Ngoại trừ mỹ nhân bên cạnh nhiều như mây, những thứ khác nếu so với hiện đại đều không bì kịp, mà bản thân Cố Thiệu cũng là người không trọng dục.
Ở hiện đại cái gì cũng có, Cố Thiệu dám nói ở hiện đại những thứ mà y hưởng thụ qua, hoàng đế đều không hưởng thụ được.
Cố Thiệu từng ở trên đỉnh cao, đương nhiên chướng mắt hoàng đế cổ đại như này.
Làm một người hưởng thụ qua bồn cầu thông minh, Cố Thiệu muốn hỏi, sau khi trở thành hoàng đế, liệu y có thể không lau mông khi đi vệ sinh không?
Cho dù có người lau giúp mình, thì vẫn phải lau?
Cho nên, từ chối.
Cố Thiệu cảm thấy làm vương gia rất tốt, dưới một người, trên vạn người, đồng dạng đứng trên đỉnh nhưng lại không có quá nhiều áp lực, nếu như gặp được một hoàng đế có tâm phòng bị cao càng tốt, có thể toàn bộ không làm, chỉ cần ăn chơi sa đoạ.
Nếu không có tiền thì có thể xin huynh đệ, phàm là muốn thể diện khẳng định cho một ít, hoặc là trong lúc cha y còn sống thì lấy hết số tiền có thể dùng cả đời.
Cố Thiệu cảm thấy, vị thái tử kia cũng không tệ, người đơn thuần hay xấu hổ lại dễ nói chuyện, người đẹp bên cạnh nương y chỉ cần quỳ xuống cầu xin một chút đã chịu không được, là một quả hồng mềm.
Hoàn toàn nhìn không ra nhi tử cấp bách và hoảng sợ, trong niềm hân hoan, Dung quý phi lớn giọng: "Tố Tâm, đi, đi kêu Triệu Sung Dung, lấy cho bản cung hai quyển sách."
Đã muốn vì nhi tử mưu tính, Dung quý phi cảm thấy bản thân cũng nên nỗ lực mới phải.
Tố Tâm phảng phất như gặp quỷ, trong chốc lát, nàng ấy vội vàng cúi đầu, đáp lời xong liền vội vàng lui ra.
Sau nửa nén nhang, Dung quý phi chí lớn bừng bừng mở ra quyển "Đại Học" trước mặt.
Sau một nén hương, sắc mặt Dung quý phi bắt đầu cứng đờ.
Sau hai nén hương, Dung quý phi bắt đầu cảm thấy choáng váng.
Ba nén hương vừa trôi qua, Dung phi liền dứt khoát đóng sách lại.
"Ôi chao, bản cung đau đầu quá." Dưới ánh mắt trêu chọc của ma ma, Dung quý phi lại nằm xuống.
Trước khi sắp chìm vào giấc ngủ, Dung quý phi quay đầu lại không khỏi cảnh cáo: "Nhóc con, sau này lớn lên, ngàn vạn lần không được học mẫu phi."
Con là người phải làm hoàng đế!
"A A."
Cố Thiệu chớp chớp mắt, trên mặt cố gắng tỏ vẻ ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại không khỏi cười lạnh.
Xin lỗi nương, mỗi lần đọc sách nương lại đau đầu, con bị di truyền rồi!
Không những di truyền, con còn muốn phát huy rộng rãi nó.
Cũng không biết lúc này nhi tử của mình đang suy nghĩ gì, nếu biết được Dung quý phi sợ là tức chết.
Sau khi ngủ một giấc ngon lành, Dung quý phi mới phát hiện, người mà mình đang vui mừng chờ đợi vẫn chưa xuất hiện.
Hôm nay là ngày thứ ba sau sinh, cũng là lễ tắm ba ngày của tiểu hoàng tử, vậy mà Cảnh Văn đế cũng không đến.
Hiện tại, ngay cả Dung quý phi cũng không thể tự lừa dối mình được nữa.
Đột nhiên vắng vẻ, rõ ràng nàng ta thuận lợi giúp hắn sinh một tiểu hoàng tử, sao hắn lại không vui chứ?
Dung quý phi nghĩ không ra, toàn bộ Trấn Quốc Công phủ cũng nghĩ không ra.
Vì sao gia tộc bọn họ vì hoàng đế cúc cung tận tụy, đánh đuổi ngoại địch, kiệt lực giữ gìn Đại Chu, hoàng đế nói trở mặt thì trở mặt?
Hôm nay Trấn quốc công lần đầu tiên vào triều bị khiển trách, về đến nhà cũng không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Điều quan trọng nhất là hoàng đế lại để đại hoàng tử thay thế vị trí của lão tam trong quân.
Đại hoàng tử bây giờ mới 17 tuổi, có thể tham gia quản lý quân doanh, nhưng còn lâu mới có trình độ dẫn binh đánh giặc, trở thành chủ soái.
Trấn Quốc Công không thể nhịn được, tranh cãi với hoàng đế ngay trên triều, kết quả không biết thế nào, tựa hồ Cảnh Văn đế càng tức giận, thậm chí mệnh lệnh cưỡng chế ông về nhà, cấm ông thượng triều trong ba ngày.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin