- Ngấn mực có thể kéo dài hai canh giờ, ở bên trong ống mực thì có thể bảo tồn vĩnh cửu.
Nghe thấy câu trả lời của Vụ, Chu Phàm lại thầm nghĩ, nếu là hai canh giờ, vậy còn nhiều hơn phù lục bám trên binh khí nửa canh giờ, có điều một khi ngấn mực bám lên binh khí thì không thể thu hồi, đây là một khuyết điểm rất rõ ràng của ngấn mực.
Chu Phàm bỗng nhiên lại linh cơ khẽ động nói:
- Nếu ta vẩy một đạo ngấn mực lại dán một đạo phù lục lên binh khí, uy lực sẽ thế nào?
Vụ không kiên nhẫn nói:
- Ngươi xong chưa, hỏi nhiều như vậy, nếu ngươi muốn biết, tự mình đi thử đi, đương nhiên xảy ra chuyện thì tự ngươi chịu trách nhiệm.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Vấn đề ta hỏi đều có liên quan tới Khu Tà Đấu, không nằm ngoài phạm vi của ống mực, ta đã trả phí giám định rồi.
Vụ trầm ngâm một lúc, nói:
- Ngươi nói cũng có lý, dẫu sao khi chúng ta giám định, không ước định số lần hỏi, hiện tại lại đòi thêm thì ngươi khẳng định không phục.
- Vậy ta trả lời ngươi vấn đề này, bình thường mà nói, cái này phải căn cứ vào phân tích thực tế, có một số ngấn mực và phù lục có thể hỗ trợ lẫn nhau, uy lực khẳng định là mạnh hơn hai đạo phù lục, nếu tính chất trái ngược, vậy sẽ suy yếu, nói không chừng hai cái chồng vào nhau sẽ bài xích, hủy diệt binh khí của ngươi.
- Hơn nữa số chồng của ngấn mực là ba, ngươi dùng một đạo ngấn mực chồng một đạo phù lục thì không thành vấn đề, nhưng không thể lại vẩy thêm đạo ngấn mực thứ hai, cho nên bình thường không có tu sĩ nào lại dùng như vậy, trừ khi gặp phải tình huống cực đoan, trên tay chỉ có thể vẩy một ngấn mực, để gia tăng uy lực, cộng thêm một đạo phù lục, mới dùng như vậy.
Chu Phàm ghi nhớ những lời này ở trong lòng, hắn cười cười nói:
- Nếu là như vậy, Khu Tà Đấu chính là một kiện bảo bối lợi hại, sao có thể nói nó là rác rưởi?
Khu Tà Đấu dùng bền hơn bì phù hắn có được, hơn nữa uy lực cũng lớn hơn, vật như vậy may mà hắn không lấy nửa năm thọ mệnh ra đổi, bằng không thì thiệt to rồi.
- Thứ này cũng có một chút giá trị sưu tầm, dùng để chiến đấu thì rất nát, đúng là lãng phí.
Vụ cười lạnh một tiếng, không để ý tới Chu Phàm nữa.
Chu Phàm đặt ống mực và đan dược lên bàn, hiện tại hắn đã biết rồi, chỉ cần hắn ra ngoài, những thứ câu lên đều sẽ theo hắn ra ngoài.
Tuy Khu Tà Đấu và Đại Lực Đan coi như không tồi, nhưng Chu Phàm vẫn không cam lòng ra ngoài như vậy, hắn gõ gõ bàn nói:
- Vận khí của ta không tốt, không câu được đao pháp, vậy hiện tại chúng ta nói chuyện đao pháp đi.
- Cái này thì có gì mà nói?
Sắc mặt Vụ lạnh lùng,
- Giá của năm bộ đao pháp chính là như vậy, cho dù ngươi nói tới rách họng, giá cũng sẽ không thay đổi.
- Thật sự không thể giảm giá một chút à?
Chu Phàm thở dài tiếc nuối.
- Không thể.
Vụ trả lời như chém đinh chặt sắt.
- Không thể thì thôi.
Chu Phàm sớm biết là kết quả này, hắn tiếp tục nói:
- Vậy được rồi, đao pháp này cứ dựa theo giá của ngươi để tính.
- Ý của ngươi là muốn mua đao quyết của ta?
Sắc mặt Vụ khẽ động, nói,
- Ngươi muốn bộ nào?
- Trước tiên không nói là bộ nào, giá thì ta không có dị nghị, nhưng ta yêu cầu đổi một loại phương pháp mua khác.
Chu Phàm cười cười nói.
- Phương pháp mua gì?
Trên mặt Vụ lộ ra vẻ tò mò.
- Chính là ta hi vọng ngươi có thể chia nhỏ một bộ đao pháp ra làm mấy phần bán cho ta, ví dụ như hiện tại ta căn bản không dùng được đao pháp trọn vẹn, chỉ cần một bộ phận trước, vậy ta cũng chỉ mua một bộ phận.
Chu Phàm mở miệng giải thích.
Vụ trầm mặc một chút, lắc đầu nói:
- Không được.
Chu Phàm nói:
- Vì sao không được? Chỉ cho ngươi đưa ra giá bán, ngươi tách thành mười phần, đó chính là bán một phần cho ta với giá một phần mười, đối với ngươi mà nói giá trị của đao pháp không có bất kỳ hao tổn gì.
Vụ hừ lạnh một tiếng nói:
- Tên gia hỏa giảo hoạt ngươi, cho rằng ta không biết ngươi có chủ ý gì à, ngươi mua phần trước, về sau lại nói không cần nữa, nói đến cùng vẫn là ta thiệt, loại chuyện này chỉ có lợi đối với ngươi, có lợi gì cho ta chứ? Không thể tách ra bán được.
- Ta cho phép tăng giá thêm một thành, thế được chứ?
Phàm nghĩ nghĩ một chút lại nói,
- Rẻ nhất cũng phải một năm, ta thật sự không mua nổi.
- Tăng giá cũng không được, cho dù tăng giá một thành, một năm cũng chỉ nhiều thêm hai tháng, dựa theo ngươi nói chia làm mười phần, ta cũng chỉ có thể có được hơn một tháng thọ mệnh, ngươi tưởng ta bị ngu à.
Vụ cười lạnh nói.
- Ta hứa nếu cảnh giới ta đến thực sự cần tới bộ phận đao pháp còn lại, ta nhất định sẽ mua bộ phận ta có thể sử dụng, cho dù ta muốn nuốt lời, bất kể ta có cần đao pháp hay không, ngươi cũng có thể tự động trừ đi thọ mệnh của ta.
Chu Phàm lại mở miệng nói.