Gần như đồng thời, hắn thấy con quái vật nửa người nửa dã thú kia nhảy ra khỏi hố bẫy.
Nó cầm khẩu súng săn một nòng kia trong tay, áo jacket chỗ ngực bụng rách tung, lộ ra nhiều vết thương ghê rợn xuyên qua thân thể, máu tươi màu đỏ sậm pha trộn với chất lỏng màu vàng nhạt đang không ngừng chảy ra ngoài, mơ hồ có thể thấy được đủ loại nội tạng ở bên trong.
Thật rõ ràng, con quái vật này đã bị thương nặng vì hố bẫy của Lumian, nhưng còn chưa đến mức độ hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.
Trong quá trình nó rơi xuống đáy hố bẫy, có lẽ đã kịp thời điều chỉnh thân thể dáng người, tránh hai vị trí quan trọng là đầu và ngực, cũng không để cho hai chân hai tay bị thương nghiêm trọng, bằng không hiện giờ nó thật sự không có khả năng nhảy được ra khỏi hố bẫy.
Lumian vừa nhìn thấy dáng vẻ này của đối phương, hắn lập tức bỏ chạy vào trong tòa nhà đổ nát bên cạnh, không chút do dự.
Đây không phải là ý tưởng hắn tạm thời nảy sinh ra, mà trước đó đã có quy hoạch.
Dù sao hắn cũng không thể xác nhận hố bẫy có thể chơi xỏ được con quái vật kia hay không, nếu như có thể, vậy có khả năng khiến cho nó trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu không.
Nếu như không được, đối phương chỉ bị thương nặng, Lumian tiếp tục chuẩn bị chơi trò chơi trốn tìm với nó.
Nói cách khác, lợi dụng hoàn cảnh để đối phó với mục tiêu, dốc sức kéo dài thời gian, kéo dài đến khi nó không thể áp chế thương tích, cho dù là lực lượng hay phản ứng đều giảm xuống.
Đến lúc đó, cơ hội đã tới.
Đoàng!
Lại là một tiếng súng vang lên, chỗ Lumian mới vừa đứng nhiều thêm một viên đạn chì, một ít bùn đất bắn tung tóe lên.
Lumian lùi lại ra đằng sau bức tường bị sập một nửa không hề dừng lại, dùng cả tay cả chân bò sang phía bên kia theo khe hở trong đống đổ nát.
Hắn con chưa kịp đứng lên, đã nghe thấy trong không trung có tiếng gió quét đến.
Con quái vật kia nhảy lại.
Lúc này Lumian lập tức xoay người lại, bò men theo chỗ khe hở kia quay lại đằng sau vách tường sụp đổ một nửa.
Cứ như vậy, hắn mượn dùng điều kiện đặc thù của phần lớn công trình bị sụp nơi đây, khi trốn khi tránh, khi thì vòng qua, không trực tiếp đối đầu với con quái vật kia, chỉ tránh né công kích tương ứng.
Chơi trốn tìm là thế mạnh của Lumian.
Trước đó rất nhiều khi sau khi đùa dai, hắn đều dựa vào bản lĩnh này nên mới có thể tránh được vận mệnh bị đánh một trận tại chỗ.
Trong khi một đuổi một trốn một tấn công một tránh né, thời gian nhanh chóng trôi qua, bản thân Lumian đã hơi thở hổn hển, nhưng con quái vật kia cho dù tốc độ chạy đuổi, độ bật cao hay lực lượng, phản ứng, rõ ràng đều trở nên yếu đi.
“Lại chờ thêm một chút, chờ thêm chút nữa, nó hiện giờ vẫn không phải ta có thể đánh lại được…” Lumian lại tránh về vị trí ban đầu, lưng dựa vào vách tường sụp đổ một nửa, mạnh mẽ khống chế kích động định lập tức đánh trả.
Phịch! Lưng hắn lại đau xót, toàn bộ thân thể bay tới trước.
Vách tường sụp đổ một nửa hắn vừa dựa vào sau lưng kia tảng đá bay loạn, hoàn toàn sụp đổ xuống.
Lần này con quái vật kia không lựa chọn vòng qua đuổi theo nữa, trực tiếp nghiêng người qua, dùng thân thể đụng thật mạnh lên chướng ngại vật ngăn cản mình.
Dưới tình huống nó phát toàn lực, vách tường vốn đã sụp đổ một nửa lung lay sắp đổ tự nhiên không chịu nổi.
Nhưng mà con quái vật kia cũng bởi vì vậy đổ ra càng nhiều máu, mặt đất đỏ sậm.
Mặc dù Lumian không dự đoán được sẽ bị đánh bay như vậy, nhưng vết thương trên người không hề nặng, phản ứng lại rất nhanh, thuận thế lăn vài vòng, lại trốn ra đằng sau một đống tảng đá do vết tích nhà cửa còn sót lại chồng chất thành.
Đoàng!
Viên đạn từ trên súng săn theo sát đến lại chậm một bước.
Sau khi con quái vật kia đánh đổ bức tường, thời gian dùng để điều chỉnh tư thái của mình lâu hơn trước không ít.
Nó sờ vào cái túi bên hông, thấy viên đạn không còn, nên dứt khoát vứt bỏ súng săn, dùng thân thể nhào về chỗ Lumian.
Lumian đã sớm rời khỏi vị trí, tiếp tục chơi trốn tìm.
Đương nhiên, hắn cũng không dám luôn chơi như vậy, chơi đến vết thương của đối phương phát tác, tự mình ngã xuống, một là vì lo lắng sau khi tình huống con quái vật kia nghiêm trọng đến trình độ nhất định thì nó sẽ trực tiếp bỏ chạy, hai là sợ kéo thời gian quá dài, có quái vật khác theo tiếng động đến đây.
Lại vòng quanh vài vòng, Lumian nhạy cảm phát hiện hành động của quái vật kia hình như hơi khó nhọc.
“Cơ hội!”
Trong lòng hắn vừa động, giả bộ chạy sang bên cạnh một kiến trúc đổ sụp.
Sau đó hắn đứng ở bên trong, rút cái rìu ở sau lưng ra, điều chỉnh hô hấp.
Cũng chỉ trong thời gian chớp mắt, con quái vật kia vòng tới, xuất hiện ở trước mắt Lumian.
Lumian quyết định thật nhanh, thừa dịp đối phương còn chưa nhìn thấy rõ tình huống nơi đây, không chút do dự vung rìu lên, nghênh đón.