Nàng ngay lập tức liền im miệng.
“Xin lỗi, nàng không hiểu chuyện lắm, Vương huynh không cần phải tính toán với nàng làm gì.”
Nguyên Hạ lập tức nhìn về phía Vương Bình, ho nhẹ một tiếng, trợn mắt với Vương Bình một cái rồi nói.
“Có điều lời trước đó của Vương huynh quả thực hơi quá đáng, tại hả ẻo lả chỗ nào.”
Nhìn dáng vẻ và ánh mắt này của Nguyên Hạ, ánh mắt của Vương Bình liền trở nên kỳ quái.
Nguyên Hạ ở trước mặt từ vẻ mặt, động tác đến ngữ khí quả nhiên là quá nữ tính, vô cùng kỳ quái.
Người ở trước mặt này chẳng lẽ là thiên kim của đại gia tộc hoặc thiên kim của môn chủ đại môn phái nào đó nữ cải nam trang để ngao du giang hồ đó chứ.
Trong lòng Vương Bình xẹt qua một ý nghĩ.
Lúc này, có lời bình luận của những thức khách khác.
“Bạch Thiên Hồng, truyền nhân của Kiếm Linh tông quả thực là không tầm thường nha, không lâu trước đây từng giết một vị cường giả Tiên Thiên cảnh.”
“Chuyện này ta cũng đã từng nghe nói, nghe đồn là có cường giả Tiên Thiên cảnh uy tín lâu năm tập kích hắn nhưng lại bị hắn giết ngược lại.”
“Chậc chậc chậc, Bạch Thiên Hồng, hắn mới 18 tuổi nhưng lại có tu vi Hậu Thiên cảnh đỉnh phong tầng mười lại có thể vượt cấp chém chết được cường giả Tiên Thiên cảnh uy tín lâu năm, quả thực là quái vật.”
“Đúng đó, Bạch Thiên Hồng thực sự là kỳ tài chưa từng có, quả thực là tài năng xuất chúng, ngay cả lão tổ của Hạ quốc cũng từng nói rằng nếu như Bạch Thiên Hồng không ngã giữa chừng, tương lai có thể trở thành cường giả Siêu Phàm cảnh.”
“Ta dám khẳng định Bạch Thiên Hồng tuyệt đối là người đứng đầu thế hệ trẻ, thế hệ trẻ của tam quốc không ai có thể sánh được với hắn.”
“Bạch Thiên Hồng quả thực là không tầm thường nhưng vẫn không so được với công… Tử nhà ta.”
Thấy những thực khách khác nói như vậy, thị nữ của Nguyên Hạ trừng mắt phản bác.
“Ha ha, công tử trắng nõn nhà ngươi thoạt nhìn thì đã biết là không mạnh, há có thể sánh được với Bạch Thiên Hồng.”
“Đúng đó, nếu thực sự lợi hại như vậy sao từ trước tới nay ta chưa từng nghe tới thanh danh của hắn.”
“Tiểu nha đầu, có những lời không thể nói bậy đâu nha.”
Những thực khách khác nghe thấy lời này đều không nhịn được mà nhìn về phía Nguyên Hạ chế giễu nói.
Theo quan điểm của bọn họ, Nguyên Hạ chính là một công tử tướng mạo tuấn tú, sao có thể so sánh được với Bạch Thiên Hồng.
“Các ngươi lại dám nói công tử nhà ta như vậy.” Nha hoàn trừng mắt vô cùng tức giận, lòng bàn tay có chân khí xuất hiện liền muốn ra tay.
Những thực khách khác thấy chân khí trong tay của nha đầu đó đều kinh ngạc.
Một nha đầu trẻ tuổi như thế vậy mà lại có tu vi Hậu Thiên cảnh, quả thực là rất khủng khiếp mà.
Đây mới chỉ là một nha đầu, thật khó có thể tưởng tượng được thân phận chủ tử của nhà nàng tôn quý và mạnh mẽ đến mức nào.
Trong chốc lát, những thực khách vừa nãy mới lên tiếng đã nhịn không được mà sắc mặt liền trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Bọn họ đắc tội những người này cho dù là bị đánh chết cũng không có gì oan uổng.
“Đông Nhi, không được gây sự.” Thấy nha hoàn muốn ra tay, Nguyên Hạ cau mày mở miệng nói.
“Nhưng, công tử, bọn họ sỉ nhục ngươi….” Nha hoàn vẻ mặt đầy sự tủi thân.
“Nếu đây mà coi là sỉ nhục vậy há chẳng phải là ta đi đến đâu thì giết người tới đó sao?” Nguyên Hạ dạy dỗ nói: “Chúng ta ra ngoài là để rèn luyện chứ không phải là không phân biệt trái phải đã đả thương người khác.”
“Ta sai rồi.” Thấy Nguyên Hạ tức giận, nha hoàn chỉ có thể cúi đầu không dám phản bác.
Mặc dù bình thường chủ tử nhà nàng tính cách ôn hòa, đối với nàng cũng khá tốt, nhưng nàng cũng biết tôn ti khác biệt, không dám cãi lại chủ tử.
“Xin lỗi, để cho Vương huynh chê cười rồi.” Sau khi Nguyên Hạ trừng mắt nhìn nàng rồi nói với Vương Bình: “Đến đây, đến đây, chúng ta tiếp tục uống rượu. Hôm nay vừa gặp Vương huynh mà như đã quen từ lâu, hôm nay không say không nghỉ.”
Những thực khách khác thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt lộ ra sự cảm kích với Nguyên Hạ rồi vội vã bỏ mấy đồng bạc xuống, hoảng loạn lời khỏi đây, không dám ở lại lâu.
Đối với chuyện này, Vương Bình lắc đầu, bày tỏ bản thân không hề để ý, chỉ liếc nhìn nha hoàn Đông Nhi một cái.