Chương 74: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Ngàn vạn lần đừng tiết kiệm

Phiên bản dịch 7494 chữ

20 triệu!

Mắt Dương Hạo sáng lên, đây đúng là buồn ngủ thì có người đưa gối mà!

Dự toán 20 triệu, vậy nhất định phải sang.

“Ngọc Ngọc, tôi cảm thấy đề nghị của cô rất tốt.”

Dương Hạo đầu tiên là khẳng định, sau đó hỏi: “Cô học nghệ thuật, chắc cũng rất am hiểu trang trí nhỉ?”

“A… tôi…”

Mạnh Trà Trà chớp chớp đôi mắt sáng tỏ, cảm giác não mình không đủ dùng.

Nàng nhớ hôm qua mình đã nói với Dương đại ca, nàng học múa dân tộc, cái này hình như không có liên quan gì với trang trí nha!

Nhưng đầu óc của Mạnh Trà Trà rất nhanh nhạy, hơi do dự một chút, liền nghiêm túc gật đầu, nói: “Dương đại ca, anh đúng là người hiểu nghệ thuật, cái gọi là nghệ thuật thật ra đều tương thuông. Tuy tôi học múa dân tộc, nhưng đối với trang trí… khụ khụ… cũng hiểu rõ!!!”

Xem đi xem đi!

Nhìn xem người ta nói chuyện thế nào!

Biết rõ bạn nói hươu nói vượn, nàng vẫn phối hợp với bạn.

Sau này ai gọi nàng là trà xanh, vậy thì cẩn thận!!

Dương Hạo nghiêm túc nói: “Nếu vậy thì nhờ Ngọc Ngọc trang trí ngôi nhà kia rồi.”

“A? Chuyện này…” Mạnh Ngọc Ngọc hơi giật mình, nhưng càng nhiều hơn là vui sướng.

Khi quay Vlog nhận nhà, thật ra nàng cũng đưa thân vào góc nhìn của nữ chủ nhân, tính toán nên trang trí thế nào.

Không ngờ ước mơ lại thành sự thật!

Dương đại ca lại để nàng trang trí nơi đó.

“Dương đại ca, tôi sợ mình làm không tốt.”

Tuy đang mừng như điên, nhưng Mạnh Ngọc Ngọc còn chưa bị vui sướng làm mụ đầu óc, vẫn phải cảnh báo trước một câu, đừng vì mình làm hỏng mà khiến vị này không vui.

“Tôi tin tưởng ánh mắt của cô!”

Dương Hạo cho Mạnh Ngọc Ngọc một ánh mắt khẳng định, tiếp đó lại bổ sung: “Dự toán 20 triệu, nhất định phải xài hết! Ngàn vạn lần đừng tiết kiệm!!”

“A… Chờ đã! Dự toán bao nhiêu cơ???”

Mạnh Ngọc Ngọc vô thức đáp ứng một tiếng, sau đó bỗng nhiên nhận ra, hình như con số không đúng lắm.

Hình như là 20 triệu???

Vị tiểu trà trà này vẫn luôn duy trì tâm tính ổn định khi ở trước mặt Dương Hạo, bởi vì nàng biết đàn ông đều thích những cô gái như vậy.

Nhưng khi nghe thấy dự toán là 20 triệu, nàng vẫn không khỏi kêu lên một tiếng.

Con số này quá lớn, vượt xa khỏi nhận biết về trang trí của Mạnh Ngọc Ngọc, phải biết đây chỉ là trang trí phần mềm, chứ không phải sửa chữa nhà!

“20 triệu, cố gắng xài hết! Cô có thể lên kế hoạch chi tiết!”

Dương Hạo rất hài lòng với phản ứng của Mạnh Trà Trà.

Trang bức một phen, nếu không có người cổ động, chẳng phải là cực kỳ không có cảm giác thành tựu sao.

“Được, tôi biết rồi.” Mạnh Ngọc Ngọc hít sâu một hơi, cố gắng để mình bình tĩnh lại một chút.

“Biết lái xe chứ?” Dương Hạo lại hỏi.

“Biết, nhưng kỹ thuật không tốt lắm.”

Mạnh Ngọc Ngọc đã có bằng lái, nhưng không có xe.

Thật ra nàng cũng có thể mua được một chiếc xe hơn trăm ngàn, nhưng vị tiểu trà trà này muốn dùng tiền cho quần áo và mỹ phẩm hơn.

“Ngày mai đến cửa hàng Mercedes 4S lấy xe, trực tiếp mang thẻ căn cước đi làm thủ tục là được, xe này coi như trả ơn cho việc cô hỗ trợ trang trí nhà, cũng không thể để cô làm không.”

Dương Hạo lại mượn hoa hiến phật.

“Chuyện này…”

Mạnh Ngọc Ngọc giật mình, hạnh phúc đến quá bất ngờ, tuy nàng làm tất cả cũng là vì ôm chặt bắp đùi vị Dương đại ca này, từ đó thu hoạch được cuộc sống mà mình muốn.

Nhưng nàng không ngờ hối báo lại đến nhanh như vậy, Dương đại ca này lại hào phóng như vậy, vừa ra tay đã là một chiếc Mercedes.

“Dương đại ca, tôi chỉ giúp đỡ một chút thôi, xe thì thôi đi.”

Mạnh Trà Trà cảm thấy mình phải bình tĩnh, không thể bị một chiếc Mercedes làm choáng váng, không thể để vị Dương đại ca này cảm thấy mình chỉ tham tiền.

“Tiếp đó cô sẽ rất bận, phải chạy tới chạy lui, phải có chiếc xe thay đi bộ. Nghe tôi!” Dương Hạo trực tiếp lấy khí thế của tổng tài bá đạo.

