CHƯƠNG 68: GIẾT NÀNG!
“Phế vật! Một đám phế vật! Ta đã nói là không dùng binh khí!”
“Sống! Ta muốn sống! Nếu như ngươi còn dám dùng kiếm đâm nó bị thương nữa, có tin ta chặt một cánh tay của ngươi hay không?”
Ở sân sau trong trang viên biệt thự.
Mấy tên Võ Tướng sơ cấp cùng đông đảo Võ Sư, đang trong tư thế mua to gió lớn vây công Tiểu Bạch Long... Lâm Trần đứng ở một bên, liên tục trách mắng đám Võ Sư, Võ Tướng không làm được việc.
Rống! !
Tiểu Bạch Long gào thét một tiếng, gương mặt dữ tợn, ánh mắt hung ác, thú tính thuộc về Long tộc hoàn toàn bộc phát!
Không thể không nói, thiên phú huyết mạch của Long tộc quả thật vô cùng cường hãn, rõ ràng thực lực chỉ mới đạt tới Võ giả cao cấp, nhưng một ngụm hơi thở rồng phun ra, cho dù là Võ Sư cao cấp cũng không thể ngăn cản, trực tiếp hóa thành một đoàn thịt nát, mất mạng tại chỗ.
Nhưng mà công kích cường hãn, cũng không có ý nghĩa là phòng ngự cũng mạnh.
Vô luận là một đòn của Võ Sư cao cấp hay là Võ Tướng sơ cấp, đối với nó đều là gánh nặng rất lớn... Nếu như không phải bởi vì có chút cố kỵ, muốn bắt sống, nên bọn hắn hơi thủ hạ lưu tình, chỉ sợ Tiểu Bạch Long đã sớm xong đời.
Bởi vậy, giờ phút này trên dưới thân hình Tiểu Bạch Long đều là vết thương.
Máu Rồng nóng hổi, tràn ra từ miệng vết thương, nhỏ xuống trên mặt đất.
Dù đã bị trọng thương đến tình trạng này, Tiểu Bạch Long vẫn không có nửa điểm ý tứ muốn khuất phục!
“Các ngươi mau dừng tay! !”
“Tiểu Bạch Long nó không gây tổn thương cho ai, tại sao các ngươi lại muốn đánh nó! !”
Tô Linh Nhi ở một bên, bị hai tên Võ Sư cao cấp giữ chặt đến sít sao, không thể tránh thoát, nàng chỉ có thể mắt rưng rưng liên tục cầu khẩn, muốn khiến những người của Lâm gia đang đánh chém Tiểu Bạch Long dừng lại.
Trước đó không bao lâu, nàng vừa tu luyện vừa cho Tiểu Bạch Long ăn.
Tiểu Bạch Long dường như ăn no, cảm thấy nhàm chán, muốn ra ngoài phơi nắng, liền vẫy cánh rồng bay ra gian phòng, nằm trên đồng cỏ sân sau của trang viên nghỉ ngơi.
Mà vừa vặn khi mới bay ra ngoài, khiến hàng xóm nhìn thấy bị dọa đến hét to một tiếng, còn tưởng rằng hung thú xông vào bên trong căn cứ, trước tiên lựa chọn báo tin cho người chấp pháp.
Bên trong cơ quan chấp pháp vừa đúng có người Lâm gia đang ngồi, vừa nghe nói có một con rồng, toàn thân trắng như bạch ngọc, lập tức đem tin này báo cáo lên, vừa biết tin, sau đó tên Lâm Trần liền nhanh chóng mang theo võ giả chạy tới!
Rất nhiều người lạ xâm nhập vào nhà, khiến cho Tô Linh Nhi vô cùng sợ hãi.
Tiểu Bạch Long càng là nhanh chóng bay tới, dùng cánh Rồng đem Tô Linh Nhi bảo hộ ở sau lưng, phát ra gầm thét với những tên khách không mời mà đến kia.
Nhìn thấy chân thân của Tiểu Bạch Long, thiếu gia nhà họ Lâm vui mừng quá đỗi, không nói hai lời liền cho thủ hạ tiến lên bắt lại.
Chẳng qua ngay từ đầu bọn hắn rõ ràng đánh giá thấp sức công kích của Tiểu Bạch Long, một ngụm lửa Rồng khiến không ít người bị đốt thành tro bụi, một ngụm hơi thở phun ra lại khiến cho Võ Sư cao cấp cũng mất mạng tại chỗ!
Cũng may người của Lâm gia phản ứng rất nhanh, lập tức công kích Tiểu Bạch Long trên cự ly xa.
Vách tường biệt thự bị xuyên thủng trong nháy mắt, tro bụi rơi xuống tầng tầng.
Tiểu Bạch Long đối mặt đòn tấn công linh hoạt của nhiều Võ Tướng sơ cấp cùng Võ Sư cao cấp như thế, nó căn bản không có biện pháp nào, chỉ có thể không ngừng phun ra ngọn lửa cùng hơi thở kiềm chế... Nhưng cuối cùng thực lực cách biệt quá xa, khiến nó cũng nhanh chóng đuối sức.
“Thả lưới bắt nó!”
Bỗng nhiên, có người ra lệnh một tiếng, lập tức một tấm lưới lớn bằng dây sắt giáng xuống từ trên trời, bao phủ toàn bộ thân hình Tiểu Bạch Long ở bên trong.
Tiểu Bạch Long dùng sức giãy dụa, nhưng không có cách nào tránh thoát cái lưới đặc chế bằng dây sắt này.
“Thu lưới!”
Lưới dây sắt lớn được thu hồi, Tiểu Bạch Long một mực bị trói buộc bên trong đó, giãy dụa lẫn gào thét như thế nào đều vô dụng.
