"Tăng phúc về trí nhớ là khoa trương nhất, chuyện này cũng cùng một cấp bậc với Khánh mỗ và Trương mỗ [1] trong sách. Toàn bộ những phương diện như sức quan sát, năng lực giải toán, đều được tăng lên, đáng tiếc chỉ có thể duy trì trong vòng bốn giờ."
[1] : có vẻ là nhân vật họ Trương và họ Khánh nào đó trong truyện nhưng mình chẳng biết là ai. Bạn nào biết thì comment nha. Thanks.
Bỗng nhiên Tần Trạch ý thức được điều gì, lại tiếp tục lật xem cuốn Hoàng Lịch kia.
"Ừm, quả nhiên..."
Vốn dĩ trang thứ nhất bên trong Hoàng Lịch, còn dư ra rất nhiều chỗ trống, nhưng sau khi Tần Trạch tắm rửa xong, trên những phần trống đó đã có thêm một chút văn tự——
【 tắm rửa: Đạt được thành công nhỏ. Đạt được trạng thái cấp Đinh "Thần thanh khí sảng" . Tiêu hao ba ô "Hợp". 】
Mà tin tức ban đầu cũng có sửa đổi ——
Ngày mùng ba tháng tư, tháng Đinh Tị ngày Kỷ Mão. Hợp —— cắt tóc (đã mất hiệu lực), trang hoàng (đã mất hiệu lực), tắm rửa (đã mất hiệu lực), khai trương (đã mất hiệu lực).
Kỵ kết hôn.
"Nhìn tình huống này, có vẻ tắm rửa đã mang đến cho ta chỗ tốt quá lớn, ngược lại, nó cũng làm ta tiêu hao ba ô 'Hợp', khiến những ô 'Hợp' khác đều mất đi hiệu lực."
"Nhưng kỵ vẫn còn hiệu lực... Ừm, làm như vậy, ta sẽ không thể tắm rửa liên tục, hết lần này đến lần khác, để làm một vị Dục Hoàng Đại Đế [2] kẹt trong cái bug này rồi. Thật ra cũng hợp lý."
[2] : Dục ở đây là 浴 – tắm rửa.
"Tắm rửa đạt được 'Thành công nhỏ', nghĩa là tương xứng với thành tựu này sẽ có khái niệm thất bại, thất bại lớn, thành công lớn?"
"Nhưng nên làm như thế nào mới có thể đạt được thành công lớn đây?"
Bỗng nhiên Tần Trạch nghĩ đến đoạn nhắc nhở kia:
"Chẳng lẽ ta thực sự phải hoàn thành một lần hai người cùng nhau tắm rửa? Đáng tiếc Kiều Vi không có mặt ở đây... Không biết con búp bê silicon ta mới mua lúc trước có được không nhỉ?"
Đến đây, hắn khép lại cuốn Nhật Lịch, cuốn Nhật Lịch này vẫn còn quá mức thần bí.
Rất nhiều vấn đề, Tần Trạch đều hi vọng sẽ nhận được giải đáp.
Ví dụ như số lượng "Hợp" ban đầu, có thể tăng lên hay không?
Ví dụ như, nếu hắn không lựa chọn tắm rửa, mà lựa chọn hành vi khác, ví dụ như tìm sư phụ Tony cắt một bộ tóc mới, không biết loại buff đạt được có phát sinh biến hóa hay không?
"Nhật Lịch này vẫn còn rất nhiều bí ẩn. Nhưng có thể nói, nó đúng là một thứ đại diện cho kỳ tích..."
"Ta cần cất cuốn Nhật Lịch này thật cẩn thận sao? Nhưng ở thời điểm tắm rửa, Nhật Lịch đâu có nằm trên người ta? Nói như vậy, có vẻ như không cần phải mang theo thứ này bên người."
"Hơn nữa, khi Kiều Vi cùng với ta ở tại hiện trường hôn lễ, cả hai đều bị kéo đến một nơi nào đó, trong khi cuốn Nhật Lịch này lại được đặt ở trong nhà. Thoạt nhìn, có vẻ như nó không hề chịu hạn chế về khoảng cách."
"Hẳn là nó đã thành lập một loại quan hệ trói buộc nào đó với ta rồi..."
Tới cuối cùng, Tần Trạch vẫn quyết định giấu cuốn Nhật Lịch nọ vào trong chiếc vali có mật mã của mình.
Hắn có dự cảm, muốn giải mã cuốn kỳ quái Nhật Lịch này tuyệt đối không phải chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều.
Dự cảm này làm hắn khá là khổ sở, nhưng ngược lại nó cũng mang đến cho hắn một chút hưng phấn.
Bên trong Nhật Lịch còn rất nhiều bí mật, nhưng ở thời điểm hiện giờ, Tần Trạch cần phải làm những chuyện khác.
"Nói vậy, ngay khi mười hai giờ đêm nay trôi qua, một ngày mới lại đến, chắc chắn sẽ có chuyện thú vị phát sinh."
Dương lịch ngày 21 tháng 5, âm lịch ngày 3 tháng 4, 3 giờ 54 phút chiều.
Tại cục cảnh sát, thành phố Lâm Tương, Tần Trạch có thể cảm nhận được đang có rất nhiều người đưa ánh mắt nhìn về phía chính mình, nhưng có vẻ như không một ánh mắt nào thân mật.
"Anh có biết hay không, kỳ thật cô vợ Kiều Vi của anh vốn là một người phụ nữ giàu có." Người cảnh sát nhìn về phía Tần Trạch, trên mặt đầy rẫy ý tứ thẩm vấn.
"Không biết. Chúng tôi mua phòng tân hôn chỉ có 85 mét vuông, sửa làm hai phòng một sảnh, trang trí phòng mất 160 ngàn. Vị trí ở thành phố Hữu Khoa Tân, bên trong một khu chung cư giá rẻ, mỗi tháng cần phải trả góp 2.600 đồng."
"Dưới lầu nhà tôi là một bà dì thích chơi game và mai mối, giới thiệu đối tượng cho người khác, cùng với một ông chú thích nghe đĩa nhạc, ngẫu nhiên cũng sẽ làm phiền người khác vì giọng ca của mình."
"Nếu đặt nơi này lên ứng dụng xã hội, bọn họ sẽ gọi khu chung cư của chúng tôi là xóm nghèo. Anh đã nhìn thấy một người giàu có nào lại chọn cuộc sống như vậy chưa?"
Tần Trạch lưu loát đáp lại câu hỏi thẩm vấn của cảnh sát Hà.
Hắn thật sự không biết Kiều Vi là phú bà. Ít nhất, ở trong nhận thức hắn, Kiều Vi không phải một phú bà.
Bọn họ mua phòng ở vô cùng bình thường, chi phí ăn mặc cũng được đại chúng hoá, cũng không thích mấy thứ bùi nhùi kim loại tượng trưng cho phú quý và ngấm ngầm chịu đựng.
Nhưng hắn không hề loại trừ khả năng loại thông tin này là sự thật, dù sao Kiều Vi cũng có liên quan mật thiết tới lĩnh vực thần bí kia.
Nếu trong thế giới của Harry Potter, ma pháp sư có thể đi đến thế giới Muggle, thì kể cả khi cậu ấy làm một nhân viên chuyển phát nhanh cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn người bình thường mà?
Đương nhiên, thứ này không phải mục đích quan trọng nhất khiến hắn đi đến cục cảnh sát này.
Điều quan trọng nhất ở đây là, tất cả mọi người đều cho rằng hắn cùng Kiều Vi đã chết rồi.