Mạnh Ngọc Ngọc rất nghiêm túc quay Vlog, thật ra nàng cũng mượn cơ hội này để tham quan toàn bộ căn nhà, cũng đang thầm ảo tưởng, nếu như mình trở thành nữ chủ nhân nơi này thì sẽ lợi dụng và quy hoạch mỗi một gian phòng ra sao.
Mạnh Ngọc Ngọc quay xong thì nói: “Dương đại ca, đã quay xong, nhưng tôi còn phải biên tập và chỉnh sửa, tối nay sẽ gửi cho anh, đến khi đó anh trực tiếp đăng lên TikTok là được.”
“Vậy thì làm phiền cô rồi.”
Dương Hạo khách khí một câu, trong lòng thì nghĩ quả nhiên, coi Mạnh Ngọc Ngọc là người công cụ là không sai, có nàng hỗ trợ thì mình không cần vắt óc đi quay video, lĩnh vực này không phải thứ hắn am hiểu.
“Dương đại ca, anh không cần khách khí như vậy. Tôi cũng không coi anh là người ngoài nha.” Mạnh Ngọc Ngọc cười tủm tỉm đáp.
“Được, không khách khí.” Dương Hạo khoát tay: “Đi thôi, sang cửa hàng xem một chút, tiếp đó tôi còn phải đi đón con gái.”
“Ừm.”
Mạnh Ngọc Ngọc ngoan ngoãn gật đầu một cái, tiếp đó mới lưu luyến không rời mà rời khỏi khu nhà cao cấp này.
Lúc đi xuống thang máy, Mạnh Ngọc Ngọc yếu ớt hỏi: “Dương đại ca, tôi có thể đăng lên vòng bạn bè không?”
“Đây là tự do của cô, không cần hỏi ý kiến của tôi. Nhưng đừng để tôi xuất hiện trong đó là được.”
Dương Hạo nhún vai như không quan tâm, nói thật thì hắn cũng muốn đăng lên vòng bạn bè để trang bức, nhưng nếu bạn bè và họ hàng biết chuyện mình đột nhiên mua một căn nhà hơn 40 triệu, nhất định sẽ vỡ tổ, đến khi đó hắn còn phải nói láo để giải thích nguồn gốc của tiền, nói không chừng còn có người tìm đến vay tiền, rất phiền.
Mà tiểu trà trà Mạnh Ngọc Ngọc đăng lên vòng bạn bè, cũng coi như là trang bức thay cho hắn, dù sao nhà cũng là của hắn mà.
Thậm chí còn có hơi tò mò, Mạnh Ngọc Ngọc sẽ viết văn án như thế nào đây.
“Đương đại ca yên tâm, tôi biết anh thích khiêm tốn.”
“Tất cả hình ảnh có anh, tôi sẽ yên lặng cất giữ trong album, sẽ không đăng lên.”
Mạnh Ngọc Ngọc hơi ngửa đầu, cười ngọt ngào với Dương Hạo.
Nàng rất biết cách tán tỉnh, ngay cả đàn ông có tuổi như Dương Hạo nghe vào cũng thấy vui vẻ.
Đi ra khỏi cửa nam, chính là phố thương mại đồng bộ với Tinh Vân Loan, bên kia phố thương mại có một tiểu khu tên là ‘Lục Địa Quan Lan’, tiểu khu này không cao cấp như Tinh Vân Loan, nhưng cũng thuộc về khu nhà cao cấp, giá nhà khoảng 40.000/1m vuông, căn nhỏ nhất bên trong là 112m vuông, cho nên ngưỡng cửa của tiểu khu này cũng là hơn 4 triệu.
Giá cả bình dân và vị trí địa lý ưu việt khiến Lục Địa Quan Lan bán rất chạy, tỷ lệ vào ở cực cao, điều này cũng làm cho phố thương mại của Tinh Vân Loan trở nên sầm uất hơn, đồng thời cũng đều là người có năng lực tiêu phí, dù sao có thể vào Lục Địa Quan Lan thì cũng coi là kẻ có tiền.
Dương Hạo đã lấy chìa khóa từ chỗ quản lý, cửa hàng là một mảnh trống trơn, không có gì để tham quan.
Nhưng giấc mơ mở tiệm lẩu của Dương Hạo lại bốc cháy lần nữa, bởi vì cái gọi là ngã ở đâu thì đứng lên ở đó.
Năm tiệm lẩu bị đóng cửa, thật ra không liên quan gì đến việc hắn kinh doanh thất bại, chủ yếu là tất cả mọi người đều không được ra ngoài, Giang Thành lại là nơi bùng phát sớm nhất, là khu vực mãnh liệt nhất, trong ba năm đó có vô số cửa hàng sập tiệm, Dương Hạo cũng chỉ là một con thuyền nhỏ trên biển lớn mênh mông mà thôi, nên bị lật tung dưới sóng to gió lớn cũng là chuyện bình thường.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ phúc lợi: Phú ông sơ tâm. (trái tim, lòng dạ lúc ban đầu)
Không quên sơ tâm, mới được từ đầu đến cuối,
Là một phú ông, không thể quên cội nguồn, muốn thường xuyên nhớ mình là ai, mình đến từ đâu, mình ở nơi nào, mang theo một trái tim biết cảm ân, rèn luyện và tiến lên!