“A… vậy được rồi. Tôi nghe Dương đại ca!”

Mạnh Ngọc Ngọc ngoan ngoãn gật đầu, dáng vẻ như cô vợ nhỏ nghe lời, trong lòng thì kích động không thôi.

Mercedes nha!

Tuy không nói là xe gì, nhưng tối thiểu cũng phải 200, 300 ngàn!

Quả nhiên, tạm dừng dạy kèm và tập trung phục vụ Dương đại ca chính là lựa chọn chính xác!

Chỉ cần ôm chặt đùi Dương đại ca, trả hết khóa cũng không sao!

Lúc này, điện thoại của Dương Hạo lại sáng lên, là Lưu Tử Phong gửi tin đến.

1:30 hôm nay sẽ tụ tập.

Lúc này là 12:30, Lưu Tử Phong hỏi Dương Hạo đã ra ngoài chưa, còn nói sẽ giới thiệu cho hắn một mỹ nữ, bảo hắn cố gắng đến sớm một chút.

Dương Hạo rất hiểu người bạn thân này của mình, mỹ nữ trong miệng tên này quá nửa là các cô em ở quán bar, có lẽ còn không biết cả tên thật của người ta.

Nếu như bị chú cảnh sát bắt được trong khách sạn, nhất định sẽ bị mang về đồn.

Tiếp đó bạn sẽ khóc lóc nói với chú cảnh sát: Chẳng lẽ yêu đương nhất định phải biết tên đối phương sao?

Tình yêu là mù quáng nha!

“Tôi đi trước, giúp tôi trả hộp cơm cho Tôn Tâm Di!’

Dương Hạo ăn xong, nghĩ lát nữa chỉ uống ít rượu, không ăn nữa.

“Dương đại ca, tôi tiễn anh.”

Mạnh Ngọc Ngọc đứng lên, bởi vì hôm nay không dạy kèm, nên nàng ăn mặc rất bình thường.

Dương Hạo cũng không cản, mặc nàng tiễn mình ra ngoài.

Leo lên xe, Dương Hạo quay cửa sổ xe xuống và nói: “Đúng rồi, gửi số tài khoản cho tôi!”

“A, được.”

Mạnh Ngọc Ngọc gật đầu, vị Dương đại ca này đã giao việc trang trí cho nàng, có lẽ sẽ chuyển ít tiền để mình mua đồ.

Thế nàng nàng gửi số tài khoản mình hay dùng cho Dương Hạo, đưa mắt nhìn chiếc xe biến mất trên đường, rồi mới quay người vào trong.

“Ngọc Ngọc, cậu và anh Dương tiến triển thế nào rồi?”

“Vì anh ta mà cậu còn không thèm dạy kèm, không thể không lấy được chỗ nào nào nha!”

Vu Lệ Lệ ngồi sau quầy lễ tân lập tức mở miệng hỏi, mấy ngày gần đây người bạn thân này của nàng vẫn luôn tập trung lên người Dương Hạo, tuy nhiên lại không nhận được bất cứ thứ gì, nội tâm vị bạn thân nhựa plastic này cũng có chút hả hê.

Loại quan hệ bạn thân này cực kỳ không ổn định, tuy không bài trừ một số bạn thân tốt thật, nhưng bạn thân nhựa plastic thì lại chiếm đa số.

Bằng không cũng không có cách nói ‘phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân’.

Các ví dụ bị bạn thân cướp bạn trai hoặc bị bạn thân lừa đã nhiều vô số kể.

Chu Linh ở bên cạnh cũng dựng thẳng lỗ tai lên nghe.

Dù sao nàng cũng nhìn thấy cố gắng của Mạnh Ngọc Ngọc, trong lòng suy nghĩ trả giá như vậy có hiệu quả thật sao?

“Lệ Lệ, mình cam tâm tình nguyện trả giá vì Dương đại ca. Thật ra mình cảm thấy Dương đại ca rất tốt, có tiền lại không kiêu căng, là người đàn ông đáng giá phó thác!” Mạnh Ngọc Ngọc nghiêm túc nói.

“Cho nên, cậu muốn nói là cậu căn bản không cầu hồi báo?” Vu Lệ Lệ liếc mắt nhìn vị bạn thân nhựa này một cái.

Mạnh Ngọc Ngọc thì lại cười một tiếng: “Mình đúng là không cầu hồi báo, nhưng mà Dương đại ca không cho phép nha! Anh ấy bảo mình ngày mai đến cửa hàng Mercedes 4S lấy chiếc xe thay cho đi bộ!”

………

Lời tác giả: Cảm tạ chư vị khen thưởng.

Tiếp đó nói đến quyển sách này.

Giống như tiêu đề, đây chính là một giấc mơ đẹp của nam nhân trung niên!

Người đã trung niên, có quá nhiều ràng buộc, quá nhiều việc không như ý.

Chúng ta không thể nào sống tiêu sái như nhân vật chính, nhưng có thể để hắn sống tiêu sái thay chúng ta!

Cho nên tôn chỉ của quyển sách này chỉ có một chữ: sảng khoái!

Sảng sảng và sảng!

Nam chính chính là muốn làm những việc không thể làm trong hiện thực.

Át chủ bài chính là tùy tâm sở dục.

Dưới tôn chủ này, một số tình tiết sẽ hơi khoa trương và không logic lắm, thậm chí là vô não.

Cho nên ta thành lập một cái ‘trung tâm gửi não’ tại đây!

Mọi người có thể gửi não trước khi đọc, chờ sảng khoái xong thì lại lấy đi!

Cuối cùng cảm ơn vé tháng và khen thưởng của chư vị!!!

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    229

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!