Phòng tổng thống Shangri La.
Khi Mạnh Ngọc Ngọc mở mắt ra, phát hiện Dương Hạo đã đi.
Nàng biết đối phương phải đưa con gái đi học, vị tiểu trà trà này hơi hối hận, không thể nhân cơ hội này để biểu hiện, dậy sớm đặt bữa sáng cho Dương Hạo, những chi tiết nhỏ này đều là điểm cộng.
Nhưng hôm qua thật sự quá mệt, ngủ say như chết.
Nàng trở mình, còn có cảm giác như bị xé rách.
Tuy là hơi đau, nhưng đích thực là rất thoải mái, nữ chính trong phim không lừa mình.
Mạnh Ngọc Ngọc cầm điện thoại lên xem thời gian, đã tám rưỡi.
Hôm nay nàng cũng có rất nhiều chuyện cần làm, đầu tiên là đi lấy xe, tiếp đó nàng còn hẹn một công ty trang trí, muốn nhờ họ làm vài phương án thiết kế, rồi nàng sẽ chọn lựa một trong đó.
Chuyện chuyên nghiệp, vẫn phải giao cho người chuyên nghiệp làm.
Mạnh Ngọc Ngọc cảm thấy chỉ bằng năng lực của mình, rất khó có thể thiết kế được căn nhà 688m2, cho nên chuyện này phải mượn ngoại lực, nhưng tất cả đồ vật trong nhà, thì nàng lại muốn chọn từng kiện một.
Đối với nàng mà nói, đây không phải làm việc, mà là hứng thú.
Bởi vì quá trình mua sắm cực kỳ thoải mái, khách hàng tiêu phí như nàng, được phục vụ cực kỳ chu đáo, còn có thể hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người chung quanh, lòng hư vinh cũng được thỏa mãn.
Nàng mở wechat, phát hiện có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Đại bộ phân là do Vu Lệ Lệ gửi đến.
“Ngọc Ngọc, cậu ở đâu thế, sao đêm không về?”
“Ngọc Ngọc, cậu đang ở cùng anh Dương à?”
“Ngọc Ngọc, đã nói hôm nay đi lấy xe mà, cậu đâu rồi??”
“Này, không trả lời là mình báo cảnh sát đó!”
Tin nhắn cuối cùng là từ nửa tiếng trước, Mạnh Ngọc Ngọc trực tiếp video call cho Vu Lệ Lệ.
Đối phương nghe máy rất nhanh: “Mình còn tưởng cậu mất tích, nếu không có tin tức, mình báo cảnh sát thật đấy!! A? Cậu đang ở khách sạn thật?’
Thông qua video, Vu Lệ Lệ có thể thấy Mạnh Ngọc Ngọc đang nằm trên giường, đầu giường phía sau cực kỳ hoa lệ và xinh đẹp, nhưng chăn gối thì vừa nhìn đã biết là khách sạn.
“Ừm, cậu muốn đi qua đây không? Có thể ăn sáng ở khách sạn, sau đó lại đi lấy xe.”
Phòng tổng thống có ba bữa cơm và trà chiều, chỉ cần bạn muốn thì có thể báo cho quản gia, đối phương sẽ chuẩn bị đầy đủ.
Mạnh Ngọc Ngọc cũng biết phục vụ này, nhưng chưa từng được thể nghiệm.
“Khách sạn nào, mình tới ngay.”
Hôm nay Vu Lệ Lệ cố tình xin nghỉ, chính là muốn đi xem Mạnh Ngọc Ngọc có thể lấy xe hay không.
Nhưng bây giờ nàng lại tò mò về một chuyện, nàng và Mạnh Ngọc Ngọc cùng thuê đến giờ, đây là lần đầu đối phương không về ngủ.
Hơn nữa còn ở khách sạn, vậy tối hôm qua nhất định là có chuyện rồi.
Nàng cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.
Mạnh Ngọc Ngọc báo vị trí cho Vu Lệ Lệ, tiếp đó kết thúc video.
Nàng để vị bạn thân nhựa plastic Vu Lệ Lệ này đến đây ăn sáng, tự nhiên cũng là để khoe khoang.
Đây chính là phòng tổng thống Shangri La, hơn chục ngàn một đêm đấy!
Mà tất cả bạn trai cũ của Vu Lệ Lệ, nhiều nhất là dẫn nàng đến mấy nhà nghỉ vài trăm đồng, có người keo kiệt thậm chí còn không thèm thuê nhà nghỉ.
Trong lúc chờ Vu Lệ Lệ, Mạnh Ngọc Ngọc gọi điện thoại cho quản gia, đặt trước hai bữa sáng sang chảnh, lại nói cho khách sạn biết là có khách sẽ đến thăm.
Xong xuôi nàng mới đi tắm rửa, đồ rửa mặt trong phòng tổng thống đều là hàng xa xỉ, hơn nữa còn có thể đóng gói mang về. Đồ uống, rượu, đồ ăn vặt trong tủ lạnh cũng có thể mang đi.
Trên TikTok có rất nhiều video nói là nhổ lông dê của khách sạn, sẽ lấy tất cả những thứ có thể lấy, xem qua có vẻ rất thoải mái, nhưng thực ra thì lông dê ở trên thân dê, tất cả đều tính vào tiền phòng hết rồi!