Nội Dung: Mở lại ‘tiệm lẩu Dương Ký’, triệu hồi công nhân cũ.
Phúc lợi 1: 10 triệu tài chính để mở tiệm.
Phúc lợi 2: Danh ngạch buôn bán của tiệm lẩu sẽ x2 lần.
Khi Dương Hạo đang nghĩ đến mở lại tiệm lẩu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã vang lên.
Nhiệm vụ phúc lợi?
Lại còn có nhiệm vụ phúc lợi!
Dương Hạo đầu tiên là giật mình, sau đó liền mừng như điên.
Nhiệm vụ này tương đương với việc hệ thống ra tiền để hắn thực hiện ước mơ, hơn nữa còn ban thưởng gấp đôi danh ngạch buôn bán, nếu kinh doanh tốt một tiệm lẩu 300m2, danh ngạch buôn bán mỗi tháng sẽ khoảng hơn 100.000, thậm chí có thể hơn triệu.
Mà ban thưởng là x2 lần danh ngạch buôn bán chứ không phải là lợi nhuận, nên cực kỳ khả quan!
Xứng đáng là nhiệm vụ phúc lợi!
Hoàn toàn là tặng tiền!
Mạnh Ngọc Ngọc thì không có nhiều hứng thú với cửa hàng này, chủ yếu là có 688m2 ở trước, cửa hàng 150m2 này lại có vẻ cực kỳ bủn xỉn, nhất là cửa hàng trống rỗng, hoàn toàn không có gì để xem.
Vị tiểu trà trà này nhân lúc Dương Hạo đang đi loanh quanh trong cửa hàng, đã chọn chín tấm ảnh chụp và đăng lên vòng bạn bè.
Chín tấm ảnh này, có tám tấm là chụp trong khu nhà cao cấp và 688m2, chỉ có một tấm ở giữa là nàng selfie trong xe YangWang U8, đồng thời nàng còn rất tâm cơ mà nghiêng đầu qua một bên, nhìn qua như đang tựa vào vai tài xế, thực ra là nàng cố tình để lộ logo ở trên ghế.
Hơn nữa nàng còn định vị ở Tinh Vân Loan.
Đồng thời phối hợp với văn án có năng lượng rất tích cực: Đi nhận nhà với Dương đại ca, bỗng nhiên hiểu được ý nghĩa của phấn đấu, Ngọc Ngọc phải cố gắng lên nha…!
Đăng xong, Mạnh Ngọc Ngọc lại nhìn Dương Hạo với ánh mắt ôn nhu, giờ phút nàng hắn đang đứng giữa cửa hàng trống trải, một tay sờ cằm, tựa như đang tự hỏi gì đó.
Bỗng nhiên cảm thấy Dương đại ca cũng rất đẹp trai nha.
Mạnh Ngọc Ngọc thầm cảm khái, không biết đây là hiệu quả của năng lực tiền tài.
Tinh tinh…
Điện thoại bỗng nhiên vang lên, có người nhắn wechat cho Mạnh Ngọc Ngọc.
Nàng mở ra xem, là người được ghi chú là Tình TÌnh.
Thấy tin nhắn của đối phương, khóe miệng Mạnh Ngọc Ngọc cong lên, Tình TÌnh này chính là bạn đại học đã cưới phú nhị đại cách đây không lâu, bởi vì gả cho nhà tốt, cho nên thường xuyên khoe của ở trên vòng bạn bè.
Tuy hai người quan hệ khá tốt, nhưng con gái đều thích ganh đua so sánh, trong lòng Mạnh Ngọc Ngọc rất hâm mộ và thèm muốn, thậm chí là có chút ghen tỵ.
Nhưng nàng biết, hôm nay mình tuyệt đối có thể hòa một ván.
Nàng mở khung chat của Tình Tình, quả nhiên đối phương cũng rất cảm khái.
“Ngọc Ngọc, cậu lại tìm được bạn trai ở Tinh Vân Loan sao?”
“Ngọc Ngọc, bạn trai cậu ở nhà 688m2??”
“Ngọc Ngọc, cậu tìm được người bạn trai giàu có như vậy ở đâu, sao lúc trước không nghe thấy cậu nhắc đến, hôm nay rảnh thì tụ tập đi!”
Mạnh Ngọc Ngọc còn chưa kịp trả lời, thì đã có tin nhắn mới.
Hà muội: Ngọc Ngọc, phát tài đừng quên chị em nha!
Hà muội: Hâm mộ đến chảy nước miếng, nghe nói Tinh Vân Loan rất đẹp, có thể đi nhà cậu tham quan không?”
Người ghi chú ‘Hà muội’ này cũng là bạn đại học của Mạnh Ngọc Ngọc, sau khi tốt nghiệp thì hai người đều phát triển ở Giang Thành, thỉnh thoảng sẽ gặp mặt ăn cơm, quan hệ cũng được.
Hai người bạn tốt đều gửi tin nhắn hỏi thăm, Mạnh Ngọc Ngọc càng vui vẻ hơn, đôi mắt to đã híp lại thành một đường nhỏ.
Giờ phút này, lòng hư vinh của tiểu trà trà được thỏa mãn cực lớn.