"Vẫn nên đi xem một chút đi, dù sao tên cũng ở đây."
Clow cầm dao quân dụng lên, cứ mặc quần áo như vậy, ngậm xi gà ra cửa.
"Clow Clow, chúng ta đi ăn cơm đi!"
Vừa ra cửa, Rida đã chạy tới trước mặt, đôi mắt tỏa ánh sáng.
"Đi đi đi! Đứa bé xui xẻo."
Clow xoa loạn lông trắng của Rida, liếc ngang cô nàng một cái, "Kuro đâu?"
Rida thè lưỡi với Clow, sửa sang lại tóc của mình, không có chút tự mình hiểu lấy nào mà nói: "Cũng không biết là ai lại đả kích hắn, thả đồ ăn vặt xuống xong là nói muốn tỉnh táo một chút rồi lại biến mất. Ngươi không muốn ăn thì chính ta đi ăn, ta mời khách nha."
"Ngươi mời khách rồi tiền là ai trả, trong lòng ngươi không biết rõ sao!"
Clow liếc mắt.
Gần đây cô nàng bắt lấy hai tiểu hải tặc có tiền thưởng, Smoker chuyển hết tiền thưởng cho cô nên trong túi có chút tiền.
Lại thêm việc lúc trước bắt lấy Krieg cùng Gin, bản bộ rút mất ba thành còn lại phát xuống, sau khi phân cho đám Abra xong, trên tay Clow còn có 10 triệu Berries, tiền này hắn lưu lại một phần sau đó cơ bản cũng cho Rida.
Cô nàng hiện tại vô cùng có lực lượng, ở Logue Town Tenten vui chơi giải trí, có chủ nhà hàng nào không biết cô nàng, vừa thấy cô nàng, cả mặt đều muốn cười đến lệch ra.
"Tiết kiệm một chút chính mình đi ăn đi."
Clow lại làm loạn kiểu tóc cô vừa sửa soạn tốt, lòng bàn chân như bôi dầu vội bỏ chạy.
"Clow, một ngày nào đó ta sẽ hút khô anh! ! !"
Phía sau truyền đến tiếng gào vì tức hổn hển của Rida.
. . .
"Rida đại tiểu thư, ngài đến rồi, mời ngồi."
Trong một quán ăn, lão bản nhìn thấy Rida đến thì lập tức ra vẻ mặt nịnh nọt dẫn Rida ngồi xuống.
Rất nhanh, mỹ thực đã được xếp đầy bày.
"Là Rida tiểu thư."
"Tiểu thư? Quý tộc sao?"
"Không phải, hình như là hải quân, trong nội bộ hải quân được người khác xưng hô như vậy, cô ấy là một đại dạ dày vương, rất nhiều đầu bếp đều muốn để nàng ăn no để chứng minh chính mình, nhưng đến nay cũng không có một đầu bếp nào đơn độc hoàn thành."
"A. . . Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn như vậy, làm sao mà làm được."
Những khách hàng khác bắt đầu châu đầu ghé tai bàn luận.
Khoảng thời gian này ở Logue Town, bởi vì Rida có thể ăn cùng dùng tiền nên bị rất nhiều người quen biết.
"Ô nha, thịt, thịt."
Ở cửa có hai người xông tới, đội nón cỏ dùng tay che khuất trán, giống giống như con khỉ đánh giá khắp nơi, sau đó hai mắt hắn tỏa sáng, nước bọt chảy xuống.
"Oa, thật nhiều thịt!"
Hắn nhìn quanh, vừa vặn chính là cái bàn của Rida, chỉ có một bàn của cô là phong phú nhất.
"Ừm?"
Rida đang không ngừng nhấm nuốt, toàn thân chợt chấn động, vô thức bảo vệ bàn ăn của chính mình, sau đó chính là kinh ngạc.
Rida cũng chưa từng thấy lệnh truy nã Luffy, không biết chuyện hắn bị treo thưởng 30 triệu, nhưng cô nàng khắc sâu ấn tượng đối với Luffy, trước đó tiểu tử này đánh Krieg, đã vô thức sử dụng Haki.
"Lão bản, cho ta một bàn giống của cô ấy!"
Luffy lau nước miếng, chỉ vào một bàn của Rida kia rồi lớn tiếng nói.
"Được rồi, xin chờ một chút!"
Lão bản hét lớn.
Luffy cùng Zoro ngồi ở bàn gần Rida, Luffy nhìn chằm chằm cái bàn của Rida mà chảy nước miếng.
"Ngươi đang làm gì, đừng chảy nước miếng!"
Zoro đánh vào đầu Luffy một quyền.
"Nha, bởi vì nhìn ăn thật ngon, ta cảm giác thật đói."
Động tác ăn cơm của Rida quá ngon, lúc đầu Luffy chỉ hơi đói một chút, nhưng nhìn cô nàng ăn cơm khiến Luffy dần thèm ăn.
Thức ăn được mang lên, Luffy cũng bắt đầu ăn như hổ đói.
"Ừm?"
Rida ngẩng đầu, nhìn tướng ăn của Luffy.
Tiểu tử đội mũ rơm kia thế mà lại ăn với tốc độ tương đương với cô.
Không có khả năng, luận về tốc độ ăn cái gì, cô luôn thứ nhất!
Rida tăng tốc độ ăn cơm.
Luffy dường như cũng phát hiện được, liếc mắt nhìn Rida một cái, rồi cùng tăng tốc ăn cơm.
Trong lúc nhất thời, trong phòng ăn chỉ nghe tiếng hai người ăn.
"Lại thêm một bàn!"
Tiếng gọi đồng thời phát ra.
"Hai bàn!" Rida nhìn hắn một cái, nói.
"Ba bàn!" Luffy kêu lên.
"Vậy ta muốn bốn bàn!"
"Ta muốn năm bàn!"
"Cho ta mười bàn!"
"20 bàn!"
Luffy vỗ bàn, lớn tiếng kêu gào.
Rida cùng Luffy nhìn nhau, giữa không trung dường như có dòng điện hiện lên.
Chỉ nhìn một cái đã rõ ràng, đối phương cũng là kẻ ăn hàng, đây là ăn hàng đối đầu.
Không thể thua!
"20 bàn, mang thức ăn lên." Rida tức giận nói.
"Được rồi!"
Vui vẻ nhất chính là ông chủ.
"Ngươi đang làm cái gì, đợi chút nữa chúng ta còn phải xuất phát, ngươi có tiền sao? Ngươi lại ăn nhiều như vậy."
Zoro bất đắc dĩ che trán.
"Tiền?"
Luffy nghiêng đầu: "Ngươi không có tiền sao?"
"Ta làm gì mà có tiền!" Trán Zoro nổi gân xanh.
"Nói cũng đúng a, ha ha ha ha."
Luffy sờ đầu lớn cười, đưa tay ra vẫy vẫy Rida, "Thật có lỗi, so tài thì thôi, ta không có tiền."
Trán Rida nổi gân xanh, tức giận nói: "Không có tiền vì sao ngươi còn cười vui vẻ như vậy a!"
Đây không phải lãng phí tình cảm của cô nàng sao, còn tưởng rằng sẽ có một trận so tài giữa đám ăn hàng với nhau.
"A. . . Nếu không có tiền, lão bản có thể bỏ qua cho ta hay không."
Luffy cười hì hì hỏi Zoro.
"Không cần coi thường ta!"
Rida lại gào thét một câu, hung dữ nhìn chằm chằm Luffy.
Một bên khác, hai người đội mũ trùm khoác áo choàng đang ăn cơm, trong đó một người không ngừng gõ bàn.
"Đáng ghét, đáng ghét! Tiểu tử mũ rơm kia, thực sự quá đáng ghét!"
Túi tiền bị hắn một quyền đánh bay, vừa vặn rơi vào mũ rơm của Luffy.
"Ồ? Ngươi là muốn mời ta sao? Quá khách khí."
Luffy cười hì hì cất kỹ túi tiền, lấy ra một đồng kim tệ, đưa cho ông chủ.
"Đa tạ đã khoản đãi."
Zoro vỗ vỗ bả vai người kia, rồi cùng Luffy đi ra ngoài.
"Tiếng động vừa rồi. . ."
Người mặc áo choàng bỗng nhiên sửng sốt, quay đầu nhìn lại.
"A, là tiểu tử mũ rơm nha."
Một người khác đang nhai đồ ăn lạnh nhạt nói.
"Monji?"
Hắn căm tức nhìn người đối diện rồi, quát: "Ngươi là tên ngớ ngẩn, còn không mau đuổi theo!"
Hắn tháo áo choàng, lộ ra một cái mũi đỏ chót, "Mũ rơm khốn nạn, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Người tới chính là thuyền trưởng đoàn hải tặc Hackgy- 'Thằng hề' Hackgy!
"Ồ. . . Cái mũi đỏ?"
"Ai đang nói ta cái mũi đỏ!"
Đôi mắt Hackgy trừng một cái, nhìn về phía phát ra tiếng hô.
Monji còn chưa đi lộ ra vẻ hoảng sợ, đây chính là cấm kỵ của thuyền trưởng, làm sao lại có người dám nói lời này!
Nhưng khi Hackgy nhìn về phía người nói chuyện, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, run rẩy chỉ vào Rida, "Ngươi. . . Làm sao ngươi lại ở chỗ này? !"
"Quả nhiên là ngươi, tên mũi đỏ."
Rida nuốt vào một miếng thịt, "Thật là trùng hợp, ngươi cũng ở Logue Town, là chuẩn bị đi Grand Line?"
"Thuyền trưởng, là ác ma kia!"
Monji hoảng sợ lên tiếng.
"Đồ đần, không cần ngươi nói, ta thấy được!"
Sắc mặt Hackgy âm trầm xuống, "Đáng ghét, làm sao lại gặp ngươi ở chỗ này, Florida!"
Hackgy ở Đông Hải luôn xuôi gió xuôi nước, chưa từng thua trận, nhưng một lần thất bại thê thảm đau đớn duy nhất tại Đông Hải, chính là đụng phải cô bé này.
Bảo tàng Florida.
Làm người mê bảo tàng, Hackgy tự nhiên từng đi tìm bảo tàng, sau đó ngay trên tòa đảo nhỏ nào đó đã gặp phải nữ ác ma này.
Hậu quả chính là toàn đoàn hủy diệt, tài bảo bị cướp sạch không còn, nếu không phải ở trên đảo không có người, chỉ sợ bọn họ cũng bị giao cho hải quân.
Đối với cô bé này, Hackgy đương nhiên là khắc sâu ấn tượng.
"Thuyền trưởng, làm sao bây giờ?" Monji toát mồ hôi.
Hackgy giận tái mặt, bỗng nhiên sắc mặt kinh hãi, chỉ tới một hướng, giống như là nhìn thấy cự long ác ma, "A!"
"Ừm?"
Rida vô thức quay đầu.
"Cái gì cũng không có mà."
Cô quay đầu trở về, nhưngphía trước nào còn thân ảnh của hai người nữa.
Rida sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng được, cô cầm cái nĩa thật chặt, giận cười nói: "Dám gạt ta, đồ mũi đỏ, ngươi chết chắc!"