CHƯƠNG 95: CÔNG PHÁP CẤP ĐẠI THỪA: TÂY THIÊN VẠN LÝ
Chỉ là một bộ công pháp cấp đại thừa, cũng đã coi là thu hoạch tương đối khá.
Bây giờ lại nhiều thêm 10 bộ công pháp cấp tiểu thừa!
Còn có hai phần tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm ngoài định mức...
Nếu không phải cố kỵ quá mức “Càn rỡ”, Tô Tiểu Bạch đã sớm không nhịn được cười ra tiếng.
“Có vẻ giống như mỗi lần đụng phải nữ nhân này, dều sẽ kiếm lời lượng tiền lớn?”
Tô Tiểu Bạch ẩn ẩn có một loại cảm giác đụng phải cây rụng tiền.
Lập tức, nữ tử mang khăn che mặt đỡ lấy Phong lão, đi đến nơi ở của Tô Tiểu Bạch.
Sở dĩ đi đến nơi ở của Tô Tiểu Bạch kia , thuần túy là bởi vì nơi ở cũ đã bị Thang thống lĩnh đánh sập, lại thêm vì phòng ngừa những người khác ngoài Thang thống lĩnh đột kích... Có Tô Tiểu Bạch bảo hộ mà nói, độ an toàn tự nhiên sẽ cao hơn nhiều.
Chẳng qua trước khi đi, bọn họ quẹo một đường vòng, đón một đứa bé trai ước chừng bảy tám tuổi.
“Vĩnh An, hắn chính là Tô tiên sinh luyện chế Càn Nguyên Phản Hồn Đan cứu ngươi, mau cám ơn Tô tiên sinh!”
“Đông Phương Vĩnh An, gặp qua Tô tiên sinh!”
Đứa bé trai nghe lời nữ tử mang khăn che mặt, nho nhã lễ độ hành lễ với Tô Tiểu Bạch. Thì ra Càn Nguyên Phản Hồn Đan luyện chế trước đó, là cho đứa bé này a!
Tô Tiểu Bạch bừng tỉnh.
Lập tức, lúc này đám người mới chạy tới nhà Tô Tiểu Bạch.
Trên đường đi, thông qua miêu tả của nữ tử mang khăn che mặt, Tô Tiểu Bạch đại khái đã hiểu là xảy ra chuyện gì.
Căn cứ số 15, ba đại gia tộc cùng chính phủ hình thành thế chân vạc.
Đông Phương gia là gia tộc số một bên trong ba đại gia tộc.
Mà gia chủ “Đông Phương U”, là tồn tại đầu tiên đột phá đến Võ Soái Cực Hạn trong căn cứ số 15... Cảnh giới của hắn tăng lên, khiến cho Đông Phương gia tại bên trong toàn bộ căn cứ số 15 trổ hết tài năng, chưởng khống quyền lực lớn nhất!
Đông Phương U có năm đứa con.
Nữ tử mang khăn che mặt tên là “Đông Phương Nhu”, là con gái xếp thứ tư của Đông Phương U.
Mà Đông Phương Vĩnh An, là người con nhỏ tuổi nhất.
Bọn hắn sở dĩ chạy, là bởi vì một cái nguyên nhân phi thường buồn cười—— tư chất tu luyện của Đông Phương Vĩnh An!
“Chỉ vì tư chất tu luyện của đứa bé này là cấp thấp nhất, liền muốn bí mật xử tử?”
Sau khi Tô Tiểu Bạch nghe nói lời này, cả người đều không tốt.
May mắn hắn không phải sinh ra ở trong loại đại gia tộc này.
Không phải vậy, bây giờ hắn có thể còn sống hay không, lại là một chuyện khác!
“Đông Phương U là một người cực kỳ coi trọng mặt mũi, vì mặt mũi, giết chết một đứa con thê thiếp sinh ra đối với hắn mà nói, không coi là chuyện lớn gì.
Giọng nói của nữ tử mang khăn che mặt lãnh đạm.
Chậc chậc chậc...
Hổ dữ còn không ăn thịt con.
