Ba con cừu kia chỉ nhìn hắn, không hề có động tác gì khác, ánh mắt cũng không xuất hiện biến hóa.
Về chỉ số thông minh cũng không có chỗ đặc thù gì… Lumian âm thầm thở dài, thất vọng một trận.
Hắn lập tức giơ hai ngón tay lên, ngón cái chỉ lên trên, ngón trỏ chỉ xuống dưới, làm dấu tay khinh bỉ.
Khi tâm tình không tốt trào phúng mấy con cừu thì có vấn đề gì chứ?
Một giây sau, con cừu trước đó được Lumian kiểm tra thân thể đột nhiên tiến lên trước vài bước, trong đôi mắt giống như nhiều thêm một chút sáng rọi tên là ao ước.
Nó nâng móng trước lên, vạch trên bùn đất.
Lumian vừa mờ mịt lại ngơ ngác, lập tức hơi ngẩn ra.
Rất nhanh, hắn phục hồi tinh thần lại, bước nhanh đến gần con cừu kia.
Thứ con cừu vạch ra trên đất giống như là các chữ cái, Lumian cảm thấy hơi quen mắt nhưng lại không biết.
Hắn nhíu mày đoán:
Loại văn tự này có lẽ cùng nguồn gốc với ngôn ngữ Intis..
Mà ta chỉ biết ngôn ngữ Intis và bộ phận ngôn ngữ Fusac cổ…
Khoảnh khắc này, Lumian đã từ một góc độ khác nhận thức được “Tri thức chẳng khác nào sức mạnh” Aurora vẫn nói.
Con cừu kia nhanh chóng vạch xong, lùi lại hai bước, trong ánh mắt tràn đầy tình cảm tha thiết nhìn Lumian, hai con cừu khác cũng có biến hóa tình cảm giống như vậy, be be thấp giọng kêu lên.
Lumian nhìn chữ viết ở trên mặt đất kia, rơi vào trầm tư.
Trong đầu hắn đều là các ý niệm như “Nó có nghĩa gì?” “Ta đáp lại như thế nào?”
Cũng chỉ trong thời gian một hai giây, hắn đã có chủ ý, trịnh trọng gật đầu với ba con cừu kia.
Cùng lúc đó, hắn giơ chân phải ra, xóa chữ trên bùn đất kia đi.
Tuy rằng hắn nhìn không hiểu, nhưng ít ra có thể giả bộ như nhìn hiểu!
Lừa ba con cừu này trước đã, sau đó trở về xin chị gái chỉ bảo!
Không đợi ba con cừu kia đáp lại, hắn vừa tỏ vẻ trầm trọng như có đăm chiêu thong thả gật đầu vừa đi về phía hàng rào, giống như đang nói “Các ngươi chờ chút, ta nghĩ cách”.
Rời khỏi chuồng cừu, Lumian không hề lưu lại, về thẳng nhà, tìm được Aurora đang ru rú trong thư phòng nằm trên ghế đọc sách.
“Chị.” Hắn vội vàng kêu lên: “Có chuyện.”
“Mở miệng đã gọi chị…” Aurora lập tức đề cao cảnh giác: “Lần này chọc ra họa gì?”
Lumian bình tĩnh lại, sắp xếp ngôn ngữ:
“Không phải ngươi nói với ta là ba con cừu của người chăn cừu Pierre Berry kia có vấn đề sao?”
“Ta thừa dịp Pierre đi nhà thờ cầu nguyện, cố ý đến đằng sau nhà hắn nhìn xem ba con cừu, ngươi đoán xem ta phát hiện ra điều gì?”
Vẻ mặt của Aurora lập tức trở nên nghiêm túc:
“Trước khi ngươi làm chuyện này phải báo cho ta biết chứ, làm như vậy thật nguy hiểm, không có ai bảo vệ cho ngươi cả.”
Nhưng nói cho ngươi trước, hơn phân nửa ngươi sẽ không để cho ta đi… Lumian vừa cảm động vì được chị gái quan tâm, vừa oán thầm.
“Lần sau ta sẽ nhớ kỹ.” Hắn thành khẩn bảo đảm.
Lời nói tương tự như vậy, hắn đã nói mấy chục lần.
Aurora phân được rõ ràng cái gì là tin tình báo khẩn cấp cái gì là chuyện có thể để lại sau, gật đầu ý bảo Lumian có thể nói phát hiện của hắn.
Lumian nhanh chóng nói một lần hoàn chỉnh chuyện mình đã trải qua ở chuồng cừu, Aurora càng nghe càng nghiêm trang.
“Viết chữ kia ra.” Nàng đứng dậy khỏi ghế, tìm giấy bút, đưa cho Lumian.
Mới vừa rồi Lumian cố gắng nhớ kỹ, xoẹt xoẹt đã viết lại chữ này.
Aurora chỉ nhìn thoáng qua đã trầm trọng nói:
“Vấn đề thật lớn.”
Ta biết… Lumian đáp trong lòng.
Hơn nữa hắn tin tưởng vấn đề còn lớn hơn chị gái tưởng tượng.
“Vấn đề gì?” Hắn mở miệng hỏi.
Aurora chỉ vào chữ kia nói:
“Đây là ngôn ngữ Plateau, ngôn ngữ chính thức của vương quốc Feneport, giống như ngôn ngữ Intis vốn đến từ ngôn ngữ Fusac cổ.”
“Ý của nó là…”
Aurora khựng lại, trầm giọng nói:
“Cứu mạng!”
“Cứu mạng?” Lumian ngạc nhiên bật thốt lên: “Ba con cừu kia đang cầu cứu chúng ta?”
Aurora ừm một tiếng:
“Ta hoài nghi bọn họ không phải là cừu.”
“Bọn họ vốn là người.”
“Người?” Lumian kinh ngạc hỏi lại.
Chuyện này vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn.
Trước đó hắn chỉ cảm thấy chỉ số thông minh của ba con cừu kia thật cao, có tình cảm như người, còn nắm giữ một chút ngôn ngữ nhân loại, nhưng tuyệt đối không đánh đồng chúng nó với nhân loại.
Đối với hắn, chuyện người biến thành cừu chỉ tồn tại ở trong những câu chuyện kể tràn ngập sức tưởng tượng!
Mới vừa nói ra, Lumian đã không khỏi khiếp sợ.
Thời gian tuần hoàn đều xuất hiện, người biến thành cừu có gì kỳ quái chứ?
Ở trong thế giới thần bí học, chuyện ly kỳ và hoang đường không phải ít.
Đối mặt với nghi ngờ của em trai, Aurora nghiêm túc gật đầu:
“Ta không xác định có một loại bí thuật nào có thể khiến cho người biến thành cừu không, nhưng hiện giờ tất cả các chi tiết đều đang chỉ vào khả năng này.”
“Thật sự là thế.” Lumian phụ họa.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy ba con cừu kia hẳn là người.