CHƯƠNG 63: NGỰ THIÊN BẠCH LONG PHÁ TRỨNG MÀ RA
Đúng, đó là một quả trứng.
Sở dĩ Tô Tiểu Bạch có thể thoáng cái chú ý tới nó, bởi vì toàn thân nó trắng toát, còn giống như ngọc thạch lưu chuyển ánh sáng mộng ảo... Chỉ là một cái liếc mắt, cũng có thể phát giác được nó tồn tại chính giữa các loại tài liệu hung thú!
“Chẳng lẽ nói sau khi giết quái, còn đem trứng thú dữ như là chiến lợi phẩm mang tới rồi hả?”
Tô Tiểu Bạch không biết nguyên do.
Hắn lấy ra quả trứng kia, cùng với chiếc không gian giới chỉ.
Trái trứng này rất lớn.
Để dưới đất, vừa vặn cao tới đầu gối Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch xoay quả trứng này, xem tường tận một vòng.
Hắn quả thực nhìn không ra, quả trứng này thuộc về loại thứ dữ nào... Nhưng mà nhìn vẻ ngoài mộng ảo của nó cũng có thể thấy được quả trứng này tuyệt đối không tầm thường!
“Được rồi, trước mặc kệ nó, luyện đan mới là vương đạo!”
Tô Tiểu Bạch thu hồi ánh mắt, “Hệ thống, luyện chế Càn Nguyên Phản Hồn Đan!”
Rất nhanh, hệ thống quét một phần tư vật liệu trong không gian giới chỉ, bỏ vào lò luyện, đồng thời còn lấy ra phối phương trong đầu Tô Tiểu Bạch.
Theo thanh tiến độ bảy màu hiển hiện, Càn Nguyên Phản Hồn Đan thất phẩm bắt đầu được luyện chế.
Tô Tiểu Bạch được nhàn rỗi, lại đem ánh mắt đặt ở trên quả trứng trắng như ngọc không rõ lai lịch kia.
“Sờ sờ... cũng có chút ấm!”
“Hẳn là có thể ấp ra hung thú a?”
Tô Tiểu Bạch thử sờ sờ, cảm nhận được một chút độ nóng.
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Bạch nhướng mày một cái, hắn cảm thấy trên ngón tay truyền tới một trận cảm giác đau nhói.
“Chuyện gì xảy ra? Lại đâm rách da ta rồi hả?”
Tô Tiểu Bạch nhanh chóng rút tay về xem thử, phát hiện đầu ngón tay của mình bị vạch phá một cái lỗ hổng nho nhỏ.
Mà vừa vặn có một giọt máu tươi, đã bị nhiễm lên trên vỏ quả trứng trắng toác kia, “Phía trên này cũng không có cái gì gai nhọn a... Làm sao bỗng nhiên lại vạch phá được tay ta chứ?”
Tô Tiểu Bạch nghi hoặc không hiểu.
Cho dù có gai nhọn, cũng chưa chắc có thể làm hắn bị thương được... Dù sao đẳng cấp sức chịu đựng của hắn đã đạt tới Võ Sư cao cấp, đủ để nhẹ nhõm chống cự công kích của đao thương bình thường.
Nhưng mà hắn lại sờ một quả trứng mà bị thương... Quả thực có chút quỷ dị!
“Ừm? Quả trứng này lại hấp thu máu của ta?”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch ngưng tụ.
Chỉ thấy giọt máu tươi nhiễm lên vỏ ngoài quả trứng, giống như là bị dẫn dắt bởi một cỗ lực lượng vô hình, vậy mà từng chút thẩm thấu vào bên trong vỏ trứng!
Đột nhiên, Tô Tiểu Bạch có chút hoảng hốt.
Trong đầu giống như có tín hiệu gì truyền đến.
Giống như là thành lập một loại liên hệ không hiểu được cùng đồ vật gì đó.
“Oa!”
Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên.
“Trứng nứt!”