Liền là tư chất tu luyện cấp thấp nhất, vì mặt mũi của chính mình, muốn xử tử con trai mình... Tên Đông Phương U này đủ hung ác a!
“Vậy bây giờ bắt các ngươi trở về làm gì?”
“Tự sinh tự diệt, không phải phù hợp với ý nguyện của hắn hơn sao?”
Tô Tiểu Bạch không hiểu hỏi.
“Hắn muốn cho ta cùng con trai của Thống Đốc kết thông gia, tối đa hóa củng cố địa vị Đông Phương gia.”
“Đồng thời triệt để diệt cỏ tận gốc, xóa đi trái bom hẹn giờ tùy thời có thể khiến cho thanh danh của chính mình bị hao tổn này.”
Nữ tử mang khăn che mặt nói, sờ sợ đầu Đông Phương Vĩnh An.
Sắc mặt của Đông Phương Vĩnh An ảm đạm, hiển nhiên đã biết rõ toàn bộ từ lâu.
“Lợi hại!”
Tô Tiểu Bạch không khỏi cảm thán.
Cái tên Đông Phương U này, thật đúng là “Vật tận kỳ dụng”
Con gái đem đi thông gia, con trai kiếm mặt mũi... Dù sao một cái cũng không lãng phí là được!
“Ta là đào hôn, Vĩnh An là mạng sống, Phong lão biết được việc này, liền trợ giúp chúng ta chạy trốn đến căn cứ số 18.”
“Nhưng cự ly căn cứ số 15 với căn cứ số 18 quá gần, vẫn là để bọn hắn tìm đến tung tích nhóm chúng ta... May mắn người đến là Thang thống lĩnh, nếu như đổi thành người khác, chỉ sợ bây giờ ta đã sớm bị bắt về!”
Đông Phương Nhu thở dài một tiếng.
Xác thực, Thang thống lĩnh trước đó có thể cùng Tô Tiểu Bạch đối kháng, thậm chí áp chế Tô Tiểu Bạch một đầu, nếu không phải Tô Tiểu Bạch biến thái đến mức tạm thời thăng cấp, thật đúng là không nhất định có thể thắng qua... Lấy thực lực của hắn, đối phó loại người thực lực Võ Tướng sơ cấp như Đông Phương Nhu, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
Hơn nữa theo lời kể tiếp đó của Đông Phương Nhu, Tô Tiểu Bạch cũng hiểu được, Phong lão sở dĩ suy yếu như thế, thuần túy là bởi vì nhìn thấy Thang thống lĩnh, lập tức liền vận dụng “Công pháp thiêu đốt huyết dịch”, cưỡng ép tăng thực lực lên, muốn yểm hộ Đông Phương Nhu rời đi, mới dẫn đến tình trạng như vậy.
Nhưng Phong lão nói cho cùng cũng chẳng qua là Võ Tướng cao cấp.
Coi như tiềm lực được đào móc đến trâu bò đi nữa, cho ăn bể bụng có thể ngăn cản được một kích của Võ Soái Phổ Thông liền đã không tệ... Muốn đối kháng cùng một tên cường giả có thể nghiền ép Võ Soái Phổ Thông sao?
Không khác gì châu chấu đá xe.
Cuối cùng Đông Phương Nhu không bảo vệ được không nói, chính mình cũng sắp toi đời.
Nhưng mà lòng trung thành liều mình hộ chủ này, ngược lại là xúc động lòng người.
Nói đến đây, một đoàn người đã đến cửa nhà Tô Tiểu Bạch.
“Ca, anh đã về rồi!”
Tô Tiểu Bạch vừa mới mở cửa, Tô Linh Nhi liền nghe đến động tĩnh, vội vàng vui mừng hớn hở chạy chậm ra.
Nhưng khi nàng vừa nhìn thấy sau lưng Tô Tiểu Bạch là Đông Phương Nhu mang khăn che mặt đang đỡ Phong lão, lập tức ánh mắt liền trở nên cảnh giác, nụ cười trên mặt xụ xuống.
“Ngươi tốt.”
“Làm phiền.”
Đông Phương Nhu khẽ gật đầu ra hiệu...
