Linh Nguyên đan tuy rằng trân quý, nhưng cũng chỉ có thể tăng lên một tiểu cảnh giới, uống lần thứ hai cũng vô dụng, hơn nữa còn chỉ có thể nâng lên một tiểu cảnh giới dưới Linh Nguyên cảnh tầng bảy mà thôi.
Mà Hồi Dương thảo có thể là cái mạng thứ hai của Linh Nguyên cảnh, cả hai đều không giống nhau.
“Tông chủ thật là hào phóng.” Một đệ tử lẩm bẩm nói.
Khi những người khác nghe thấy điều này, tất cả họ đều không nói nên lời.
Hào phóng?
Chỉ là một lời xin lỗi, có cần sử dụng Hồi Dương thảo để nhận lỗi không? Đây rõ ràng là tông chủ muốn lôi kéo tiền bối Vương Bình.
Thế nhưng âu cũng là chuyện bình thường, luyện đan sư tứ phẩm trẻ tuổi như vậy, giá trị tồn tại không thể đo lường. Đừng nói là lấy ra Hồi Dương thảo lôi kéo, cho dù lấy ra đồ vật càng trân quý hơn cũng là chuyện bình thường.
“Tông chủ thật hào phóng.” Đối với việc Trương Nguyên lấy ra Hồi Dương thảo, Vương Bình cũng không có gì kinh ngạc, hắn cầm lấy Hồi Dương thảo, chắp tay nói: “Tại hạ bội phục.”
“Đại sư thích là tốt rồi. Đợi ta cùng các Thái thượng trưởng lão thương lượng một phen, tranh thủ vị trí Thái thượng trưởng lão cho ngươi. Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày mai sẽ công bố toàn bộ tông, phong ngươi làm Thái thượng trưởng lão, nhập môn cử hành yến tiệc cho ngươi.”
Trương Nguyên thấy dường như Vương Bình không muốn trách tội hắn nữa, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, mở miệng nói ra.
“Vậy làm phiền tông chủ rồi.” Gương mặt Vương Bình mang ý cười, mở miệng nói.
“Sau này đạo hữu có nhu cầu gì, đều có thể tìm đến ta, bổn tông chủ nhất định sẽ giúp ngươi thoả đáng.” Trương Nguyên lộ ra nụ cười trên mặt, nhiệt tình nói, dốc hết sức lôi kéo Vương Bình.
“Nhất định rồi.” Vương Bình liếc nhìn Trương Nguyên thật sâu, gật đầu nói.
“Ngô trưởng lão, dựa theo quy củ của Kiếm Linh tông, Linh Nguyên đan ta luyện chế, nên xử trí như thế nào?”
Tiếp đó, Vương Bình đột nhiên nhìn Ngô trưởng lão, biết rõ còn cố hỏi.
“Chuyện này…” Ngô trưởng lão liếc nhìn tông chủ, bất đắc dĩ nói: “Đạo hữu, dựa theo quy củ của tông môn, nếu như đan dược luyện chế từ nguyên liệu của đại sư ngài, tất cả thuộc về ngài. Nhưng mà, nếu như nó thuộc về thảo dược của tông môn, vậy thì được chia một nửa.”
“Ha ha, đây đúng là quy củ tông môn, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.” Ngô trưởng lão vừa dứt lời, Trương Nguyên đã cười nói: “Đạo hữu vượt ngàn dặm đến bái vào Kiếm Linh tông ta, nếu chúng ta…Còn để ý đến chút thảo dược này mà tính toán chi li, thật sự là quá mất phong độ.”
“Cho nên, đạo hữu, viên Linh Nguyên đan này là của ngươi.” Trương Nguyên nhìn Vương Bình, mở miệng nói: “Ta tin tưởng mọi người sẽ không có ý kiến.”
“Vậy đa tạ tông chủ.” Vương Bình cười khẽ, cầm hộp bạch ngọc trong tay cất vào nhẫn trữ vật.
Trương Nguyên này cũng thật là phí hết tâm tư để lôi kéo hắn.
Đáng tiếc, kẻ này không biết những thứ hắn cho mình, tất cả đều sẽ trở thành những con dao sắc nhọn đối phó hắn.