Bên trên trái trứng màu trắng kia, lặng yên hiện ra từng đạo vết rách... Vết rách không ngừng lan tràn, dần dần lan ra toàn bộ bề mặt.
Tô Tiểu Bạch hết sức chăm chú nhìn chằm chằm.
Hắn rất hiếu kỳ đến cùng hung thú bên trong quả trứng này đến cùng là loài gì... Nếu như là con gì xấu đến không để đâu cho hết, hoặc là loài ngang tàng hung ác, hắn sẽ trực tiếp một đao xử lý.
Nếu như là ngây thơ đáng yêu một chút, vô hại với loài người mà nói, hắn ngược lại là có thể thủ hạ lưu tình, giữ lại nuôi dưỡng.
Nuôi dưỡng hung thú cũng không phải loại chuyện gì mới mẻ.
Nghe nói đại gia tộc còn nuôi hung thú cấp B làm thú cưỡi, thậm chí dùng để canh cổng!
“Ca!”
Lúc này, cửa phòng mở ra, cái đầu nhỏ của Tô Linh Nhi thò vào nói, “Nên ăn cơm á!”, nàng mới vừa nói xong, lập tức nhìn thấy quả trứng màu trắng như ngọc trước mặt Tô Tiểu Bạch. Lập tức bên trong mắt đẹp của Tô Linh Nhi nổi lên ánh sáng trước nay chưa từng có!
“Oa! Quả trứng thật xinh đẹp!”
Tô Linh Nhi vội vàng chạy tới, giống như là trông thấy bảo tàng, nhìn về trái trứng trắng như bạch ngọc, ánh mắt vui mừng không thôi!
Không thể không nói, nữ nhân quả nhiên trời xinh ưa thích đồ vật lập lòe tỏa sáng cùng đáng yêu.
Quả trứng trắng như bạch ngọc này có cả hai thứ đó.
“Ca, anh lấy được ở đâu nha?”
“Thật xinh đẹp!”
Tô Linh Nhi nhịn không được hỏi.
“Anh mua được!”
“Thế nào, thích chứ?”
Đã Tô Linh Nhi ưa thích, Tô Tiểu Bạch cũng không ngại thuận nước giong thuyền.
“Ừm ừm! Thích lắm!”
Tô Linh Nhi liên tục gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ vui mừng, “Ca, quả trứng này có phải sắp nở rồi hay không a?”
Tô Linh Nhi chỉ vào vết rách trên quả trứng trắng như bạch ngọc.
Vết rách đã dần dần lan ra.
Trải rộng toàn bộ vỏ ngoài.
Nhất là khúc nghiêng xuống dưới, càng là phá lệ dày đặc.
Á!
Ngay tại lúc Tô Linh Nhi vừa nói xong, phần vết rách nghiêng xuống dưới dày đặc của quả trứng bị phá vỡ, một cái móng vuốt nho nhỏ như bạch ngọc vươn ra!
“Ca! Nó nở rồi! Sống, đây là sống!”
Tô Linh Nhi hưng phấn dị thường.
Làm một người bình thường một mực sinh tồn trong căn cứ, cả một đời chỉ sợ Tô Linh Nhi cũng không có cơ hội ra bên ngoài trụ sở... Bởi vậy mặc dù mỗi ngày đều nghe được hai chữ hung thú, nhưng trên thực tế đều chưa tận mắt thấy qua.
Bây giờ lại có thể nhìn thấy một sinh mệnh nhỏ sinh ra trước mặt mình, tự nhiên là khiến Tô Linh Nhi không ngừng mừng rỡ.
Tô Tiểu Bạch cũng có chút hiếu kỳ.
Vừa rồi hắn nhìn thấy móng vuốt kia, luôn cảm giác có chút quen thuộc, giống như là thấy qua ở nơi nào.
“Cái kia tựa như là... Long trảo?
Không chờ Tô Tiểu Bạch tiếp tục đoán, lại một chỗ vỏ trứng bị phá vớ.
