CHƯƠNG 76: VÕ SOÁI XUẤT THỦ!
Đột nhiên, khí thế Võ Tướng cao cấp trên người Lâm Khúc Dương ầm ầm bùng nổ, thần hình lướt tới chụp cổ tên thủ hạ, đem cả người hắn nhấc lên!
“Ngươi nói cái gì? !”
Lâm Khúc Dương dùng ánh mắt vô cùng đáng sợ ác liệt, gắt gao nhìn chằm chằm tên thủ hạ, cắn răng nghiến lợi nói từng chữ một.
Ở Lâm gia, có tư cách được gọi là thống lĩnh, chỉ có Võ Tướng cao cấp.
Võ Tướng trung cấp, là phó thống lĩnh.
Võ Tướng sơ cấp, cơ bản đều là đội trưởng.
Dưới tình huống tồn tại Võ Soái chỉ có một, cũng không dễ dàng xuất thủ, lực lượng trung kiên kiên cố nhất của gia tộc chính là Võ Tướng cao cấp!
Số lượng Võ Tướng cao cấp càng nhiều, liền mang ý nghĩa lực lượng gia tộc càng cường đại.
Mà bây giờ các thống lĩnh chết, đồng nghĩa với lực lượng trung kiên của Lâm gia ầm ầm sụp đổ.
Đồng thời cũng mang ý nghĩa... Tô Tiểu Bạch lại mạnh lên!
“Các thống lĩnh thu được tín hiệu cầu cứu trước tiên, liền lập tức tiến về các cứ điểm trọng yếu nhất tiếp viện... Nhưng mà bây giờ không có một ai trong các thống lĩnh có thể liên hệ được.”
“Hơn nữa những người yêu cầu tiếp viện cũng không liên lạc được.”
Tên thủ hạ run rẩy nói.
Máy truyền tin 24 giờ nhất định phải mở ra, bất cứ lúc nào cũng phải giữ liên lạc,đây là quy tắc thép của Lâm gia.
Nhưng mà bây giờ kết nối của các thống lĩnh trên đường đi tiếp viện bị cắt đứt, cái này đã đủ để chứng minh xảy ra vấn đề!
“Tô! Tiểu! Bạch!”
Lâm Khúc Dương giận không kềm được, gào thét lên giống như dã thú.
Khí thế của Võ Tướng cao cấp, giống như gió lốc cuồng bạo, quét sạch đại sảnh tiếp khách... Tất cả mọi người đều cảm nhận được lửa giận ngập trời của Lâm Khúc Dương!
Nhóm người của Lâm gia bên cạnh, trong lòng đều nghiêm nghị.
Cái đoàn đội võ giả sau lưng tên Tô Tiểu Bạch này, đến cùng là tồn tại như thế nào?
Rõ ràng trước đó còn có thể ngăn chặn một hai.
Thế nhưng mà lại dần dần trở nên càng ngày càng mạnh!
Thậm chí ngay cả cường đại như Võ Tướng cao cấp cũng không thể chạy thoát, đều đạt đến mức độ bị chém giết ngay tại chỗ!
“Gia chủ, không có cách nào... Hay là mời lão gia ra mặt đi!”
Một thành viên của Lâm gia thở dài một tiếng, xúc động nói.
Lão gia, chính là chỗ dựa duy nhất của Lâm gia, Lâm Phục Thiên.
Từ sau khi Lâm Phục Thiên cùng đại quân hung thú do Ngự Thiên Bạch Long mẹ thống lĩnh chém giết một trận, đã bị thương nặng, đến bây giờ còn đang bế quan.
Nếu không lấy tính cách của Lâm Phục Thiên, Lâm gia rơi vào thế khó như thế, hắn làm sao có thể đến bây giờ còn chưa xuất thủ?
Nhưng bây giờ các thống lĩnh đã toàn bộ bỏ mình, Võ Soái không ra, còn ai có thể trừng trị Tô Tiểu Bạch?
“Việc này ta đã biết!”
Đột nhiên, một đạo thanh âm xa xôi mà già nua truyền đến, tràn ngập trong tai tất cả người của Lâm gia trong đại sảnh tiếp khách.
Là lão gia!
Tất cả người của Lâm gia vội vàng đứng dậy, thần thái cung kính.
“Trước khi hung thú triều bộc phát, các ngươi không thể lại trêu chọc thị phi, nếu như còn có lần sau, ta cũng sẽ không dễ dãi như vậy đâu!”
Giọng nói của Lâm Phục Thiên xơ xác tiêu điều.
“Rõ!”
Tất cả người của Lâm gia, bao quát Lâm Khúc Dương bên trong, đều gật đầu xác nhận.
“Cha, chuyện của Trần nhi...”
“Chuyện này tạm thời bỏ qua!”
Giọng nói của Lâm Phục Thiên không cho phép nghi ngờ.
“Không được nhắc lại nữa!”
Lâm Khúc Dương siết chặt quả đấm, muốn nói gì đó, nhưng hắn biết rõ lời nói của cha mình, sẽ không dễ dàng thay đổi... Hắn cũng chỉ đành coi như thôi.
Thời gian chuyển dời, ba ngày lặng lẽ mà qua.
Toàn bộ mặt ngoài căn cứ số 18 không có biến hóa quá lớn, nhưng nếu cẩn thận quan sát, có thể phát hiện trên đường cái đã xuất hiện rất ít thân ảnh võ giả.
Ngược lại tại chỗ biên giới căn cứ số 18, càng ngày càng có nhiều võ giả tụ họp.
