Chương 112: [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Ta không bán xe

Phiên bản dịch 5657 chữ

Chương 112: Ta không bán xe

Ra tù?

Lâm Huyền vừa với Liễu Y Y đi bộ trong khuôn viên trường, vừa trong những ký ức đã dung hợp trong tâm trí, tìm kiếm những mảnh vỡ của Văn Linh ...

Ngày 6 tháng 6, gia đình của Văn Linh vẫn biến mất đúng giờ, trốn sang nước Mỹ, điều này không có bất cứ thay đổi nào.

Nhưng ... tại sao cuối cùng Văn Linh lại trở về Trung Quốc đầu hàng?

Ký ức của Lâm Huyền vẫn chưa được dung hợp hoàn toàn, điều này vẫn là nghĩ không ra.

Vì tò mò, liền hỏi Liễu Y Y một câu sáo rỗng.

Liễu Y Y chậm rãi nói: "Trước kỳ thi đại học, gia đình Văn Linh xảy ra chuyện, đúng là nàng cùng mẹ trốn sang Mỹ, một năm sau, mẹ nàng qua đời..."

"Ta và Văn Linh có quan hệ tốt như vậy, thật ra ta vẫn rất lo lắng cho nàng. Nhưng mãi không liên lạc được với nàng, vì vậy chỉ có thể nhắn tin trên QQ của nàng..."

"Mỗi ngày ta đều để lại tin nhắn. Tuy rằng nàng không hề trả lời, nhưng ta vẫn nuôi hi vọng. Nếu như nàng đọc được thì sao? Trong một năm, ta để lại cho nàng hơn 700 tin nhắn, mỗi tin nhắn đều khuyên nàng"

"Cuối cùng... ngày mẹ nàng mất, nàng đã trả lời tin nhắn của ta.”

"Trả lời như thế nào? "

Lâm Huyền rất tò mò.

Liễu Y Y nhắc đến Văn Linh, nghĩ về việc đã qua lúc đó, xót xa trong lòng một cách khó hiểu.

Nàng ngước nhìn Lâm Huyền.

Chậm rãi nói ra nội dung tin nhắn của Văn Linh : "Ta muốn về nhà..." Sau đó, Liễu Y Y thuật lại.

Với sự hợp tác của Liễu Y Y và các bộ phận liên quan, Văn Linh cũng chủ động tự thú, sau đó được dẫn về Trung Quốc.

Văn Linh sống lưu vong ở nước Mỹ gần một năm, cuối cùng đã về nước.

Tất cả những điều này, đều là sự an ủi, thuyết phục của Liễu Y Y trên QQ mỗi ngày, khiến Văn Linh cảm động.

Thật không may.

Văn Linh lớn hơn Liễu Y Y và Lâm Huyền một tuổi, năm trước khi bỏ trốn, nàng đã không còn là trẻ vị thành niên, vì vậy nàng phải chịu trách nhiệm tương ứng.

Trong sự việc của cha nàng, Văn Linh với tư cách là người trong cuộc, đã tham gia rất nhiều sự việc XXX, XXX, XXX cùng mẹ nàng.

Lại thêm việc bỏ trốn, gây nhiễu việc điều tra ... Cuối cùng, bị kết án 7 năm tù.

Nhưng may mắn thay, Văn Linh thành tâm hối cải, ở trong đó chuyên tâm lao động, hơn nữa cha của Liễu Y Y cũng đã ra mặt giúp, nên đã được giảm án nhiều lần.

Vì vậy, vào thứ bảy tuần tới có thể ra khỏi tù.

Nghe tin tức bất ngờ này, Lâm Huyền từ nội tâm cảm thấy rất vui.

Hắn gật gật đầu: "Hay lắm."

Mặc dù Lâm Huyền không trực tiếp cứu Văn Linh, nhưng hắn cứu sống Liễu Y Y, đã gián tiếp cứu được Văn Linh.

Mà trong không gian thời gian trước đó. Chính lá thư do chính Văn Linh viết, đã cứu mạng Liễu Y Y trong không gian thời gian này.

Nhân quả, thực sự là một điều thú vị.

Ân tình giữa hai con người, đã vượt không thời gian trả xong như vậy! ............ Buổi tối, sau khi ăn bữa cơm tại nhà ăn trong khuôn viên trường.

Lâm Huyền đưa Liễu Y Y trở lại ký túc xá.