Sau đó Trương Nguyên cười nói: “Đúng rồi, đạo hữu mới tới Kiếm Linh tông, còn chưa có chỗ đặt chân. Vừa hay, ta còn có chút thời gian, đi chọn cho đạo hữu một chỗ ở tốt nhất, dẫn đạo hữu đi làm quen với từng lầu các khác thuộc Kiếm Linh tông ta.”
“Vậy làm phiền tông chủ.” Vương Bình gật đầu.
Tiếp đó, Trương Nguyên đưa Vương Bình ra khỏi phòng luyện đan, tâm tình với Vương Bình suốt một đường đi, muốn làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa hai người.
“Tên Trương Nguyên này, bề ngoài xem như là người tốt, ai biết trong lòng hắn thâm độc, ác độc như vậy, đúng thật là không thể dựa vào bề ngoài mà phán đoán.”
Vương Bình đứng trên ban công của lầu các cổ điển mà Trương Nguyên đã chọn cho hắn, nhìn Trương Nguyên ngự kiếm rời đi, nheo mắt lại.
Trong đại điện tông chủ, Trương Nguyên triệu tập tất cả các Thái thượng trưởng lão và các trưởng lão nội môn, nói việc Vương Bình gia nhập tông môn.
Trong chốc lát, toàn trường khiếp sợ.
Tất cả trưởng lão nào ngờ rằng sẽ có một luyện đan sư tứ phẩm chủ động xin vào, đây quả thực là bánh từ trên trời rơi xuống.
“Đây thực sự là ông trời phù hộ Kiếm Linh tông ta.”
“Linh Nguyên cảnh chừng 70 tuổi, còn là luyện đan sư tứ phẩm, có thể nói là xưa nay chưa từng có.”
“Đúng vậy, theo ta được biết, kỳ nhân trong lịch sử trở thành luyện đan sư tứ phẩm nhanh nhất là khoảng trăm tuổi. Huống chi, Vương Bình cũng là luyện đan sư tứ phẩm.”
“Chậc chậc chậc, có thiên tài như vậy gia nhập tông môn, Kiếm Linh tông chúng ta nhất định sẽ không ngừng phồn vinh hưng thịnh. Nếu có một ngày hắn có thể tiến vào ngũ phẩm, như vậy Kiếm Linh tông ta sẽ cường thịnh đến cỡ nào, thật sự là khó có thể tưởng tượng được.”
“Ngũ phẩm quá khó khăn, tu vi phải đạt tới Siêu Phàm đại cảnh. Lấy thiên phú của hắn, khả năng cũng rất thấp. Đương nhiên, chủ yếu nhất là hiện nay ở đại lục Huyền Quy thiếu hụt điều kiện sinh ra Siêu Phàm đại cảnh.”
“Không trở thành luyện đan sư ngũ phẩm cũng không sao. Dù sao, có thêm một luyện đan sư thiên tài, Kiếm Linh tông ta cũng sẽ càng trở nên phồn vinh.”
Các Thái thượng trưởng lão đều nghị luận sôi nổi
Vị luyện đan sư tứ phẩm kia của Kiếm Linh tông họ, cũng coi như là người quen cũ rồi.
Đáng tiếc, bởi vì đối phương muốn có một chút khả năng đột phá đến luyện đan sư ngũ phẩm, quanh năm không ở trong tông môn.
Cho nên, đan dược tứ phẩm của Tông môn thực sự là cực kỳ thiếu hụt.
Đôi khi, phải mua từ vương triều hoặc Dược Minh, điều này hết sức khó xử.
Hết cách rồi, ai bảo luyện đan sư tứ phẩm quá hiếm, toàn bộ Đại Hạ , cũng chỉ có ba vị luyện đan sư tứ phẩm mà thôi.
Một vị từ Kiếm Linh tông, một vị từ vương triều Đại Hạ, một vị ở Dược Minh.
Bây giờ, có thêm một vị luyện đan sư tứ phẩm, bọn họ đương nhiên vui mừng không gì sánh được, chỉ cần cho chỗ tốt, thì có hy vọng lấy được đan dược tứ phẩm quý giá.
Bất kể là trợ giúp tu hành, hay trị thương, đều không thiếu gì cả.
“Tông chủ, ngươi đồng ý với Vương Bình chức vị Thái thượng trưởng lão quả là làm không sai.”