Chương 8: [Dịch] Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi?

Chu Tước Thần Lô

Phiên bản dịch 4542 chữ

"Ta nghe nói tên này trước đó đã đối xử không ra gì với người trong đội rồi."

"Mẹ kiếp! Cũng vì tên chó má này mà chúng ta không nhận được đan dược? Nghe nói là vì hắn vu khống Tinh Hà sư đệ nên Linh Hạc Cung không nhịn được?"

"Lão tử mặc kệ, xem lão tử có đánh phế tên tạp chủng này không!"

Một đám đệ tử ngoại môn không nhận được đan dược thì hung hăng đến mức nào? Chuyện này cứ hỏi Sở Thừa là rõ nhất.

Nghỉ ngơi mấy ngày, Sở Thừa tuy còn bầm dập mặt mày nhưng đã có thể xuống giường đi lại. Hắn thề! 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây! Đừng khinh thiếu niên nghèo!

Sẽ có một ngày hắn, Sở Thừa, sẽ trở lại nội môn với tư thế đại đế!

Đến lúc đó, người đầu tiên phải quỳ trước mặt hắn và gọi hắn là cha chính là Sở Tinh Hà!

Đến lúc đó, hắn sẽ bẻ gãy tứ chi của Sở Tinh Hà... Không! Cả 5 chi của Sở Tinh Hà!

Nhưng khi Sở Thừa đang tưởng tượng tay trái mình cầm thần kiếm, tay phải thần pháp đại sát tứ phương, cửa phòng bị một đám đệ tử ngoại môn đạp tung.

"Mẹ kiếp, ngươi là Sở Thừa à!" Một vị sư huynh ngoại môn có vẻ ngoài giống cá mè hoa nghiêng đầu nhìn Sở Thừa.

"Sư huynh... chuyện gì vậy… ta… ta là Sở Thành, sư huynh có gì phân phó..." Sở Thừa từ thiên đường trở về nhân gian, nhưng rất nhanh nhân gian cũng không giữ được hắn nữa, cánh cửa địa ngục mở ra.

Một đám ngoại môn sư huynh sau khi xác định người trước mặt là Sở Thừa, không nói lời nào, xông lên đánh hắn túi bụi!

Trận ẩu đả này kéo dài bao lâu không ai nói rõ được, nhưng chuyện hắn bao lâu mới có thể xuống giường thì mọi người lại rất rõ.

Nửa năm...

Sau trận ẩu đả này, tin tức truyền đến Linh Hạc Cung, khi đệ tử ngoại môn đến nhận đan dược, dược phẩm khan hiếm lại không còn khan hiếm nữa... Đệ tử ngoại môn không chỉ nhận được số định mức ban đầu của mình, mà tên cá mè hoa cầm đầu đánh Sở Thừa còn được đám sư huynh Linh Hạc Cung thưởng thêm một bình Đoán Thể Đan!

Như thế này… thật tốt, đánh hội đồng Sở Thừa trở thành hoạt động thường ngày của đệ tử ngoại môn.

Sở Tinh Hà cũng nhận được tin tức, đối với Phùng Phi mang tin đến, Sở Tinh Hà đau đầu: "Phùng sư huynh, chuyện này... ta phải làm sao bây giờ..."

"Tinh Hà sư đệ nói đùa rồi, việc này có liên quan gì tới đệ? Có liên quan gì tới Linh Hạc Cung chúng ta? Sở Thừa lòng dạ hẹp hòi, trước kia làm đội trưởng đã bắt nạt người khác, chuyện này sư huynh đã điều tra rõ ràng, hơn nữa hắn bị người ta đánh lại còn vu oan sư đệ ngươi, thật sự khiến người ta tức giận, lần này người ngoại môn ra tay cũng là vì chính nghĩa, tự nhiên phải trừng trị kẻ tiểu nhân này!"

Phùng Phi nói một tràng, Sở Tinh Hà cũng không biết tiếp lời thế nào, bắt nạt người khác mà cũng có thể nói lý lẽ hùng hồn như vậy sao? Phùng Phi sư huynh, ta nhìn lầm huynh rồi!

Nhưng mà, sao lại thấy thích thú thế nhỉ!

Nói về Sở Thừa, thực ra Phùng Phi cũng đã tìm người hỏi thăm, Sở Thừa và Sở Tinh Hà đều xuất thân từ Kháo Sơn Thôn, tuy là đồng hương, nhưng Sở Tinh Hà từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, có thể trưởng thành là nhờ các trưởng lão và bà con lối xóm đùm bọc.

Sở Thừa thì khác, cha hắn là nhà giàu trong thôn, từ nhỏ Sở Thừa đã là một kẻ bá đạo trong thôn, Sở Tinh Hà bị Sở Thừa ức hiếp từ nhỏ đã là chuyện thường ngày.

Thậm chí, từ những đồng đội cũ của Sở Tinh Hà hắn biết được, sau khi vào Hạo Thiên Tông, trong một lần thử thách bên ngoài, tên này còn đánh gãy tay Sở Tinh Hà, chỉ là các đồng đội đều nói Sở Tinh Hà là người rộng lượng, chưa bao giờ báo cáo chuyện này.

Phùng Phi vốn ôn hòa nghe xong những chuyện này cũng đều nổi giận!

Sao? Bắt nạt người hiền lành à!

Bắt nạt Tinh Hà sư đệ từ nhỏ đến lớn thì cũng thôi đi, vào tông môn rồi còn dám làm loạn, loại người này ngay cả Phùng Phi cũng không nhìn nổi!

"Mãi nói chuyện này suýt nữa quên mất việc chính, Tinh Hà sư đệ, đại trưởng lão đã đợi ở Dược Vương Cung, hôm nay muốn dạy đệ các kỹ năng nhập môn, đệ là người đầu tiên được đại trưởng lão đích thân truyền dạy kỹ thuật luyện dược nhập môn đấy." Phùng Phi tuy hâm mộ, nhưng cũng biết Sở Tinh Hà không tầm thường.

Sở hữu Chu Tước linh hỏa, tương lai hắn nhất định sẽ leo lên đỉnh phong.

"A..." Nghe Phùng Phi nói, Sở Tinh Hà bất lực... Thực ra... Ta thật sự không muốn học luyện dược... Nghe nói học luyện dược phải nhớ đủ thứ kiến thức khô khan, trí nhớ của ta thật sự rất kém... Ta làm không được đâu...

Có nói thêm cũng vô ích, dưới sự dẫn dắt của Phùng Phi, Sở Tinh Hà đến Dược Vương Cung.

Tại trung tâm Dược Vương Cung, một lò đan mang hư ảnh Chu Tước cực kỳ bắt mắt, đây chính là bảo vật trấn cung của Dược Vương Cung, Chu Tước Thần Lô!

Đây chính là lò đan của Dược Thánh Lục Trường Phong năm xưa.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi? của Minh Nguyệt Dạ Sắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    45

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!