần đầu tiên khi phát sinh quan hệ với linh mục giáo xứ, hắn đứng ở đó, nhìn vào ánh mắt ta, đã nói thẳng với ta rằng: ‘Puares, ta muốn tiến thêm một bước hiểu biết thân thể và tâm linh của ngươi’, nếu như đổi lại là lúc khác, ta sẽ chỉ cho rằng kẻ này là một sắc lang thô bạo hạ lưu, ngôn ngữ thấp kém, phải nhanh chóng kêu người tiến vào ngăn cản hắn, nhưng mà khi đó, thân thể của ta lại mềm nhũn, đó là bởi vì bầu không khí vừa khéo.”