Phá vỡ vỏ trứng, vẫn là cái móng vuốt nhỏ đáng yêu kia.
Rất nhanh, vỏ trứng từng chút vỡ vụn.
Ánh sáng trong mắt Tô Linh Nhi càng ngày càng mạnh... Cảm giác tràn đầy vui mừng và sợ hãi trong lòng đều sắp tràn ra.
Một lát sau.
Nửa bên vỏ trứng hoàn toàn bị phá vỡ.
Đáp án bên trong triệt để được công bố.
“Oa! ! !”
Tô Linh Nhi nhịn không được thét lên một tiếng kinh ngạc, “Con rồng nhỏ thật đáng yêu! !”
Không sai, bên trong vỏ trứng hiển lộ ra, rõ ràng là một đầu Tiểu Bạch Long toàn thân trắng như tuyết, giống như ngọc thạch, tinh khiết không tì vết, sau lưng sinh trưởng một đôi cánh thịt ngắn ngủn, có hình dáng như một con rồng non nớt, cùng một đôi mắt to thiên chân vô tà.
Tiểu Bạch Long mờ mịt nhìn hai người Tô Tiểu Bạch cùng Tô Linh Nhi, có chút ngơ ngẩn, ngó ngóe đầu, con mắt vụt sáng, đem từ “Cực đáng yêu” này hiển lộ ra vô cùng tinh tế!
“Thật sự là một con rồng a!”
Tô Tiểu Bạch cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới cái bóng vậy mà nhặt về cho hắn một chiến lợi phẩm dạng này!
Nuôi dưỡng một con rồng... Cái này không tệ!
Nếu là nuôi đến sau này, khi nó mạnh lên, Tô Tiểu Bạch hoàn toàn có thể để nó phụ trách bảo hộ an nguy của Tô Linh Nhi!
“Đúng rồi, Long cũng sẽ có bảng thông tin sao?”
Tô Tiểu Bạch bỗng nhiên nghĩ tới.
Hắn lập tức xem xét một chút tin tức tương quan về con Tiểu Bạch Long này.
Long Tộc: Ngự Thiên Bạch Long
Lực lượng đẳng cấp: Không
Sức chịu đựng đẳng cấp: Không
Nhanh nhẹn đẳng cấp: Không
Tư chất tu luyện: Đỉnh tiêm
Huyết mạch thiên phú: Hơi thở của Rồng, ngọn lửa Rồng, Uy áp của Bạch Long.
"Ngự Thiên Bạch Long sao?"
“Cái tên này đủ bá khí a!”
“Hơn nữa tu chất tu luyện còn là đỉnh tiêm!”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên.
Thiên phú đầu hung thú này cũng không khỏi quá tốt một chút, không riêng gì tư chất tu luyện đỉnh tiêm, còn có thiên phú huyết mạch, uy áp Long Tộc... Như vậy nếu là trưởng thành, có thể nghĩ thực lực sẽ kinh khủng cỡ nào!
Lúc này, đầu Ngự Thiên Bạch Long ngẩng đầu, dùng đôi mắt to tỏa sáng nhìn xem Tô Tiểu Bạch cùng Tô Linh Nhi một chút.
Sau đó nó bước đi tập tễnh, có chút uốn qua uốn lại, chậm rãi đi đến trước mặt của Tô Tiểu Bạch, dùng mặt mình chà sát vào tay Tô Tiểu Bạch... Lộ ra thần sắc đặc biệt thân mật.
Trong đầu Tô Tiểu Bạch cũng vô hình cảm nhận được một điểm liên lạc thân thiết.
“Được! Đã ngươi ra đời trước mặt ta, vậy về sau ngươi sẽ là một thành viên của gia đình ta!”
“Ngươi là Ngự Thiên Bạch Long, ta gọi ngươi là Tiểu Bạch Long được rồi!”
Tô Tiểu Bạch nhếch miệng cười một tiếng.