“Ha ha, tốt!”
Thiếu gia nhà họ Lâm đại hỉ, thần sắc kích động, “Có chiến tích này, ta sẽ trở thành công thần lớn nhất của Lâm gia!”
Làm người thừa kế đời tiếp theo của Lâm gia, hắn cũng muốn có trong tay công tích để phục chúng... Mà đầu Ngự Thiên Bạch Long này, vừa lúc có thể làm vơi lửa giận của Lâm Phục Thiên, từ đó trở thành vốn liếng lớn nhất của hắn trong Lâm gia!
“Thả Tiểu Bạch Long ra! ! Van cầu các ngươi! ! Nó không có hại người, thật không có! !”
Tô Linh Nhi vẫn còn đang không ngừng rơi lệ cầu khẩn.
“Tiểu muội muội, em không biết chưa thông qua chính phủ đồng ý mà tự mình nuôi dưỡng một đầu hung thú là trọng tội bao lớn sao?”
“Không có giết em ngay tại chỗ, đã là xem trên phân thượng em giúp anh tìm tới Ngự Thiên Bạch Long rồi!”
“Nói cho anh nghe đi, đầu Ngự Thiên Bạch Long này, em làm sao có được?”
Lâm Trần đi tới, cười tủm tỉm hói, “Hoặc là chính xác hơn, thế lực sau lưng em đến cùng là ai? Nếu như nói thật ra hết, anh có thể cho em đỡ bị đau khổ một chút.”
Võ Tướng cao cấp Lâm Phương Vũ mang theo trứng rồng đã gặp phải sáu tên Võ Sư sơ cấp ngoài dã ngoại, sau đó Lâm Phương Vũ liền tử vong, trứng rồng cũng không thấy.
Bây giờ lại bỗng nhiên xuất hiện bên trong căn cứ, còn là trên tay một cô gái nhỏ.
Dựa vào điều này, nếu nói phía sau cô bé này không có ai, Lâm Trần sẽ tin sao?
“Ta... Ta không biêt...”
Tô Linh Nhi cắn môi.
“Tiểu muội muội, anh biết rõ trong lòng em chắc chắn sợ hãi, ngay cả thẻ căn cước của khu hạch tâm đều bị bẻ gãy... Chẳng qua em cảm thấy làm vậy có ích sao? Những võ giả kia biết rõ là gia tộc của anh làm việc, căn bản tới gần cũng không dám!”
“Tốt nhất là em vẫn nên nói thật cho chúng ta biết... Bởi vì cỗ thế lực sau lưng em, đã trêu chọc đối tượng bọn hắn không nên trêu chọc nhất, cũng chính là Lâm gia của ta!”
“Không có bất luận kẻ nào sau khi mạo phạm Lâm gia của anh còn có thể bình yên vô sự... Cho nên tiểu muội muội à, anh cũng là đang nghĩ cho em mà thôi, ngoan ngoãn nói ra, em sẽ được đối xử rất tốt.”
Ánh mắt Lâm Trần ác liệt, khẩu phật tâm xà.
Uy nghiêm của Lâm gia, tuyệt đối ai cũng không thể mạo phạm!
Hậu quả của chuyện trứng Rồng gây nên, khiến cho ngay cả Lâm Phục Thiên cũng bị thương nặng, không thể không bế quan dưỡng thương...
Mà một loạt ngọn nguồn, chính là bởi vì thế lực sau lưng cướp lấy trứng Rồng này.
Cho nên dù như thế nào, Lâm gia cũng phải đem cỗ thế lực này bắt tới, đem sáu tên Võ Sư sơ cấp giết chết Lâm Phương Vũ kia toàn bộ xử tử!
“Ta thật không biết mà... Van cầu ngươi, tha cho Tiểu Bạch Long đi!”
Tô Linh Nhi vẫn đang van nài.
“Hô...”
Lâm Trần bất đắc dĩ lắc đầu, “Thật là không có biện pháp a, ta phiền nhất chính là những nữ nhân chỉ biết khóc sướt mướt kia!”
“Đã nàng cái gì cũng không biết rõ, vậy liền giết nàng đi, vừa vặn cũng cho thế lực sau lưng nàng nhớ kỹ một chút giáo huấn!”
Nói xong, hắn xoay người, vung tay lên, trực tiếp làm một thủ thế cắt cổ.
Thân làm gia chủ tương lai của Lâm gia, tính cách nhất định phải sát phạt quả đoán, cho dù là một cô gái nhỏ, chỉ cần liền lụy đến lợi ích của gia tộc, hắn cũng sẽ không có bất luận nhân từ nương tay gì!
“Ừm?”
“Tại sao các ngươi còn chưa ra tay?”
“Làm sao? Là động lòng trắc ẩn sao?”
Nhưng mà đi mấy bước, Lâm Trần lại không nghe được âm thanh đao kiếm cắt thịt, không khỏi nhíu mày.
Hắn xoay người lại, chỉ thấy hai tên võ giả cao cấp đang giữ lấy Tô Linh Nhi, cứ cứng đờ tại chỗ như vậy, vẻ mặt cứng lại.
“Hai tên phế vật này, còn do dự cái gì? Còn không mau tranh thủ thời gian động thủ đi chứ? !”
Lâm Trần tức giận trách mắng.
Hắn vừa dứt lời, hai tên võ giả cao cấp bỗng nhiên mất đi lực lượng toàn thân, cứ như vậy lần lượt trước sau, trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Lúc này máu tươi mới chảy ra xuống bãi cỏ.
Con ngươi Lâm Trần bỗng nhiên co rụt lại!
Hắn cảm nhận được một khí tức lạnh buốt truyền đến từ cổ mình... Đồng thời phía sau hắn còn có một cỗ sát ý ngập trời!