"Liễu Y Y ngươi lên đi, thứ sáu tuần sau ngươi không cần đi tàu điện ngầm nữa, ta lái xe đến đón ngươi."

"Được rồi, haha, lái chiếc xe Fala Hạ Lợi của chúng ta à?"

"Bỏ Hạ đi (Ferrari)! Sau khi đưa Liễu Y Y trở lại xong, Lâm Huyền ra ngoài đón taxi."

Sau khi lên xe taxi, tài xế trực tiếp ấn xuống đồng hồ tính tiền: "Chàng trai trẻ, đi đâu vậy?"

Lâm Huyền nhìn vào đồng hồ đo, nghĩ một lúc, rồi hỏi: "Từ đây đến tiểu khu Tân Hồ Loan, cần bao nhiêu tiền?"

Tài xế lắc đầu: “Chỗ đó không gần đâu, thế này đi, không đồng hồ với ngươi nữa, lấy ngươi 200 tệ nha. Bấm”.

Vỗ tay!

Lâm Huyền mở cửa xe, xuống xe, đóng cửa lại.

"Bị bệnh thần kinh à!"

tài xế chửi.

Trước đây, chỉ vỏn vẹn 200 tiền ngồi xe, Lâm Huyền rất nhanh đã đồng ý đi rồi.

nhưng.........

Bây giờ nghĩ lại, Liễu Y Y chỉ chọn ăn món ăn rẻ nhất trong nhà ăn tự chọn, và chỉ chọn các món chay.

Để tiết kiệm tiền, đi tàu điện ngầm xe buýt trong 3 giờ đồng hồ để tìm mình. Tiết kiệm với cả một chiếc xe đạp công cộng!

Bây giờ ta lại chi 200 tệ để bắt taxi trở về ... quá phung phí rồi!

"Xong rồi... cảm thấy giá trị của ta đã bị Liễu Y Y làm cho xiêu vẹo rồi."

"Thứ sáu tuần sau khi đón nàng, sẽ nói thẳng với nàng rằng ta là một triệu phú."

Cuối cùng.

Lâm Huyền quyết định đi xe buýt quay trở lại. Coi như trải nghiệm cuộc sống.

Vẫn còn may.

Trên các xe đổ về thành phố, rất đông.

Nhưng trên các xe từ thành phố đi ra, rất trống.

Suy cho cùng ngày mai bắt đầu các tiết học rồi, không có học sinh nào ra ngoài.

Lâm Huyền trên chiếc xe buýt, ngoài tài xế ra chỉ có một mình hắn.

Như vậy làm hắn có chút chưa thích ứng kịp...

Sau khi lên xe.

Ngay khi cửa xe buýt đóng lại, đã bắt đầu khởi hành.

Toàn bộ chiếc xe chỉ chở một mình Lâm Huyền.

"Không bị lỗ sao?"

Lâm Huyền có hỏi một câu, nhưng trên xe không có người soát vé để trả lời hắn.

Trong khi đi xe buýt, không có việc gì làm, Lâm Huyền định gọi điện cho Vương Hạo.

Vì muốn mua một chiếc xe ôtô.

Dù là muốn mua Ferrari hay Fala Hạ lợi, dù sao Vương Hạo đều có người quen trong lĩnh vực kinh doanh này.

Lâm Huyền gọi điện cho Vương Hạo. Bíp bíp bíp, là số trống. Ta gọi nhiều lần nhưng không ai bắt máy.

"Là đổi số rồi à?"

Vậy thì gọi thoại qua WeChat là được.

Lâm Huyền nhấp vào WeChat phần liên lạc của hai người họ, phát hiện một tin nhắn, là được gửi vào vài ngày trước, là thông báo về một cuộc họp lớp cấp ba.

Còn dặn dò mình phải đưa Liễu Y Y đi cùng.

Lâm Huyền đã trực tiếp gọi qua WeChat.

Tu tu tu tu tu đằng kia đã kết nối.

"Có chuyện gì vậy Lâm Huyền, sáng sớm như vậy đã gọi điện thoại... buồn ngủ chết ta rồi. Lâm Huyền ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ..."

Sáng sớm?

"Vương Hạo, hai ngày nữa ta tới chỗ của ngươi, ngươi giúp ta chọn một chiếc xe."

"Cái cái cái cái quái gì vậy? Ngươi muốn mua xe?"

"Đúng vậy!"

"Mua xe ngươi hỏi ta thì có ích gì, ta không có bán xe!"

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ của Bạch Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    2

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!