“Nha nha!”
Tiểu Bạch Long theo sát phía sau, cũng cao hứng bừng bừng chạy đến.
Nhưng sau khi nhìn thấy bọn người Phong lão cùng Đông Phương Nhu, lập tức biến sắc, từ trong ánh mắt lóe lên địch ý nồng đậm.
“Ngự Thiên Bạch Long? !”
Sau khi Đông Phương Nhu cùng Phong lão nhìn thấy Tiểu Bạch Long, trong mắt cũng nhịn không được nổi lên vẻ kinh ngạc.
Nuôi dưỡng hung thú cấp S, cho dù là tại trong căn cứ số 15 cũng không phải ai cũng làm được... Nhất là loại Ngự Thiên Bạch Long này, thuộc về mãnh thú đứng đầu hàng ngũ cấp S, nuôi dưỡng càng là cực kì khó khăn!
Nhưng mà bọn hắn cũng ít nhiều nghe nói qua chuyện có quan hệ với Lâm gia, cũng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Tô Tiểu Bạch chém giết Lâm Phục Thiên... Nếu bọn hắn không có đoán sai mà nói, sự tình hẳn là không thoát khỏi quan hệ cùng đầu Ngự Thiên Bạch Long này.
“Linh Nhi, có người bị thương, bọn hắn tạm thời đến tĩnh dưỡng vài ngày.”
“Em đem gian phòng của anh dọn dẹp một ít, cho vị lão nhân này... Khụ, cho Phong lão nghỉ ngơi!”
Tô Tiểu Bạch nói.
“Ừm, tốt!”
Sau khi nghe là đến tĩnh dưỡng, nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời của Tô Linh Nhi lại lần nữa trở về, ngoan ngoãn gật đầu.
Một lát sau, thu xếp cho Phong lão cẩn thận, hai người Tô Tiểu Bạch cùng Đông Phương Nhu đơn độc đi vào trong một gian phòng.
“Tô tiên sinh.”
Đông Phương Nhu tháo xuống khăn che mặt của nàng.
Tô Tiểu Bạch nhịn không được hô hấp cứng lại, ánh mắt ngưng tụ.
Đẹp!
Thật đẹp!
Quá đẹp!
Trước kia Tô Tiểu Bạch xưa nay không tin tưởng cái gì loại hình mỹ nữ Thiên Tiên, tiên nữ hạ phàm, cho rằng tất cả đều là do kỹ thuật máy tính PS ra, người thật làm sao cũng có chút tì vết, căn bản là không có cách nào đạt được hoàn mỹ... Song khi hắn tận mắt nhìn thấy khuôn mặt chân thực của Đông Phương Nhu, nhất thời liền bị kinh diễm!
Nhưng mà nói như thế nào Tô Tiểu Bạch cũng đã gặp qua cảnh tượng hoành tráng, nhanh chóng liền lấy lại tinh thần.
“Đây là làm tròn lời hứa với ngươi, công pháp cấp đại thừa Đông Phương gia bỏ ra khí lực cực lớn mới đoạt đến, tên là « Tây Thiên Vạn Lý »!"
“Chắc chắn ngươi nghe danh tự cũng biết rõ, « Tây Thiên Vạn Lý » là một bộ công pháp rèn thể, thuộc về hàng ngũ cường hóa thân pháp, nhưng mà bởi vì lúc ấy Đông Phương U từ trong tay một cái gia tộc trùng hợp đoạt được, lại thêm một mực chưa từng nghiên cứu tìm hiểu thấu đáo, cho nên đến tận bây giờ cũng chưa có luyện thành!”
“Có lẽ ngài, có thể thử một lần.” Nói xong, Đông Phương Nhu lấy ra một bản điển tịch từ trong không gian giới chỉ.
Nhưng mà trong trang sách đều là trống không.
Chỉ thấy Đông Phương Nhu dùng linh khí vạch phá ngón tay mình, máu tươi chảy ra, nàng nhẹ nhàng bôi ở trên trang sách, lập tức bên trong trang sách trống không, lúc này mới hiện ra đồ án chữ viết!