Chương 3: [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Lần thứ hai viết thư cho quá khứ! Thay đổi bi kịch!

Phiên bản dịch 4511 chữ

. . . . .

Sau khi đến cục XX, Lâm Huyền ung dung thản nhiên đi đổi thưởng.

Chỗ đổi thưởng có không ít người.

Rất nhiều người đổ xô mua vé số, vận khí tốt cũng có thể kiếm lời mấy vạn, mười mấy vạn.

Tới đây đổi thưởng, đều là những người không thiếu tiền.

Căn phòng đổi thưởng bóng hai màu là độc lập, bảo mật riêng tư rất tốt.

Lâm Huyền đổi thưởng xong liền trực tiếp ra khỏi cửa, một lát sau, tin nhắn điện thoại đã đến tài khoản rồi.

"Tài khoản XX XX của bạn đã được chuyển khoản 80 XX XX đồng."

Khấu trừ thuế, tổng cộng có hơn 80 vạn tới tài khoản, thật sự sảng khoái!

"Nhưng mà. . . Hơn 80 vạn vẫn còn kém xa không đủ để tự do tài chính."

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Huyền không dám tùy tiện đi làm việc.

Kế hoạch của hắn là lại dùng hòm thư thời không kiếm lời thêm một chút tiền, chờ đến khi có đầy đủ vốn liếng rồi từ chức.

Lại đưa tay bắt xe.

"Bác tài, quay trở lại khu dân cư XXX."

Tài xế taxi ấn đồng hồ tính tiền, đạp chân ga! !

Lâm Huyền đang định về nhà, nghiên cứu kỹ càng một chút về cách kiếm tiền.

. . . . .

"Hả? Phía trước sao lại kẹt xe rồi?"

Xe lái đến bên trên một cây cầu, tài xế taxi ấn còi thúc giục xe trước.

Trên xe trước, một người đàn ông mặc áo trắng trực tiếp bước xuống, vẫy tay về phía sau:

"Đừng nhấn còi nữa, phía trước có người chết, rất nhiều người vây quanh."

Nghe thấy có liên quan đến mạng người, tài xế cùng Lâm Huyền đều ngây dại.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Hai người trực tiếp mở dây an toàn ra, xuống xe đi thăm dò xem.

Sau khi đến gần, đám người vây thành một vòng, cũng ở nơi đó thở ngắn than dài.

"Haizz. . . hai đứa bé còn nhỏ như vậy. . .đáng thương quá. . ."

"Người đáng thương là cha mẹ, những ngày tháng sau này, cặp vợ chồng kia làm sao mà sống tiếp đây!"

"Bà lão dắt theo hai em bé đã bất tỉnh rồi, người tới là mẹ, cha còn ở trên đường. . . Haizz. . ."

Lâm Huyền vóc dáng rất cao, đứng đằng sau đám người, có thể trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

Chỉ thấy hai bé gái song sinh sắc mặt tái nhợt, vô lực nằm trên mặt đất, không có một chút sinh cơ. . .

Nằm cạnh còn có một bà lão.

Một người phụ nữ trẻ tuổi quỳ trên mặt đất gào khóc đau đớn, chắc hẳn chính là mẹ của hai bé gái song sinh.

"Linh Linh hu hu hu. . . Tĩnh Tĩnh! ! ! ! Hai con tỉnh lại đi. . . hu hu hu các con chết rồi, mẹ làm sao mà sống tiếp đây! ! !"

"Ta không có mặt mũi nào gặp cha của nó! ! ! ! Ta cũng không sống tiếp được nữa! ! ! ! hu hu hu!"

Nói xong, mẹ đứa trẻ kích động trực tiếp muốn nhảy xuống cầu!

Đám người bên cạnh gấp gáp giữ nàng ta lại:

"Đừng kích động! Đừng kích động!"

"Ấy! Cô gái, ngươi phải sống tiếp!"

"Đừng kích động! Ngươi còn có chồng đấy!"

. . .

. . .

Nỗi đau mất con, chỉ có người làm cha làm mẹ mới có thể hiểu được.

Rất khó tưởng tượng, quãng thời gian sau này người mẹ kia phải sống tiếp như thế nào.

Pí po pí po ——

Xe cảnh sát cùng xe cứu thương lái đến, bắt đầu sơ tán hiện trường.

Lâm Huyền cùng tài xế taxi trở lại xe, vòng lại đường khác. . .

Trên đường đi, hai người thật lâu sau cũng không nói gì.

Tài xế taxi châm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi, thở dài nói:

"Haizz. . . ta cũng là cha của hai đứa trẻ, quá thảm rồi. . . Thật quá thảm rồi. . ."

"Nước ở nơi đó cũng không tính là sâu, nếu như có người phát hiện chắc chắn sẽ không chết."

"Chính là do con đường kia quá tệ, bình thường ngoại trừ là đường vòng gần ra, không ai muốn đi, cho nên đoán chừng hai đứa bé rơi xuống nước cũng không được phát hiện kịp thời."

"Haizz. . . Nếu như có người ở đó thì tốt rồi. . ."

Lâm Huyền nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không nói nhiều.

. . .

Ban đêm, Lâm Huyền mở ti vi xem tin tức bản địa, người dẫn chương trình đang ở hiện trường đưa tin về thảm án này.

"Theo như những gì mà người chứng kiến tiết lộ. . . Lúc ấy chỉ có bà của đứa trẻ cùng hai đứa bé chơi đùa ở đây, bên cạnh không có bất cứ ai. Đợi đến khi phát hiện. . . Đã trễ rồi."

"Bây giờ, bà của bọn trẻ vẫn còn hôn mê nằm trong ICU, gần đó cũng không có camera. . . tình huống cụ thể của vụ tai nạn này chúng ta không thể nào biết được. . ."

"Ở đây, chúng ta cũng xin nhắc nhở các vị phụ huynh, nước lửa vô tình, nhất định đừng cho bọn trẻ chơi đùa ở khu vực cao nguy hiểm. . ."

. . .

Lâm Huyền vốn là muốn từ trong tin tức có được một chút thông tin xác thật.

Ví dụ như, nơi rơi xuống nước cụ thể, thời gian rơi xuống nước cụ thể, nguyên nhân rơi xuống nước cụ thể, như vậy thì mới có thể viết thư rõ ràng hơn một chút.

Lâm Huyền cầm giấy viết thư mới vừa mua ra, bắt đầu viết thư.

“Ta của ngày hôm qua thân yêu”

“Xin chào”

. . .

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ của Bạch Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    33

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!