Hơn 9 giờ, Vu Lệ Lệ chạy đến khách sạn, quản gia đưa nàng lên phòng của Mạnh Ngọc Ngọc.
“Ngọc Ngọc, đây chính là phòng tổng thống trong truyền thuyết sao?”
Sau khi vào phòng, Vu Lệ Lệ liền trợn tròn mắt, những khách sạn nàng từng ngủ, cũng chỉ 40 – 50m2 là rộng nhất. Nhưng gian phòng này phải hơn 200m2, có cả phòng ăn, phòng khách, phòng sách, đầy đủ mọi thứ, còn có thể thưởng thức cảnh sông.
Sang chảnh đến mức làm người giận sôi!
“Dương đại ca nhất định phải đặt ở đây. Một đêm hơn chục ngàn, quá đau lòng.”
Mạnh Ngọc Ngọc ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng trong lòng thì mừng thầm.
Tiểu trà trà này quá hiểu trang bức.
Lúc trước nàng coi Dương Hạo là mục tiêu, vị bạn thân nhựa này không coi trọng nàng, còn mang Tôn Tâm Di ra để so sánh với nàng.
Trong lòng Mạnh Ngọc Ngọc cũng kìm nén một trận, hiện giờ mình được toại nguyện, tất nhiên phải khoe khoang với bạn thân nhựa một phen.
“Cho nên… hai người đã xác định quan hệ?” Vu Lệ Lệ cũng không phải kẻ hiền lành, lập tức mở miệng phản kích.
Trong lòng thì yên lặng diss: Còn khoe khoang nữa, làm như cô là chính cung nương nương vậy.
Mạnh Ngọc Ngọc không quan tâm, cười nói: “Xác định quan hệ cái gì chứ, mình chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống thôi, nhìn thế giới phồn hoa, chờ đến một ngày rời đi, không hối hận vì đã đến nhân gian một lần.”
Khóe miệng Vu Lệ Lệ giật giật, nàng cũng muốn hưởng thụ cuộc sống, nhưng bây giờ vẫn còn ở giai đoạn gian nan cầu sinh.
“Ngọc Ngọc, cậu xác định đi theo anh Dương sẽ đạt được cuộc sống mà cậu muốn?” Vu Lệ Lệ lại hỏi.
“Chắc là có thể.” Mạnh Ngọc Ngọc nghiêm túc gật đầu: “Cậu cũng biết, thật ra mình cũng không có dã tâm quá lớn lao gì.”
“Thế nhưng cho đến bây giờ, anh Dương cũng chỉ hứa hẹn một chiếc Mercedes, đồng thời còn chưa biết là thật hay giả nữa. Cho nên, không thể không có tâm đề phòng người.”
Vu Lệ Lệ giang tay ra, đây là lần giao phong thứ N của hai vị bạn thân nhựa plastic này từ khi gặp mặt rồi.
Thật ra giữa phụ nữ, loại giao phong này thuộc về tình huống bình thường.
Bạn thân có thể sống tốt, nhưng không thể tốt hơn mình!
Quả thực là rất nhiều phụ nữ có tâm tư như vậy.
Tất nhiên, đổi giới tính thành nam cũng có, sợ anh em khổ, nhưng lại sợ anh em vượt xa mình.
Nói chung lòng người chính là như vậy.
Nhưng đây chỉ là một loại hiện tượng, không thể quơ đũa cả nắm.
Ví dụ như Lưu Tử Phong bây giờ.
Tối hôm qua hắn uống say không biết gì, về đến nhà lại bị Phùng Lệ Na ‘tra hỏi’ một phen, thân thể đã bị móc rỗng, hơn 9 giờ mới mơ mơ màng màng tỉnh dậy.
Lúc này Phùng Lệ Na đã chuẩn bị đi làm, xem như là phương được bồi bổ, mặt nàng đầy hồng hào, tinh thần rất tốt.
“Na Na, tối hôm qua em nói Dương Hạo là phú ông trăm triệu?”
Lưu Tử Phong vừa ngáp vừa nhớ lại chuyện tối qua.
“Đúng, anh Hạo có căn nhà 688m2 ở Tinh Vân Loan, anh không biết??”
“Cmn! Thật hay giả? Anh em của mình là phú ông??”
Lưu Tử Phong ngồi bật dậy từ trên giường.
“Đương nhiên là thật! Hôm qua Manh Manh dẫn anh Hạo về nhà, cha mẹ em cũng ở đó, sau đó bọn họ bắt đầu hỏi thăm tình hình của anh Hạo.”
Sáng sớm Phùng Lệ Na đã gọi điện cho mẹ để chứng thực, cũng nhận được câu trả lời khẳng định.
“Không đúng, anh kích động như vậy làm gì! Phú ông là anh Hạo, chứ không phải anh!’
Phùng Lệ Na còn chưa nói xong, đã phát hiện bạn trai mình cười ngoác đến tận mang tai.
“Nông cạn, em căn bản không hiểu quan hệ giữa anh và Dương Hạo. Xem phim Hello Mr. Billionaire chưa??” Lưu Tử Phong đắc ý hỏi.
“Tất nhiên là rồi.” Phùng Lệ Na gật đầu.
“hiện giờ, Dương Hạo chính là Vương Đa Ngư. Mà anh, chính là người bên cạnh Vương Đa Ngư, hiểu chưa?” Lưu Tử Phong giang tay ra.