Vì đối phó hung thú triều sắp đến, đám võ giả cũng bắt đầu trắng trợn săn giết hung thú chung quanh căn cứ... Đừng nhìn bề ngoài những hung thú này không có uy hiếp, chỉ đến khi hung thú triều chợt đánh tới, đám bọn nó cũng sẽ tụ họp lại, lực tàn phá tuyệt đối không thể khinh thường!
Vì vậy, nhất định phải ở thời điểm trước khi hung thú triều kéo tới, quét sạch càng nhiều hung thú hơn, tận lực giảm xuống áp lực khi đối mặt hung thú triều.
“Đinh! Cái bóng đã bị giết chết!”
Tô Tiểu Bạch đang tính toán lượng linh tệ cần thiết để sau này chính mình thăng cấp chức năng hệ thống, bỗng nhiên thanh âm nhắc nhở của hệ thống truyền tới.
“Lại một cái bị giết chết sao?”
“Xem ra là người Võ Soái kia của Lâm gia ra tay.”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên.
Đây đã là lần thứ sáu cái bóng bị giết chết trong ba ngày này.
Dựa theo đẳng cấp nhanh nhẹn đã đạt tới Võ Tướng cao cấp đỉnh phong, tiếp cận Võ Soái của Tô Tiểu Bạch... Cho dù cái bóng đồng thời bị mấy tên Võ Tướng cao cấp vây công, cũng có thể thong dong tiến hành né tránh, sau đó lại lợi dụng thủ đoạn công kích khác giết ngược.
Nhưng bây giờ cái bóng liên tiếp không ngừng chết mất, đủ để chứng minh, xuất thủ không còn là Võ Tướng cao cấp, mà là một gã Võ Soái hàng thật giá thật.
Duy chỉ có Võ Soái, mới có thực lực nhẹ nhõm chém giết cái bóng của Tô Tiểu Bạch!
Rất hiển nhiên, phần “Hậu lễ” thứ hai Tô Tiểu Bạch đưa tới đã được Lâm gia thu nhận.
“Dừng ở đây đi, có Võ Soái can dự, tiếp tục tàn sát cứ điểm của Lâm gia căn bản là không thể.”
“Hệ thống, đem tất cả cái bóng đều điều động đến khu vực đánh quái!”
Lúc này Tô Tiểu Bạch ra lệnh.
“Võ Soái...”
“Vậy thì như thế nào?”
“Ngày ta quật khởi, chính là ngày giỗ của ngươi!”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch lạnh giá.
Lâm Trần ra tay với Tô Linh Nhi.
Bắt đầu từ một khắc khi Lâm gia hạ đạt lệnh đuổi giết đối với Tô Tiểu Bạch, Tô Tiểu Bạch liền cùng Lâm gia không chết không thôi!
Nếu không phải kiêng kỵ Võ Soái, Tô Tiểu Bạch đã sớm tiến vào đồ sát Lâm gia, đem từ trên xuống dưới người nhà họ Lâm giống như Viên gia, hết thảy san bằng.
Chẳng qua bây giờ Võ Soái còn là vấn đề, nhưng rất nhanh, Võ Soái cũng không ngăn được hắn!
Hiện nay bên trong tự động luyện công, « Càn Khôn Pháp » đã bị lấy ra, lắp đặt « Thập Tuyệt Thiên Cương Thân » vào.
Vốn dĩ Tô Tiểu Bạch dự định tu luyện « Phần Thiên Hỏa » trước.
Dù gì đi chăng nữa đây cũng là một môn công pháp thuộc tính, còn là cấp tiểu thừa, một khi luyện thành, vậy tốc độ thực lực tăng lên sẽ kinh khủng đến bao nhiêu?
Nhưng khi hắn biết được cho dù lấy tốc độ tự động luyện công hiện tại, cũng cần đằng đẵng 80 ngày mới có thể luyện thành « Phần Thiên Hỏa », Tô Tiểu Bạch quả quyết lựa chọn từ bỏ.
“Tiếp đó ta chỉ cần lẳng lặng chờ đợi công pháp cấp tiểu thừa tu luyện thành công... Đến lúc đó, liền xem như Võ Soái cũng giết không tha!”
Cự ly đạt tới sơ cấp của « Vạn Pháp Quy Nhất » cùng « Bất Động Minh Vương Kinh» đã lắp đặt chỉ còn lại không tới bốn ngày, « Thập Tuyệt Thiên Cương Thân » mới lắp đặt cũng không cách xa thời gian này là bao.
Rất nhanh, ba bộ công pháp cấp tiểu thừa cũng sẽ nhanh chóng được giải quyết, điều này cũng có ý nghĩa là thực lực của Tô Tiểu Bạch sẽ nghênh đón một đợt phóng đại trước nay chưa từng có!
Cho đến lúc đó, giết Võ Soái như giết gà!
Ầm ầm!
Đột nhiên, cả khu vực sinh ra một trận lay động kịch liệt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Tô Tiểu Bạch run lên trong lòng.
Nhưng rất nhanh, hắn liền nghĩ đến nguyên nhân.
Không phải nói trong vòng ba tháng sao... Bây giờ mới qua mấy ngày a!
“Ca!”
Tô Linh Nhi mang theo Tiểu Bạch Long vội vàng chạy tới, thần sắc lo lắng, “Động đất!”
“Không, không phải động đất.”
Sắc mặt Tô Tiểu Bạch nghiêm túc.
“Là hung thú triều đến rồi!”